Bên trong cố sự Phong Thần, vào lúc một phương Chu Quốc nghĩ biện pháp khiến cho Triệu Công Minh rơi đài, là Lục Áp đạo nhân cầm Đinh Đầu Thất Tiến Thư đưa cho Khương Tử Nha, để cho Khương Tử Nha bái tế, rủa chết Triệu đại gia.
Nhưng trong những truyền thuyết mà chính mình được nghe, cũng không có tin đồn về việc Khương Tử Nha phải trả giá gì.
Đại kiếp chi tử khí vận?
Phong Thần đại công đức?
Nếu kết hợp với đích đến cuối cùng của Khương Tử Nha, chẳng qua là địa vị cực cao ở bên trong phàm tục, hưởng thụ vinh hoa phú quý, cũng không có như mấy người Lý Tĩnh, Na Tra, Dương Tiễn, kết thúc sự tình phàm tục, liền đi lên Thiên Đình làm chính thần...
Có khả năng, trong này tồn tại một loại quan hệ nhân quả không muốn người biết nào đó.
"Không suy nghĩ nhiều."
Trước tiên đoạt bảo đi.
Lý Trường Thọ đưa tay vỗ vỗ gương mặt, để cho chính mình giữ vững tinh thần, búng tay vào chiếc hộp trên giá sách, hút tới từng Đạo Nhân Giấy thật dầy, cẩn thận từng li từng tí rót tiên lực vào cho chúng nó.
Đoàn Đạo Nhân Giấy tầm bảo, xuất kích lần hai!
Lý Trường Thọ kỳ thật vẫn luôn có một vấn đề —— đại kiếp Phong Thần mà chính mình biết phải chăng có thể thay đổi?
Chỉ cần tìm kiếm được "mệnh trung cơ duyên chi bảo" mà Phục Hi đại lão xem bói ra cho chính mình, nhìn thử thứ này, đến cùng phải là Lạc Bảo Kim Tiền hay không, liền có khả năng đạt được đáp án.
Nếu như hắn thật sự lấy được Lạc Bảo Kim Tiền, như vậy đại kiếp Phong Thần sau này, tất nhiên sẽ hơi khác so với những gì hắn biết.
Có khả năng nhất là phương hướng lớn không thay đổi, nhưng các chi tiết nhỏ có thể thay đổi.
Bản thể đả tọa ở bên trong đan phòng khôi phục tiên lực, Lý Trường Thọ dùng một bộ phận tâm thần điều khiển Đạo Nhân Giấy 【 vận chuyển 】, mang theo hơn hai mươi tờ người giấy tầm bảo, mau chóng đi về phương hướng tây nam.
Hướng nam đi sáu vạn sáu, hướng tây đi ba vạn ba, vậy thì có thể trực tiếp đi đến mục tiêu, đi thẳng tắp tự nhiên là gần nhất.
Tiêu chí của yêu cầu tìm kiếm là "Vô Thủ Sơn", cũng chính là một ngọn núi lớn không có đỉnh núi, loại núi này trải rộng trong Hồng Hoang, mỗi lần cao thủ đấu pháp có lẽ liền sẽ có thể gọt ra không ít...
Đạo Nhân Giấy thi triển thổ độn tiến lên một mạch, nửa đầu cuộc hành trình diễn ra suôn sẻ, đi đến mục đích, nhẹ nhõm tìm được toà "Vô Thủ Sơn" mà quẻ tượng của Phục Hi đại lão nói tới kia.
Nhưng đến gần núi này, Lý Trường Thọ không khỏi chau mày.
Nơi đây gần ranh giới Đông Thắng Thần Châu và Trung Thần Châu, vẫn là ở bên trong Đông Thắng Thần Châu, trong phạm vi ngàn dặm yêu khí xông tới trời, có thể ẩn ẩn cảm giác được mấy cỗ uy áp coi như cường hoành.
Đây là nơi nào?
Bảo vật chính mình muốn tìm chính là ở đây?
Lý Trường Thọ khống chế Đạo Nhân Giấy 【 vận chuyển 】, thả ra một con diều nho nhỏ, con diều này chậm rãi vỗ cánh, chui ra khỏi mặt đất hóa thành một con hùng ưng, giương cánh bay lượn.
Lý Trường Thọ ký thác một tia tâm thần trên đó, quan sát kỹ vùng lân cận ngọn núi cao này.
Nơi này hẳn là một toà phường trấn của Yêu Tộc.
Đỉnh núi đúng là bị cao thủ dùng thần thông san bằng, xây dựng một toà thành vững chắc, bề ngoài có các loại trận pháp thủ hộ, linh lực địa mạch cũng bị đại trận điều động hết.
Bên trong phường trấn, có người, thú và phi cầm.
Tuy có Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc hoạt động ở chỗ này, nhưng số lượng cũng không nhiều, phần lớn đều là một chút thú mà thôi...khục, Yêu Tộc đặc thù bảo lưu lại một bộ phận trước khi biến hóa.
Hùng ưng phá mây mà lên, bay qua ngọn Vô Thủ Sơn này, tìm được một con sông lớn.
