Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 325 - Chương 325. Xin Thần Vị

Chương 325. Xin thần vị Chương 325. Xin thần vị

Long Tộc và Phượng Tộc, Kỳ Lân Tộc ăn thua đủ, cho tới hôm nay Thượng Cổ đã qua, Long Tộc vẫn như cũ có thể có một chỗ cắm dùi tại Ngũ Bộ Châu, đây chính là chứng minh thực lực bản thân của bọn họ.

Đều nói Long Tộc hoang tàn, nhưng Long Tộc thiếu chẳng qua chỉ là công đức, khí vận.

Nghĩ lại, Long Tộc ở dưới tiền đề cõng nghiệp chướng, khuyết thiếu khí vận, bây giờ vẫn là một thế lực không thể coi thường trong Hồng Hoang, không phải càng có thể chứng minh sự cường hoành của Long Tộc?

"Âm mưu chương trình phát sóng trực tiếp phương tây" lần này, chính là do cao thủ Long Tộc ra tay, vượt qua tai mắt của Kim Thiền Tử.

Việc này cũng nhất định phải lấy đó mà làm gương, xem nhẹ đối thủ chung quy là sẽ phải trả một cái giá cực đắt.

Chia bánh rồng ra ăn...

Đông tây nam bắc chia làm hai...

Loại lời này cũng đều trực tiếp nói ra khỏi miệng, đoán chừng ở phía Long Tộc, cũng đã sắp tức nổ tung.

Nhưng đối với Lý Trường Thọ mà nói, Kim Thiền Tử quả thực chính là công thần!

Sự tình Long Tộc Nhập Thiên, trong nháy mắt liền hoàn thành một bước dài hướng về phía trước.

Tại Hải Thần Phủ Thiên Đình, Ngao Ất chạy đến sảnh chính một lần nữa, đầu tiểu long này cũng là sắc mặt xanh xám, bị tức đến cơ hồ cắn nát hàm răng.

"Giáo Chủ ca ca!"

"Ừm?" Lý Trường Thọ lẳng lặng mà nhìn Ngao Ất, Ngao Ất muốn nói gì, lại mấy lần đều dừng lại, cuối cùng chẳng qua là chán nản thở dài.

Ngao Ất nói: "Bên kia có Thánh Nhân, từ đầu đến cuối đều là dao thớt."

Nói xong, Ngao Ất chậm rãi ngồi ở bên trong chiếc ghế bên cạnh, rất nhanh liền nhắm mắt thở dài, trên khuôn mặt thiếu niên viết đầy sự bất đắc dĩ.

"Bảo Long Tộc mau chóng liên hệ sâu cùng với Thiên Đình đi." Lý Trường Thọ nói như thế, Ngao Ất gật đầu đáp ứng một tiếng, sau đó một rồng một người cũng không hề mở miệng nhiều lời.

Hiện tại Ngao Ất cần người cổ vũ, an ủi, cũng không cần bị quán thâu đại đạo lý gì.

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ cũng chỉ có thể than nhẹ.

Trên đời khó có phương pháp song toàn, không hại thận không hại...khục, không hại Ngọc Đế không hại Ất!

Nửa ngày sau, Ngao Ất đi đến Thông Minh Điện, lấy danh nghĩa【 thay mặt Hải Thần đi Đông Hải tuần tra 】, rời khỏi Thiên Đình, trở về Long Cung Đông Hải.

Lại nửa ngày qua đi, Ngao Ất cùng với Lý Trường Thọ dùng thần niệm giao lưu, nói về phản ứng của Long Tộc ở trên việc này.

Phẫn nộ khẳng định là thực sự phẫn nộ.

Nhưng phẫn nộ lại không làm được gì, chỉ có thể là cuồng nộ vô năng.

Tây Phương Giáo có hai vị Thánh Nhân lão gia tọa trấn, Long Tộc bọn hắn trừ phi là muốn bị diệt tộc, nổi điên tiến đánh Linh Sơn, mới có thể xuất ra một ngụm ác khí này.

Hơi giãy dụa lúc bị Thánh Nhân tính toán, cùng với chủ động đánh đến tận cửa xé da mặt của Thánh Nhân, hoàn toàn không phải một cái khái niệm.

Cho tới bây giờ, "Thánh Nhân kết cục" Lý Trường Thọ lo lắng nhất còn chưa phát sinh, sự tình liền không tới mức không thể vãn hồi.

"Ca ca, phụ vương ta ngược lại là rất bình tĩnh. Mấy vị trưởng lão có thể nhìn ra có một chút khó thở, lôi kéo ta căn dặn lặp đi lặp lại, bảo ta nhất định phải thiết lập quan hệ tốt với ca ca."

"Ngao Ất, hiện tại Long Tộc chính là thời kì gian nan, không bằng ngươi liền mang theo đệ muội, trở về Long Cung ở lại một thời gian, ngày bình thường hay đi bái kiến phụ vương và mẫu hậu ngươi." Lý Trường Thọ dặn dò: "Mọi thứ đều nghe nhiều, nhìn nhiều, không được nhiều lời. Chỉ cần phụ vương ngươi không mở miệng, ngươi liền không cần quản bất cứ chuyện gì."

