Linh Nga vô thức nhón chân lên, lại chỉ thấy được những thân ảnh đang tiến đến nghênh đón bản thân...
Những người này, nàng quen thuộc hoặc là chưa quen thuộc, thân thiết hoặc là chỉ có vài lần duyên phận, đều đã xa xa không có quan trọng bằng đạo thân ảnh đã biến mất không thấy gì nữa kia.
"Sư huynh thối..."
Một lời chúc mừng cũng đều không nói!
Linh Nga ủy khuất chép miệng, trong đáy lòng lại nổi lên âm thanh sư huynh không ngừng căn dặn lúc trước độ kiếp, trong khi độ kiếp, lại mừng khấp khởi hé miệng cười khẽ.
Theo đó, tầng tầng cảm ngộ xông lên đầu...
Đạo tâm của Linh Nga dường như có thêm một nguồn suối tinh thần, cảm ngộ chưa bao giờ có trước đây, liên tiếp không ngừng mà dũng mãnh tiến ra từ trong đó.
Đại lộ sáng choang, tiếng dương cầm hòa quyện.
Đôi mắt đẹp của Linh Nga lộ ra mấy phần suy tư, hạ thấp người hành lễ đối với đông đảo thân hữu, đồng môn sắp bay tới, sau đó liền ôm váy, ngồi xếp bằng, quanh người xuất hiện đạo vận nồng đậm.
Cũng ngay vào một khắc này, Linh Nga nổi lên một cái nghi vấn.
"Đạo của ta là gì?"
Từ khi bắt đầu tu hành mãi cho đến ngày hôm nay, nàng tu hành như thế nào, đi đường nào, gặp được vấn đề gì, lúc nhận được đáp án, đều đến từ sư huynh.
Dù là đạo lý sư phụ giảng ban đầu, cũng bị sư huynh sửa đổi sau đó.
Vậy thì đạo của hcính mình, chính là đang phỏng chế theo đạo của sư huynh sao?
Không hẳn vậy.
Sư huynh đã từng nói:
Đại đạo tự sinh, không phải linh mà động, không phải tâm mà hướng.
Tự đạo tùy tâm, phi thiên sinh, vì đang vì bản.
Mỗi một sinh linh đều có đạo bản thân, đạo này từ chính mình mà sinh, sư huynh chỉ điểm cho mình, truyền cảm ngộ cho mình, chẳng qua là tận lực đơn giản quá trình "Lĩnh hội đại đạo và cô đọng theo cách của mình".
Bây giờ, đẩy ra cánh cửa huyền diệu, vết tích đạo đang ở trước mắt.
Tâm thần của Linh Nga một mảnh an bình, tiếp nhận, thể ngộ, cảm thụ được, nhớ tới thân hình của sư huynh, dần dần chìm vào bên trong đại đạo...
Mà ở phía sau Linh Nga, tiên quang bảy màu ngưng tụ thành một quyển sách, sách kia chậm rãi lật qua một trang, rọi sáng ra trận trận quang hoa.
Thiên hoa nhẹ rơi, áng mây phiêu diêu.
"Đừng đi qua, Linh Nga đang phi thăng, không được quấy rầy nàng."
Giang Lâm Nhi truyền âm đối với các nơi, dị tượng quanh người Linh Nga lúc này, cũng làm cho chúng tiên Độ Tiên Môn dừng thân hình, không dám tiến về phía trước...
Vẫn là chưởng môn Quý Vô Ưu đích thân ra tay, bố trí một tầng bình chướng tiên lực, trực tiếp đưa Linh Nga về sơn môn Độ Tiên Môn, đưa đến Tiểu Quỳnh Phong.
Lý Trường Thọ đã nhặt bản thể về, thì là xuất phát từ trên Tiểu Quỳnh Phong, cẩn thận từng li từng tí chuyển Linh Nga rơi vào "Cảnh giới ngộ đạo’ về nhà tranh bên hồ, mở ra cấm chế dày đặc, để cho nàng an tâm bế quan.
Không thể coi thường Cửu Trọng Thiên Kiếp.
Trong môn phái từ trên xuống dưới đã hoàn toàn bị kinh động, không ít phong chủ, trưởng lão mang theo đệ tử đắc ý đến Tiểu Quỳnh Phong chúc mừng.
Lý Trường Thọ đi theo sư phụ phía sau Tề Nguyên, sư phụ Tề Nguyên thì đi theo phía sau sư tổ Giang Lâm Nhi, không ngừng nghênh đón khách đến, Tiểu Quỳnh Phong cũng là khó được cuộc vui như vậy...
Nhưng toàn bộ tâm thần của Lý Trường Thọ vẫn không ở chỗ này.
Hắn nhất tâm đa dụng, ngoại trừ trị thương cho chính mình, còn có một bộ phận tâm thần ký thác vào trên người một cỗ Đạo Nhân Giấy cảnh giới Kim Tiên, âm thầm nhìn chằm chằm đôi phu phụ Yêu Tộc kia.
