Nói đi thì cũng phải nói lại, năm đó lúc Đạo Tổ lập Thiên Đình, đại sự chư thánh định thiên địa, Nữ Oa Thánh Nhân dựa vào Linh Bảo Tiên Thiên Hồng Tú Cầu, định đại sự nhân duyên, lập tam hôn Thiên Địa Nhân.
Thiên Hôn chính là chỉ Ngọc Đế cùng với Vương Mẫu, đôi sư huynh muội này làm gương, trở thành mẫu mực cho sự tình hôn nhân trong Tam Giới, chỉ bất quá bởi vì Thiên Đình tương đối yếu ớt, không có ảnh hưởng gì quá lớn, cho nên chỉ viết hình mẫu hôn nhân vào Thiên Đạo.
Từ đó về sau, các tộc mới định ra cấp bậc lễ nghĩa hôn nhân gả cưới.
Không giống hai tộc Vu, Nhân lúc Thượng Cổ, yêu đương chủ yếu dựa vào sự tụ họp của bộ tộc, phong tục lúc ấy là ——nữ tử phát động tập kích bất ngờ, coi trọng nam tử nào liền đi lên, đánh cho bất tỉnh gánh trở về lều vải của chính mình.
Lúc Lý Trường Thọ nhìn thấy loại phong tục này ở trên cổ tịch, cũng không khỏi sinh ra một chút liên tưởng.
Như vậy nếu có một anh chàng đẹp trai nào khiến cho nữ tử tranh đoạt, chẳng phải là sẽ bị từng gậy từng gậy đập bể đầu?
Chao ao, Hồng Hoang...
Không chỉ là nữ tử, nam tử cũng phải bảo vệ tốt chính mình.
...
Đưa tiễn Hữu Cầm Huyền Nhã, Lý Trường Thọ lại đợi nửa ngày.
Đợi hoàng hôn ngã về tây, lúc mặt trăng sắp thò đầu ra ở trên biển mây, Đông Mộc Công mang theo một đội thiên binh cưỡi mây mà tới.
Sau khi nhìn thấy Lý Trường Thọ, Đông Mộc Công hàn huyên hai câu, liền lấy ra hai túi bảo nang.
"Tổng cộng ba trăm quả bàn đào có phẩm cấp tốt nhất." Đông Mộc Công cười nói: "Hai giáo Xiển, Tiệt mỗi giáo một trăm quả, Nhân Giáo cũng có một trăm quả. Việc này là do Vương Mẫu nương nương định ra."
Nói xong nhẹ nhàng chớp mắt, Lý Trường Thọ lập tức rõ ràng ý tứ trong đó.
Nhân Giáo có ai?
Ngoại trừ Thánh Nhân lão gia, chẳng phải là hắn cùng với Đại Pháp Sư?
Một trăm quả bàn đào này rõ ràng chính là đưa cho Lý Trường Thọ!
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ cảm khái không thôi, nhưng mặt ngoài vô cùng trấn định, thu hồi bàn đào, nói: "Mộc Công còn có căn dặn gì khác? Sáng sớm ngày mai ta liền đi tới Kim Ngao Đảo."
"Chuyện này…" Đông Mộc Công quay đầu liếc nhìn cửa lớn Phủ Hải Thần, thấp giọng nói: "Có một vấn đề nhỏ, cũng coi như Vương Mẫu nương nương phó thác. Hải Thần, ngươi có thiếu đồ đệ hay không? Không phải là đồ đệ truyền đạo tu hành, là đồ đệ mưu lược trí kế, không có quan hệ với đạo thừa Nhân Giáo. Nếu như ngươi thiếu đồ đệ, chỉ cần mở miệng, ta sẽ lập tức đưa tới cho ngươi."
Lý Trường Thọ không khỏi hơi nhíu mày, thấp giọng nói: "Người nào có thể khiến cho Vương Mẫu nương nương phó thác?"
Đông Mộc Công truyền âm nói: "Là một vị điện hạ, là trái tim của bệ hạ, là hạt châu trong tay của nương nương, bất quá vẫn luôn không công khai đối với bên ngoài..."
Lý Trường Thọ trầm ngâm đôi chút: "Bệ hạ đối với chuyện này là có ý gì?"
"Việc này chính là do bệ hạ nói ra."
"Vậy thì không sao!" Lý Trường Thọ cười nói: "Bệ hạ có lệnh, ta làm sao có thể từ chối? Vị điện hạ này ở đâu, ta sẽ đi bái kiến một phen."
"Ngay ở bên ngoài." Đông Mộc Công xoay người, nói một tiếng đối với cửa lớn: "Long Cát điện hạ, hãy vào đi, Hải Thần đã đáp ứng!"
Đông Mộc Công vừa dứt lời, bên ngoài phủ Hải Thần liền có một thiên binh thoát ly đội ngũ, dùng hai bước nhảy tới trong cửa.
