Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 2097 - Chương 2097: Đại Kết Cục

Chương 2097: ĐẠI KẾT CỤC

chuyện cũ vẫn như mới ngày hôm qua, Huyền Nhã chưa hề quên mất

Huyền Nhã thầm mến sư huynh đã lâu, biết không có cách nào xứng với sư huynh, nên cũng không dám nhắc tới

hôm nay viết bức thư này không chỉ để cầu yên tâm mà còn cầu sư huynh đừng quên Huyền Nha

sư huynh không cần hồi âm, Huyền Nhã đã không ở Thiên Đình

Ngũ Bộ Châu đã không còn quá nhiều yêu ma, Huyền Nhã tại Thiên Đình chỉ còn chức vụ thanh nhàn, cho nên quyết ý từ quan về dã

một kiếm một người đi lại tại ba ngàn thế giới, gặp chuyện bất bình thì giương công lý Thiên Đình, gặp sự tình bất công, thì làm cử chỉ chính nghĩa

nếu có thể cứu giúp một người, Huyền Nhã tự sẽ không hối tiếc

nếu Huyền Nhã ngày khác tâm thần mệt mỏi, lại không còn lực bôn ba, không biết có thể cầu một túp lều tranh ở bên cạnh sư huynh, canh gác cả ngày hay không

Huyền Nhã. 】

- Hữu Cầm sư muội...

Lý Trường Thọ xem xong liền gấp lại, bỏ vào trong phong thư, trịnh trọng thu vào trong tay áo

- Long Cát, ngươi có ngọc phù truyền tin cho Thiên Đình không?

- Có sư phụ

- Nhờ Thiên Đình giúp ta truyền tin tức, nhất định phải để cho Huyền Nhã nghe được

Lý Trường Thọ chậm rãi nói:

- Liền nói, tùy thời trở về, không cần phải lo lắng... được rồi, cứ nói tùy thời trở về là được

- Vâng!

Long Cát đáp ứng một tiếng, tìm kiếm một khối ngọc phù, lại hỏi:

- Sư phụ, còn có gì muốn căn dặn không?

- Không

Long Cát vung tay, ngọc phù cấp tốc phá không mà đi, tiến đến nơi Thiên Đình đóng quân cách nơi đây gần nhất

- Đúng rồi sư phụ, ngài có nghe nói không?

- Nghe nói cái gì?

Long Cát nhỏ giọng nói:

- Thái Thanh lão gia muốn chuyển Thái Thanh Quan đến bí cảnh Côn Bằng

Lý Trường Thọ trừng mắt:

- Thật hay giả?

- Thật

Long Cát nói:

- Đại Pháp Sư giống như bị gọi trở về, việc này là Văn Tịnh a di nói cho ta

- Đừng gọi a di

Lý Trường Thọ thuận miệng nói một câu:

- Gọi nàng là nữ vương đại nhân

- Ừm?

- Khục, ta cũng phải làm ít chuẩn bị, hoan nghênh lão sư vào ở bí cảnh Côn Bằng

Lý Trường Thọ cười nói:

- Sau đó ta liền đi ngọn núi của sư huynh dọn dẹp một chút, nhường chỗ cho lão sư

Long Cát không nhịn được che miệng cười khẽ

nàng để bọc hành lý ở một bên, ở dưới sự ra hiệu của Lý Trường Thọ, ngồi ở bên trên bồ đoàn bên cạnh, nhỏ giọng hỏi:

- Sư phụ, đệ tử thực sự không hiểu rõ gần đây thiên địa xảy ra chuyện gì, ngài có thể nói một chút với đệ tử không? Thiên địa này tựa hồ thay đổi rất nhiều, lại như thể không có thay đổi gì

- Đây có gì hay mà nói, chỉ là một ít sự tình đánh giết

Lý Trường Thọ híp mắt cười, nằm ở trên ghế nằm, hưởng thụ khoảnh khắc yên tĩnh, cùng với loại niềm vui dạy không biết mệt, thích lên mặt dạy đời này

hắn cười nói:

- Đồ nhi ngươi hãy nhớ kỹ, vô luận thiên địa này diễn biến như thế nào, cũng không có bí quyết nào để chiến thắng, nói tới nói lui cũng chẳng qua bốn chữ

- Dĩ Nhân Vi Bản (Lấy con người làm trung tâm)

- Nhìn về quá khứ và tương lai, sự luân phiên của thời gian và không gian dường như chỉ để minh họa một sự thật, đó là sự khởi đầu của mọi thứ và sự kết thúc của mọi thứ, nó chứa đựng ý nghĩa thực sự của mọi thứ và sự kết thúc của mọi thứ

- Sư phụ, đó là cái gì?

- Đạo, pháp tự nhiên

...

(Toàn văn • kết thúc)

Bình Luận (0)
Comment