Lại bay dọc theo sông lớn một hồi, quả nhiên thấy được một toà sơn cốc bị đại trận bao phủ...
Bảo vật chính là ở đây.
Sơn cốc tự nhiên cũng là nơi ở của Yêu Tộc, cảnh sắc trong đó dường như không tệ, bởi vì đại trận ngăn cách, không có cách nào dò xét rõ ràng bên trong có bao nhiêu cao thủ.
Nhưng theo phân bố thế lực của Yêu Tộc, tuyệt đại bộ phận cao thủ Yêu Tộc đều tụ tập tại ranh giới Bắc Câu Lô Châu —— Trung Thần Châu, nơi này cách Độ Tiên Môn cũng không tính là quá xa, nếu có cao thủ Yêu Tộc cường đại, Độ Tiên Môn chỉ sợ đã sớm căn dặn đám đệ tử đừng tới nơi đây lịch luyện.
Ý niệm đầu tiên nảy ra trong đáy lòng của Lý Trường Thọ, chính là trực tiếp dùng Đạo Nhân Giấy và Đậu Tiên Binh cường công nơi đây, vừa có thể đạt được bảo vật, vừa có thể kiếm công đức.
Nhưng ý niệm này sau đó đã bị ném đi.
Đầu tiên, Yêu Tộc làm một trong song bá Thượng Cổ, tích lũy tự thân cũng là có một chút, dễ dàng đánh nhỏ, đưa tới lớn.
Nhánh Yêu Tộc kia cũng không phải là đại yêu biển sâu có thể so sánh.
Tiếp theo, còn không biết bảo vật kia là cái gì, nói không chừng đã bị giấu ở nơi nào đó, nếu vào lúc cường công, bị người bên trong Yêu Tộc mang theo chạy trốn, vậy thì thật sự rất phiền phức.
Việc này cũng là không gấp được.
Trước tiên thu thập tình báo, sau đó lập kế hoạch, đến lúc ra tay sẽ giáng một đòn lôi đình, không nhất thiết phải tìm kiếm cả bảo vật lẫn công đức.
Lập tức, Lý Trường Thọ bắt đầu âm thầm triệu tập Đạo Nhân Giấy ở phụ cận Độ Tiên Môn, Nam Thiệm Bộ Châu, Đông Hải, cũng chuyển ra một nhóm Đậu Tiên mới từ bên trong Độ Tiên Môn.
Chỉ trong vòng vài ngày, Lý Trường Thọ đã ở chung quanh sơn cốc kia, mai phục mười vạn "hùng binh", hơn một trăm cỗ Đạo Nhân Giấy có thực lực có thể so với cảnh giới Thiên Tiên hậu kỳ, mấy trăm Đạo Nhân Giấy phụ trách phóng thích Đậu Tiên Binh.
Trước tiên mặc kệ những cái khác, lúc ra tay lại nói!
Tất nhiên, đây chỉ là kế hoạch dự phòng, Lý Trường Thọ muốn dùng cái giá thấp nhất, nhân quả nhỏ nhất, lặng lẽ đoạt bảo rồi chạy.
Công tác sưu tập tình báo, cũng đều được tiến hành đâu vào đấy, sự kiên nhẫn của Lý Trường Thọ luôn luôn đúng...
Trong khi làm những việc này, Lý Trường Thọ ở bên trong đan phòng Tiểu Quỳnh Phong, còn đồng thời làm một kiện đại sự khác.
Làm mấy cỗ Đạo Nhân Giấy cảnh giới Kim Tiên!
Trong mấy ngày sau khi trở về từ Tự Hỏa Vân Động này, Lý Trường Thọ đã suy nghĩ về những chỉ dẫn của Phục Hi đại lão.
Ngày hôm nay, hắn cũng coi như có một ý tưởng hoàn chỉnh, và hắn đã sẵn sàng thử ...
Nếu như có thể sớm ngày làm ra Đạo Nhân Giấy cảnh giới Kim Tiên, công cuộc truy tìm bảo vật sẽ hiệu quả hơn!
Trong tận đáy lòng Lý Trường Thọ, đã sắp xếp kỹ lưỡng những ý tưởng mới để cải tiến Đạo Nhân Giấy.
Lần này, xác suất thành công cũng không tính là quá cao, nhiều lắm là chỉ sáu thành, bảy thành, cũng không biết hiệu quả thành phẩm như thế nào...
Nhưng không đi thử nghiệm, liền vĩnh viễn không có đột phá.
Lý Trường Thọ mở đan lô đen nhánh ra và lau chùi cẩn thận, lại gọi tới mấy tờ người giấy cõng bao vải.
Mấy tờ người giấy ngoan ngoãn đứng ở trên bàn gỗ, theo tâm niệm của Lý Trường Thọ, từng người giấy lấy ra từng đống dược thảo, bảo tài.
Bí pháp thân ngoại hóa thân mà Phục Hi đại lão chỉ điểm, đã mở ra một lối suy nghĩ hoàn toàn mới cho Lý Trường Thọ.