"Sư tổ yên tâm." Lý Trường Thọ nói: "Vô luận chúng ta nghe được sự tình buồn cười, cũng sẽ không cười, ít nhất sẽ không cười thành tiếng."
Linh Nga cũng liên tục gật đầu, phụ họa: "Ừm, sư tổ yên tâm!"
"Ta!" Giang Lâm Nhi hít vào một hơi thật sâu, lại thở ra trong nháy mắt, bên trong âm thanh thở dài, nhoài người lên trên bàn, nói ra âm thanh hữu khí vô lực của một người sắp chết khát và chết đói: "Trường Thọ, mau tới giúp ta một chút, sư tổ ngươi thực sự không chịu nổi."
"Sư tổ ngài...cụ thể làm sao vậy?"
"Ừm..." Khuôn mặt của Giang Lâm Nhi đỏ lên, nhưng lập tức liền khôi phục như bình thường, giữ vững tinh thần, ngồi dậy, còn thuận tay chống nạnh.
【Chỉ cần đủ chính đáng và đủ tự tin, thẹn thùng cái gì liền sẽ tự sụp đổ 】
"Nói rõ ràng đi! Ta muốn tiến thêm một bước với Phú Quý Nhi! Linh Nga nói ngươi có một loại Hùng Tâm Đan, cho ta một ít, ta liền cho hắn ăn, làm cho gạo nấu thành cơm!"
Lý Trường Thọ: "…"
Hắn quay đầu liếc nhìn Linh Nga, Linh Nga liền vội vàng lắc đầu, đây tuyệt đối không phải là nàng xúi giục sư tổ!
Tiểu sư tổ dù sao cũng đã từng lăn lộn ở bên ngoài, có chuyện gì chưa nhìn thấy. Sự tình giữa nam và nữ này, nàng chưa ăn thịt heo, nhưng còn chưa từng nhìn thấy heo chạy hay sao?
"Sư tổ, Hùng Tâm Đan mặc dù sẽ có hiệu quả, nhưng ở trong trường hợp này sẽ không có hiệu quả tốt."
Lý Trường Thọ mỉm cười, lấy ra một bình Tình Thủy dùng để luyện chế Hùng Tâm Đan, đặt ở trước mặt tiểu sư tổ.
"Sư tổ, vật này tên là Tình Thủy, luyện chế mà thành từ Tình Cổ, là một trong những nguyên liệu chính của Hùng Tâm Đan, có thể trộn vào rượu...nhưng trước khi dùng, tốt nhất vẫn nên nói cho Vong Tình thượng nhân một câu, để tránh những hiểu lầm không đáng có."
"Ngươi thật sự có thứ này? !" Giang Lâm Nhi nhẹ nhàng chớp mắt, thu bình sứ vào, ho hai tiếng, nghiêm túc dạy dỗ: "Trường Thọ, ngươi cũng đừng để bị thứ này cám dỗ. Chuyện nam nữ cần phải thuận theo tự nhiên, nhìn những đan dược mà ngươi luyện chế đi, lại là Hùng Tâm Đan, lại là Tình Thủy, ài!"
Làm sao lại biến thành ghét bỏ rồi.
"Sư tổ, một bình Tình Thủy sáu ngàn sáu trăm linh thạch."
"Ách, ngoại trừ chuyện này, các phương diện khác của ngươi vẫn khá tốt, ha ha, ha ha ha! Ta đi chuẩn bị rượu trước!"
Bên trong nhà tranh của Linh Nga.
Đôi sư huynh muội này dời hai cái ghế bành, cùng nhau ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn cặp tình nhân già dưới gốc cây liễu ven hồ.
Linh Nga dùng pháp lực nâng hai cái khay, trong đó là hoa quả khô và đồ ăn nhẹ mà sư huynh thích ăn, bên cạnh còn có trà giải khát.
Lý Trường Thọ đã làm một ít bố trí ở bên ngoài nhà tranh của Linh Nga, đề phòng bị Vong Tình thượng nhân phát hiện ra hai người quan sát ở bên trong bóng tối.
Rạp phim đặc biệt của Tiểu Quỳnh Phong, mở chiếu một lần nữa!
Lúc này Hùng Linh Lỵ đang bận khai hoang đất đai cho Linh Thú Quyển, nàng cũng không hiểu nhiều về chuyện nam nữ này, càng không có hứng thú, cho nên không tới tham gia náo nhiệt.
Kỳ thật Lý Trường Thọ không làm những bố trí này cũng không sao...
Trong mắt hai người kia chỉ có lẫn nhau, làm sao sẽ quan tâm bên cạnh phát sinh chuyện gì?
Chim hót hoa nở, gió nhẹ ấm áp dễ chịu.
Cành liễu lưu luyến và nhu tình xốp giòn, khiến lòng người nhộn nhạo như gợn sóng trên hồ nhỏ.
Nhìn cảnh tượng này, thú ngâm thơ của Lý Trường Thọ lại nổi lên, nhưng ngẫm nghĩ một phen, vẫn là khôn ngoan lựa chọn từ bỏ.
Sư muội ở trước mặt, vẫn đang xấu hổ không thôi.