Ngao Ất trầm ngâm đôi chút, sắc mặt có một chút khó khăn, thấp giọng nói: "Ca ca, mẫu hậu nhờ ta hỏi ý, Long Tộc chúng ta nên làm như thế nào, mới có thể đạt được một ít thần vị tại Thiên Đình..."

"Việc này cần Ngọc Đế bệ hạ gật đầu." Lý Trường Thọ sớm biết Long Tộc sẽ hỏi như thế, nhân tiện nói: "Mấy ngày nay ta sẽ tìm cơ hội đi bái kiến Ngọc Đế bệ hạ, thử hỏi ý việc này. Nếu như Ngọc Đế bệ hạ đáp ứng, chỉ cần ban thưởng một ít thần vị cấp thấp, cũng có thể làm dịu rất nhiều tình trạng của Long Tộc."

Ngao Ất nghe vậy lập tức vui mừng, vội nói: "Đa tạ ca ca!"

"Ừm, đi nghỉ ngơi đi, không cần lo lắng quá nhiều, có tin tức ta sẽ lập tức thông báo cho ngươi."

Lý Trường Thọ ấm giọng căn dặn vài câu, Ngao Ất vái chào, vội vàng cáo từ.

Vốn dĩ, Lý Trường Thọ còn muốn thì thào vài câu, bảo tài luyện trận của chính mình gần đây lại không đủ dùng...

Nhưng cân nhắc đến tâm tình của Ngao Ất lúc này, cũng không thể không biết xấu hổ đánh gió thu như vậy.

Làm người làm sao cũng phải có một chút lương tâm!

Lý Trường Thọ cũng không chậm trễ nhiều, hóa thân tại Thiên Đình lập tức tiến đến Lăng Tiêu bảo điện.

Đợi Thiên Tướng thông truyền, Ngọc Đế triệu kiến, Lý Trường Thọ cúi đầu đi vào, trình lên tấu biểu đã sớm chuẩn bị cho Ngọc Đế bệ hạ, vì Long Tộc xin một nhóm thần vị cấp thấp.

Thiên Đình có thể ảnh hưởng đến sự vận chuyển của Thiên Đạo, chẳng qua chính là mấy trăm thần vị chính thần kia.

Giống như Lý Trường Thọ xin những thần vị cấp thấp lần này, mặc dù không thể nói muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng Ngọc Đế tiện tay vung lên, liền phê mấy chục cái...

Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, lại gián ngôn Ngọc Đế không thể cho quá nhiều trong một lần.

Thế là, Ngọc Đế phê chuẩn mười sáu thần chức hộ pháp tuần hải, phụ thuộc thần vị Hải Thần, do Lý Trường Thọ chủ động an bài phân phối.

Ý chỉ này sau đó sẽ tiến vào bên trong Thông Minh Điện, ấn theo quá trình còn muốn ngưng tụ đại khái chừng mười năm.

Đến lúc đó Lý Trường Thọ cần đi đến Long Cung đích thân chọn lựa, tuyển ra mười sáu vị tiểu thần Thiên Đình...

Như thế, sự tình Long Tộc, đại cục đã định!

Kế tiếp chỉ cần đi từng bước một theo kế hoạch, cuối cùng cũng đưa Long Vương Tứ Hải nhập vào Thiên Đình, liền có thể đại công cáo thành...

"Trường Canh ái khanh." Ngọc Đế áo trắng ngồi ở trên đài cao kia, cười nói: "Việc này có tiến triển khả quan như vậy, lại là xuất hiện chuyển cơ gì?"

"Thần không dám lừa gạt bệ hạ." Lý Trường Thọ liền nói rõ chi tiết một màn bên trong miếu Hải Thần kia cho Ngọc Đế nghe.

Vì lý do ổn thoả, Lý Trường Thọ vẫn chưa đề cập đến tính danh của "Kim Thiền", phòng ngừa liên lụy đến nhân quả kỳ kỳ quái quái gì ở bên trong...

Ngọc Đế sau khi nghe xong vỗ tay cười to.

"Ha ha ha! Trường Canh, kế hoạch này của ngươi, cũng không tránh khỏi quá...quá ngoài dự liệu!"

Lý Trường Thọ híp mắt cười, ấm giọng nói: "Đây chỉ là một ít tiểu thuật không lên được mặt bàn của thần, cộng thêm không muốn thể diện mà thôi."

Vị thanh niên áo trắng này đứng dậy, chậm rãi đi xuống từ trên đài cao, cười nói: "Để ta suy nghĩ thật kỹ, lần này nên phong thưởng ái khanh như thế nào!"

Lý Trường Thọ vội nói: "Bệ hạ, ban thưởng không bằng giữ lại đến khi việc này có một kết thúc, bây giờ còn cần chậm rãi thúc đẩy từng bước một. Đợi thần làm xong tất cả, lại đến xin bệ hạ ban thưởng cũng không muộn."

"Thiện." Ngọc Đế mỉm cười gật đầu, đứng ở trước bàn ngọc, nhìn Lăng Tiêu bảo điện trống trải này.

Bình Luận (0)
Comment