Trong này rất đặc biệt.
Sau khi bị đánh chết, một tia nguyên thần nằm trong Phong Thần Bảng, sau này sẽ chính là khôi lỗi của Thiên Đạo, Ngọc Đế tùy tiện đưa ra một đạo ý chỉ liền sẽ được Thiên Đạo cưỡng chế chấp hành.
Nhục thân trực tiếp nằm trong Phong Thần Bảng, lại giống như là Lý Trường Thọ, nhậm chức ở bên trong Thiên Đình, bản thân muốn đi đâu thì đi đó, có "quyền lựa chọn" cơ bản nhất.
Tất nhiên, thảm nhất vẫn là người bị đánh chết, lại không biện pháp lên Phong Thần Bảng, đó chính là đơn thuần bị giết.
Muốn cứu Triệu đại gia, thời cơ ra tay ổn thỏa nhất, chính là ở bên trong đại kiếp Phong Thần, trước thời khắc Triệu đại gia ứng kiếp.
Chỉ có như vậy mới có thể giảm thiểu nhân quả ở mức độ lớn nhất, hơi thay đổi "Hình thức" Triệu đại gia thượng thiên mà thôi...
"Hiện nay, chính mình còn chưa đặt vững chân tại Thiên Đình, vẫn nên an tâm làm tốt chức Hải Thần này đi, những chuyện kia tính sau."
Lý Trường Thọ nhẹ nhàng thở dài, chôn những ý nghĩ này ở trong đáy lòng, tập trung làm tốt "công việc" của chính mình hiện nay.
Bảo hộ Nhật Thiên nguyên soái phe mình!
...
Tiếp theo, hóa thân Ngọc Đế đi đến đâu, hóa thân Lý Trường Thọ liền đi đến đó.
Đây chính là Công Đức Kim Thân, Công Đức Kim Thân tách biệt với thân thể...
Gọt ra một chút, đó cũng chính là bột phấn công đức đầy trời!
Lý Trường Thọ cấp thiết muốn thương lượng cùng với Ngọc Đế một chút, chính mình giúp Long Tộc lên Thiên Đình, cũng không có yêu cầu gì khác, Ngọc Đế bệ hạ giúp chính mình chế định một cỗ Công Đức Kim Thân là đủ rồi!
Hãy nghĩ đến quả đào, hãy nghĩ đến quả đào.
Liên quân Thiên Đình cùng với Long Tộc đánh lén mà tới, bầy yêu Tây Hải phản kích tượng trưng một chút, tiếp đó liền chạy tứ tán.
Nhưng con đường chạy ra khỏi thiên địa Hồng Hoang, lúc này đã bị phong kín hoàn toàn, bọn hắn hối hả ngược xuôi, cũng chỉ là gia tăng thêm một ít khoảng cách với Thiên Binh Thiên Tướng.
Dùng cách nói của quan chức Thiên Đình——trận đại chiến này, khí thế hừng hực, sinh tử gay cấn, hai bên đánh nhau hôn thiên ám địa, hải sản bên trong nước biển vui mừng.
Chẳng bao lâu, hóa thân của Ngọc Đế, người đang chiến đấu đẫm máu và dùng kiếm chém yêu, bỗng nhiên quay người, nhìn lão thần tiên vẫn luôn đi theo chính mình trong vòng ba trượng...
Hóa thân Ngọc Đế truyền âm nói: "Trường Canh ái khanh, ngươi đang làm gì?"
"Bệ hạ cứ chém thỏa thích, không cần phải lo lắng cho tiểu thần." Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, truyền âm nói: "Tiểu thần trông coi ở bên người bệ hạ, không để cho đạo nhân kia quay lại ám toán."
Hóa thân Ngọc Đế truyền âm nói: "Ái khanh chớ có lo lắng...được rồi."
Nhìn lão giả mặt mũi hiền lành mỉm cười mà đứng trước mắt này, Ngọc Đế cũng không có cách nào lấy ra uy nghiêm của Thiên Đế, quay người tiếp tục suất quân chém giết.
Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, lấy ra hai cỗ Đạo Nhân Giấy trong ống tay áo ném ra, hóa thành hai vị tráng hán giáp bạc, một trái một phải đi theo bên người Ngọc Đế, từng người cầm kiếm, cầm thương kịch chiến với địch nhân, hộ vệ ở bên người hóa thân Ngọc Đế.
Cung cấp đầy đủ các dịch vụ trông trẻ và chiến đấu!
Mà ở bên trong đại chiến, Lý Trường Thọ cũng phát hiện ra mấy hạt giống Thiên Tướng tốt.
Như Nhị Giáo Chủ Ngao Ất nhà mình, không nói một tiếng liền mang theo một nhóm binh mã Long Tộc, gặm xương cốt cứng rắn nhất, giết đại yêu mạnh nhất, chân thân thanh long không ngừng quay cuồng.
Vị Biện Trang "thấy một người yêu một người" "Thiên Đậu nguyên soái" kia, lần này cũng lăn lộn được một cái chức vụ tiểu Tướng Quân, dẫn dắt hai ngàn Thiên Binh không ngừng chém giết.
