Những gì hồ nữ nói, đều là sự tình phát sinh trong đoạn thời kì luyện chế Tâm Hỏa Thiêu kia.
Lúc ấy Lý Trường Thọ đã cân nhắc chu toàn hết thảy tình huống, lại là thật sự không nghĩ tới, là bản thân con hồ yêu kia lại xảy ra sai lầm...
Làm sao xử lý chuyện này?
Giết, chỉ có thể giết, phải không?
Lúc ấy vì nghiên cứu tiên thức độc đan Tâm Hỏa Thiêu, ở dưới sự cho phép của sư phụ, dùng hình tượng sư phụ đi gặp con yêu hồ này, trong vài lần đi tới đó, hắn cũng không có phát hiện ra con hồ yêu kia có dị dạng gì...
"Ta thật sự ngốc." Trong ánh mắt có một chút vô thần của hồ nữ Lan Nhi, vào giờ phút này đã có một chút ánh sao...
"Bây giờ ta chỉ cảm thấy, mấy lần gặp hắn kia, là năm tháng tốt đẹp nhất bên trong sinh mệnh. Nhưng lúc đó trong đáy lòng ta luôn cảm thấy có một chút không phục, không cam tâm, mỗi một lần đều là toàn lực dùng mị thuật để đối phó hắn, lại chưa từng bộc lộ tâm ý của chính mình đối với hắn. Mà từ đó về sau, hắn liền không còn tới gặp ta. Mỗi lần nhắm hai mắt lại, đều là bóng lưng hắn rời đi lúc cuối cùng. Năm qua năm, trong bất tri bất giác, trong đáy lòng ta đã chỉ có thân ảnh của hắn, không có người khác, không có thứ khác...bây giờ, ta đã đi ra."
Hồ nữ Lan Nhi chậm rãi đứng dậy, đi qua từ bên người tộc nhân mình, thanh âm tuy nhỏ, nhưng ánh mắt vô cùng kiên định: "Theo quy củ bên trong tộc ta, nếu trong lòng ta đã có người thương, sẽ không có người nào ngăn cản ta rời đi. Ngày hôm nay ta đứng ở phía trước Độ Tiên Môn, chỉ cầu có thể lại gặp hắn một lần. Cho dù hắn dùng một kiếm giết ta, ta cũng sẽ không có nửa phần oán hận, chỉ nguyện hắn lưu cho ta một tia hồn phách, trên đường ta đi đầu thai, năn nỉ âm sai Địa Phủ, cầu bọn họ để cho ta chuyển thế đầu thai thành nữ tử mà Tề Nguyên đạo trưởng thích."
"Được!" Một bà lão Yêu Tộc chẳng biết chạy đến vào lúc nào, nghe vậy liền quát nhẹ một tiếng, không nhịn được xoa xoa nước mắt: "Thanh Khâu Hồ tộc chúng ta, theo tộc quy, sẽ toàn lực ủng hộ Tiểu Lan tìm nhân duyên của chính mình! Nhân duyên vốn là bảo vật vô giá, sao phải cưỡng ép phá vỡ tình người? ! Độ Tiên Môn các ngươi hãy nghe cho kỹ, dì thứ ba của Tiểu Lan chính là thượng tiên phụng dưỡng Thánh Nhân lão gia bên trong Oa Hoàng Cung. Bối cảnh của Tiểu Lan nhà chúng ta, so với môn nhân đệ tử Độ Tiên Môn các ngươi, cũng chẳng kém gì. Hắn đáp ứng hay là không đáp ứng, thì cứ bảo hắn hiện thân, cho ra lời nói thống khoái!"
Thế là, Lý Trường Thọ yên lặng thu hồi đao khắc của chính mình.
Mà ở bên ngoài sơn môn, một đám Yêu Tộc nam nữ tụ đến, đứng ở phía sau hồ nữ Tiểu Lan, đồng tâm hiệp lực, hết sức giúp đỡ!
Chúng tiên Độ Tiên Môn cũng có một chút sững sờ.
Sống nhiều năm như vậy, các vị tiên nhân còn là lần đầu tiên xử lý loại tình huống này...
Đánh giết?
Giống như là cũng không dám động thủ, Thanh Khâu nhất tộc cũng có tiếng tại Hồng Hoang, hơn nữa lúc hồ nữ này này si tình như thế, yêu cầu duy nhất cũng chỉ là muốn gặp Tề Nguyên một lần.
Hay là để cho bọn họ gặp nhau?
Nhưng như vậy lại cảm thấy, như là Độ Tiên Môn bọn họ cúi đầu trước Yêu Tộc, bọn họ vốn là đối địch cùng với Yêu Tộc, Thanh Khâu nhất tộc mặc dù có bối cảnh phức tạp, có công đức hộ thân, nhưng nội tình tất nhiên cũng không phải sạch sẽ như vậy.
"Thế nào, Thanh Khâu nhất tộc các ngươi, còn dám cướp người tại Độ Tiên Môn chúng ta?"