Nguyên nhân cũng chính là đây, nghi hoặc và chấn kinh trong đáy lòng Lý Trường Thọ, càng ngày càng nhiều.
Lai lịch của con báo tinh này là gì?
...
Có lẽ là bị Thiên Phạt nhiều lần, lại là chính thần Thiên Đình bây giờ, bây giờ Lý Trường Thọ cực kỳ nhạy cảm đối với một ít đạo vận đặc thù có quan hệ cùng với Thiên đạo.
Nhất là, hắn đối với một vị họ Hoa nhiệt tâm không biết tính danh có giao lưu mật thiết nào đó, thường xuyên ở trên người vị đạo hữu này, cảm nhận được "lực lượng Thiên đạo che chở" giấu giếm không lộ...
Ban đầu nhìn thấy con báo đen kia, Lý Trường Thọ chẳng qua là cảm thấy đối phương có một chút cảm giác quen thuộc không nói ra được.
Nhưng âm thầm theo dõi một hồi, trong đáy lòng Lý Trường Thọ chấn động!
Hắn ở trên người con báo đen này, cảm nhận được một tia lực lượng Thiên đạo che chở yếu ớt!
Hắc Bì Báo Tử Tinh...
Được Thiên đạo che chở...
Hẳn là, chính mình đã ngoài ý muốn phát hiện ra vị lộng triều nhân đại kiếp khó lường kia?
Nhưng, nếu đây là Thân Công Báo - "Kiếp Vận Chi Tử’ bên trong đại kiếp Phong Thần tại sao lại xuất hiện ở nơi đây vào lúc này, còn mang theo một vị nữ tử Yêu Tộc, chạy chơi đùa ở bên trong đồng ruộng?
Cảm giác quen thuộc của chính mình ban đầu, lại là từ đâu mà đến?
Làm sao bây giờ...
Lý Trường Thọ không khỏi bắt đầu cẩn thận châm chước.
Hắn đã nhảy ra khỏi Phong Thần, đại kiếp Phong Thần đã không có quan hệ với hắn, coi như con báo đen này thật sự là Thân Công Báo, như vậy cũng không cần tính toán con báo đen này.
Cũng không có gì tốt để tính toán.
Nhân quả lớn như vậy, chính mình vẫn nên trốn tránh thì tốt hơn.
Vững một tay, coi như chính mình không nhìn thấy báo đen đi.
Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ" ngừng thổ độn dưới mặt đất, lại dùng tiên thức nhìn con báo đen này thêm vài lần, quay người muốn đi gấp.
Bỗng nhiên, trong đáy lòng Lý Trường Thọ dường như có một sợi dây đàn, bị người nhẹ nhàng gảy.
Nói theo cách thanh tao, không có gì là sự thật.
Đạo vận tối nghĩa quen thuộc này, phương thức truyền niệm quen thuộc này, tần suất đạo rung động vô cùng quen thuộc này...
【 Đi 】.
Một từ duy nhất ngưng tụ thành ở trong đáy lòng Lý Trường Thọ.
Lý Trường Thọ đại chấn tinh thần, chui ra ngoài từ trong mặt đất, vái chào đối với không trung, sau đó quay người đuổi theo con báo đen kia không chút do dự.
Thánh Nhân lão gia lại hạ lệnh!
Đạo vận Thánh Nhân đã lâu này, mệnh lệnh Thánh Nhân đợi đã lâu này!
Rốt cuộc, Lý Trường Thọ cũng đã xác định được Thái Thanh thánh nhân lão gia đang chú ý đến Tiểu Pháp Sư hắn, hệ số an toàn của bản thân tăng lên thẳng tắp!
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, chữ "Đi’ mà Thánh Nhân nhà mình truyền đến này, lại có hàm nghĩa cụ thể gì?
Lý Trường Thọ cẩn thận thể ngộ, rất nhanh liền có một chút đạt được.
Thánh Nhân lão gia đây là muốn chính mình đi tiến hành sự tình muốn làm trước đây, hay là để cho chính mình đi theo phía sau con báo đen này, giúp báo đen vượt qua một ít tai hoạ...
Trước đây chính mình muốn làm cái gì?
Đơn giản chính là xác định thân phận chân chính của con báo đen này.
Nhưng bây giờ, Thánh Nhân lão gia đích thân hạ lệnh, đã xác định thân phận của con báo đen này.
Tên gia hỏa này, tất nhiên chính là Thân Công Báo bên trong đại kiếp Phong Thần, vì thần vị Thiên Đình có thể nhiều thêm một chút cao thủ Đạo Môn chân chính, dốc hết sức lực, nhọc lòng, thân báo nhảy nhót lặp đi lặp lại!
Lý Trường Thọ suy đi nghĩ lại, lại cẩn thận suy tư trong mấy canh giờ, rốt cuộc quyết định làm theo lời chỉ dẫn【 đi 】 kia, hoàn thành một số việc mà mình muốn làm sau khi phát hiện ra rằng con báo đen này được Thiên Đạo che chở...