Ngoài ý muốn, Biện Trang ở bên trong đại chiến, thật đúng là có mấy phần phong thái nam nhi, bồ cào chín răng trong tay càng là vũ khí chiến tranh sắc bén.
Cũng không biết Biện Trang có thần thông chiến đấu dưới nước hay không, thân hình còn muốn linh hoạt hơn so với nước, ở dưới bồ cào chín răng hầu như không có địch thủ, trừ đám yêu quái già nua!
Lý Trường Thọ âm thầm ghi chép lại tất cả những người này, sau đó có thể thượng tấu cho Ngọc Đế bệ hạ.
Là nhân tài thì cần phải tận dụng, hiện tại Thiên Đình chính là thiếu những nhân tài này.
Nhưng mà cuối cùng Lý Trường Thọ lại nhận ra, những gì mình ghi chép lại hoàn toàn không có tác dụng gì.
Nửa ngày sau, chiến sự Tây Hải tạm dừng, Thiên Binh Thiên Tướng cùng với binh mã Long Tộc hợp quân cùng một chỗ, sau đó liền một nam một bắc càn quét chỗ sâu Tây Hải.
Hóa thân Ngọc Đế cuối cùng cũng đã làm Đại Tướng Quân đã nghiện, trở về trung quân ngồi ngay ngắn, chuyện này khiến cho Lý Trường Thọ quả thực thở phào nhẹ nhõm.
Nên nghĩ biện pháp, để cho sau này Ngọc Đế đừng làm loại "Ngự giá thân chinh" tự thiêu thân này mới được...
Cỗ đại quân này tuần tra bên trong Tứ Hải nửa tháng, giết thì giết, bắt thì bắt những Yêu Tộc biển sâu kia, cũng tiện thể tập kích mấy nơi phản quân Hải Tộc.
Long Tộc càng ngày càng tín nhiệm đối với Thiên Đình, trong ánh mắt những trưởng lão Long Tộc kia nhìn Thiên Binh Thiên Tướng của Thiên Đình, cũng tràn đầy thiện ý.
Đến khi Đông Mộc Công nói: "Bây giờ Yêu Tộc biển sâu đã bị khu trục, Tứ Hải thanh tĩnh!"
Trước sau khoảng mười sáu ngày 【 Thiên Đình sơ dụng binh 】cũng hạ màn kết thúc.
Mà Đông Mộc Công vừa dứt lời, trong thiên địa xuất hiện từng luồng ánh vàng, Thiên Đạo công đức mà Thiên Đạo hạ xuống, hóa thành mưa ánh sáng vàng đầy trời, đổ về phía đại quân Thiên Đình cùng với đại quân Long Tộc!
Thiên Binh nguyên bản có một chút mỏi mệt, được mưa ánh sáng vàng rơi vào trên người, tinh thần lập tức phấn chấn.
Mà Tiên Giao Binh, lính tôm tướng cua Long Tộc dính một chút mưa ánh sáng vàng, cũng là kích động không thôi.
Thiên Đạo công đức hạ xuống được xác định dựa trên đóng góp trong trận chiến này và cấp độ thần vị.
Ở phía Long Tộc, Ngao Ất thu hoạch được nhiều công đức nhất, một cột sáng màu vàng rơi trên người y, cảnh giới tự thân lại có tăng lên nho nhỏ.
Các trưởng lão Long Tộc, cao thủ Long Tộc khác, từng người đều phải có hơn mười mấy giọt "mưa" màu vàng, nghiệp chướng bản thân được rửa sạch một chút, hoặc nhiều hoặc ít đều biểu lộ ra sự kích động.
Công đức tuy ít, nhưng lại là hi vọng.
Một vị trưởng lão Long Tộc cao giọng hô: "Thiên Đạo xúc động, hạ xuống công đức! Long Tộc chúng ta, rốt cuộc lại có thể được Thiên Đạo tán thành!"
Mà giữa sân, duy chỉ có Hoa Nhật Thiên cùng với Lý Trường Thọ là không có quan hệ với những ánh vàng này.
Ngọc Đế bệ hạ muốn một chút công đức ấy cũng vô dụng, Thiên Đạo cũng sẽ không đơn độc hàng công đức cho Ngọc Đế như vậy.
Mà Lý Trường Thọ...
Trên Tiểu Quỳnh Phong, một cột sáng màu vàng giáng xuống từ trên trời, bỏ qua đại trận hộ sơn Độ Tiên Môn, trực tiếp đập ở đỉnh đầu của Lý Trường Thọ.
Cho dù ánh vàng này lóe lên cấp tốc, chỉ đảo mắt liền biến mất không thấy gì nữa, vẫn như cũ đưa tới không ít sự chú ý.
Cũng may, chưởng môn Quý Vô Ưu kịp thời bay ra từ bên trong Độ Tiên Điện, đứng ở phía trên Tiểu Quỳnh Phong, ở trong đạo đạo tiên thức quét tới, nói: "Không sai, bần đạo thiết hạ Kim Quang đại trận ở chỗ này, đã có hiệu quả."