Lại nghe một tiếng cười lạnh, một vệt bóng hình xinh đẹp bay ra từ bên trong Độ Tiên Môn, rơi thẳng vào bên ngoài sơn môn.
Nàng mặc váy lụa lam nhạt, tóc dài vô luận là trước người hay là phía sau đều được mượt mà, dĩ nhiên chính là sư tổ Giang Lâm Nhi Tiểu Quỳnh Phong.
Giang Lâm Nhi dùng tiên thức nghe nửa ngày, không nhịn được chủ động nhảy ra ngoài, chắp tay sau lưng đi đến trước người hồ nữ này, ngay ở trước trước mặt đông đảo Yêu Tộc, đi quanh hồ nữ hai vòng...
"Chậc chậc, tư thái không tệ lắm...ồ, tâm hồn cũng rất lớn, nhưng không bằng Tiểu Cửu nhà ta. Ngươi tên là Tiểu Lan? Tên đầy đủ là cái gì?" Hồ nữ này nhẹ nhàng nhíu mày, thấp giọng nói: "Ngài là..."
"Lâm Giang tán nhân, Giang Lâm Nhi!" Giang Lâm Nhi vỗ ngực nói: "Phu quân ta là Kim Tiên bản môn, đồ tôn ta có năng lực bất phàm, nhưng những điều này đều không quan trọng. Chậc chậc, ta là sư phụ của Tề Nguyên đạo trưởng mà ngươi muốn tìm hắn, khi còn bé thế nhưng là do ta tự tay dọn phân và nước tiểu, phi, nuôi lớn, thế nào?"
Hồ nữ nháy mắt mấy cái, cúi đầu bái: "Lan Nhi bái kiến sư tôn."
"Đừng bái vội như vậy!" Giang Lâm Nhi cười khẽ, ánh mắt đảo qua đám người, chỉ nhìn thấy được đỉnh đầu của Lý Trường Thọ: "Vấn đề này, nhất định có hiểu lầm, như vậy đi, ngươi đi với ta đến Tiểu Quỳnh Phong, ta sẽ làm rõ ràng sự tình cho ngươi, như thế nào?"
"Lan Nhi sẽ để sư tôn làm chủ!" Hồ nữ này lập tức trở nên kích động, thanh âm càng ôn nhu hơn một chút.
"Đồ nhi, đây là làm sao vậy? Vì sao lại muốn định trụ vi sư?"
Bên hồ Tiểu Quỳnh Phong, bên trong nhà tranh của Tề Nguyên.
Tề Nguyên lão đạo mới mở mắt ra từ trong tu hành, trong tay áo liền có một tờ người giấy chui ra hóa thành thân hình của y, đưa tay một chút, làm cho toàn thân cao thấp của y bị quang mang bao phủ.
Tại chỗ, Tề Nguyên...liền không thể động đậy.
Lý Trường Thọ vội nói: "Sư phụ, nói thêm nữa cũng đã muộn, sự phụ hãy ngồi xuống trước đi, sư tổ đang trên đường mang hồ yêu tới! Chuyện kia, đệ tử vẫn muốn hỏi một câu, ngài có...ý tưởng gì đối với hồ yêu hay không?"
Bên trong đôi mắt già nua của Tề Nguyên lão đạo, bên trái viết chữ "mê mang", bên phải viết chữ "phát mộng", nhìn Lý Trường Thọ, trong lúc nhất thời thế nhưng không biết nên mở miệng như thế nào.
"Trường Thọ, chuyện này là như thế nào?"
Lý Trường Thọ nhẹ nhàng thở dài, hai tay cấp tốc điểm nhẹ ở trên người sư phụ, lại nhanh chóng giải thích vài câu.
Đơn giản mà nói, cũng chính là hắn ở dưới tiền đề được sư phụ cho phép dùng hình tượng sư phụ trêu chọc một con yêu hồ không thể giết.
Tề Nguyên lão đạo trầm ngâm đôi chút, có lẽ là hiểu ra điều gì đó, xúc động nói: "Trường Thọ, nếu như thực sự không được, vi sư liền gánh thay ngươi!"
"Sư phụ không cần phải lo lắng." Lý Trường Thọ cười nói: "Đệ tử tự có biện pháp cắt đứt tưởng niệm của nàng!"
Nói xong, Lý Trường Thọ căn cứ vào nguyên tắc【 vì lý do ổn thỏa 】, thấp giọng nói: "Sư phụ, nếu không ngài hãy nhìn nữ tử Yêu Tộc này một chút?"
"Ta nhìn nàng để làm gì!" Tề Nguyên lão đạo trừng mắt, lập tức vội la lên: "Lời này không nên nói lung tung! Bị người nghe thì làm sao? Một thân thanh danh trong sạch của vi sư không thể bị huỷ vào ngày hôm nay!"
"Vậy thì được rồi, đệ tử an tâm." Lý Trường Thọ lui lại hai bước, vái chào đối với sư phụ: "Sau đó sư phụ hãy ở bên trong căn nhà tranh này, không được ra ngoài, hết thảy cứ để đệ tử xử lý!"