Linh Nga nhẹ nhàng nhíu đôi mi thanh tú, đối với hành vi sư huynh hiến dược cho sư tổ trước đây, có một chút phản đối.
"Sư huynh, chúng ta giúp sư tổ làm việc này, có phải là...không thoả đáng lắm." Linh Nga quấn một lọn tóc quanh ngón tay, nhỏ giọng hỏi.
"Tự nhiên là không thoả đáng." Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói: "Hiện nay hai người đã phát triển đến trình độ như vậy, bất kỳ lực đẩy dư thừa gì, đều sẽ dẫn đến chuyện ngoài ý muốn. Vong Tình thượng nhân lại là loại người có tính cách...rất khó để miêu tả một cách đơn giản. Nếu tiểu sư tổ dùng loại phương thức này thật sự đắc thủ, đợi sau khi dược hiệu giải trừ, hai người nên đối mặt với nhau như thế nào?"
Linh Nga lập tức có một chút xoắn xuýt, nhỏ giọng nói: "Nếu như hai người thật sự yêu nhau thì chắc không sao đâu...cũng không đúng, có khả năng lại bởi vậy mà cảm thấy không thoải mái, nếu như Vong Tình thượng nhân cảm thấy mình bị mạo phạm."
Nàng quay đầu nhìn sang một bên, không dám nhìn thẳng vào sư huynh bên cạnh, cổ đỏ bừng, nói lí nhí: "Đã như vậy, sư huynh...lại còn cho tiểu sư tổ vật kia."
"Yên tâm đi, đó là giả."
"Ồ?"
Lý Trường Thọ bình tĩnh cười một tiếng, nói: "Muội còn nhớ hay không, ta đã từng bởi vì sự tình Vương Kỳ, Lưu Nhạn Nhi mà răn dạy muội?"
"Ừm." Linh Nga nhẹ nhàng gật đầu, ủy khuất nói: "Lần đó sư huynh mắng ta ác liệt như vậy, nhiều năm như vậy cũng đều có thể xếp hạng ba, làm sao có thể quên được."
"Ha ha!" Lý Trường Thọ cười nhẹ vài tiếng, giải thích: "Lưu Nhạn Nhi cùng với Vương Kỳ cũng là thật sự yêu nhau, nhưng lúc ấy Lưu Nhạn Nhi vẫn còn do dự. Chuyện tình cảm không đơn giản chỉ là yêu nhau thì sẽ có kết quả, cần phải cân nhắc rất nhiều yếu tố khác. Tình yêu nam nữ, là chủ đề thường xuyên bị đề cập trong nhân thế, bởi vì đây là một trong ba chuyện trọng yếu nhất của phàm nhân. Nhưng một người cũng không thể chỉ có cảm tình, mà còn có những khía cạnh khác, chẳng hạn như theo đuổi việc tu hành. Nếu dồn hết tâm tư vào một mối quan hệ nào đó thì chỉ làm cho mối quan hệ đó bị biến dạng, ngày càng nặng nề, cuối cùng sẽ chấm dứt mà không vì điều gì. Vong Tình thượng nhân cũng giống như vậy. Y có thể sẽ cố kỵ việc tu hành của mình, cũng có thể cố kỵ danh vọng trong môn của y bây giờ...nói tóm lại, dùng sức mạnh là khẳng định không được."
Linh Nga nghe cái hiểu cái không, sư huynh dường như đang trả lời vấn đề của nàng, nhưng lại như là không có trả lời cái gì...
Thậm chí, sư huynh còn thừa cơ giáo dục nàng một phen.
"Thế nhưng, sư huynh...vấn đề trọng điểm bây giờ là, sư tổ cho rằng đó là dược, nếu như không có hiệu quả, sư tổ phải làm sao bây giờ?"
Lý Trường Thọ không khỏi cười đến híp cả mắt, ngắt một quả mơ khô, cho vào miệng nhai chậm rãi nói: "Vậy thì phải xem sư tổ lựa chọn như thế nào. Nếu sư tổ bày tỏ ý nghĩ của mình trước, nói "mối quan hệ của chúng ta đã có thể tiến thêm một bước". Vong Tình thượng nhân đáp ứng, sau khi uống hết bình Bồi Nguyên Dịch kia, cho dù bản thân y không có gì khác thường, cũng sẽ tiến về phía trước một bước. Nếu như sư tổ không biểu hiện ý nghĩ của chính mình, chỉ âm thầm hạ dược, như vậy sau khi Vong Tình thượng nhân uống rượu xong tự nhiên sẽ không có một chút dị dạng nào...như thế, ngươi và ta tự nhiên không dính nhân quả."
Linh Nga lo lắng nói: "Nếu sư tổ đổ lỗi cho chúng ta thì làm sao bây giờ?"
"Sư tổ tới hỏi tội, chúng ta chỉ cần nói một câu "tu vi của Vong Tình thượng nhân quá cao", cũng liền ứng phó được."
Chuyện này phức tạp như vậy sao? Linh Nga ở bên cạnh nghe khẽ nhếch khoé miệng, biểu tình thoáng có một chút ngây ngẩn.