Vị thiên binh này cúi đầu bước nhanh tiến lên, đầu đội nón trụ bạc, người mặc chiến váy, nhìn từ xa không khác gì nam tử, chẳng qua là hơi thấp một chút.
Đợi nàng đến phụ cận, ôm quyền hành lễ đối với Lý Trường Thọ cùng với Đông Mộc Công, cái đầu thấp mới chậm rãi nâng lên, lộ ra một khuôn mặt nhỏ đoan chính thanh tú, cùng với một chút ngây ngô.
Giống như thiếu nữ tuổi dậy thì, nếu như đặt ở trong phàm nhân, bộ dáng cũng chỉ mười ba ~ mười bốn tuổi.
Nàng mở miệng, tiếng nói có một chút thanh thúy: "Long Cát bái kiến Mộc Công, bái kiến Hải Thần!"
"Điện hạ đa lễ." Lý Trường Thọ cười và vái chào đáp lễ.
Long Cát tuy là con gái của Ngọc Đế Vương Mẫu, lại là công chúa Thiên Đình, nhưng vẫn chưa có thần vị đối ứng ở bên trong Thiên Đình, xem như là "Gia quyến" của Ngọc Đế bệ hạ, chấp lễ như vậy cũng coi như hợp tình lý.
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ lại cảm khái rất nhiều.
Long Cát - Hồng Loan Tinh Quân sau đại kiếp Phong Thần, lại là một vị có quan hệ cùng với đại kiếp Phong Thần.
Chính mình cùng với đại kiếp Phong Thần, quả nhiên là cắt không đứt, dập không tắt...
Lý Trường Thọ chuyển động ý nghĩ, một chút ký ức có quan hệ với Long Cát nườm nượp mà đến, hơi suy tính, liền sắp xếp ra hết thảy thông tin mà mình biết.
【Long Cát bên trong đại kiếp Phong Thần, ngược lại là một tiểu cao thủ có pháp lực không thấp, đứng ở trận doanh Xiển Giáo, chủ động tiến đến tương trợ Chu Vũ Vương. Long Cát vốn là con gái của Thiên Đế, tục truyền là bởi vì phạm sai lầm bị giáng chức hạ phàm tu hành, Lý Trường Thọ không nhớ rõ lắm chiến tích tương quan, chỉ nhớ rõ nàng bị tiên ông nào đó và Nguyệt lão khuyên nhủ, gả cho nàng một vị thủ hạ bại tướng.
Thủ hạ bại tướng kia của nàng, còn là một tiểu bạch kiểm không thể tu hành, tên là Hồng Cẩm hay là gì đó. 】
Căn cứ vào sự hiểu rõ của Lý Trường Thọ đối với Nguyệt lão, Nguyệt lão có thể làm ra loại chuyện không có lương tâm này, tất nhiên là có người nào hoặc là thế lực ở sau lưng tính toán.
Có quan hệ đến tình huống đại khái của Long Cát, Lý Trường Thọ biết cũng chính là những điều này.
Đông Mộc Công ở bên cạnh nói: "Long Cát điện hạ, sao không hiện ra hình dáng, bái Hải Thần làm lão sư?"
"Đúng." Long Cát công chúa nhẹ giọng đáp ứng, quanh người nổi lên tiên vụ nhàn nhạt.
Đợi tiên vụ tiêu tán, giáp trụ trên người nàng biến mất, hóa thành một thân tiên váy màu trắng nhạt, tóc xanh như thác nước cũng rủ xuống.
Lúc này, cái đầu của Long Cát thấp hơn vừa rồi mấy phần, thân thể cũng nhỏ yếu hơn rất nhiều, đã hoàn toàn có thể dùng hai chữ"đáng yêu" để hình dung.
Lý Trường Thọ cẩn thận nhìn, đây quả nhiên là một thiếu nữ, chính là cái chủng loại vừa mới bắt đầu tiến vào tuổi dậy thì kia.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Ngọc Đế cùng với Vương Mẫu đều xem như sinh linh tiên thiên, chu kỳ sinh trưởng của con gái bọn họ, là tính theo năm, hay là tính theo nguyên hội?
Vị Long Cát công chúa này nói ít cũng mấy ngàn tuổi chứ?
Như vậy nếu hình dáng tướng mạo của nàng ở trong đại kiếp Phong Thần vẫn là thiếu nữ như thế, như vậy Nguyệt Lão cùng với tiên ông gì đó, cùng với tên Hồng Cẩm kia...không phải chính là đang phạm tội sao?
Ừm, chính mình thân là quyền thần tín nhiệm bình thường của Ngọc Đế bệ hạ, phải mau chóng đưa ra một bộ thiên quy thiên luật hoàn chỉnh mới được.
Thiếu nữ Long Cát hướng về phía trước, cúi đầu đối với Lý Trường Thọ, cung kính hô lên: "Long Cát bái kiến lão sư."
"Ài, đừng có gọi ta là lão sư, nhân quả này cũng không dễ dàng chịu nổi." Lý Trường Thọ cười nói: "Công chúa điện hạ đã muốn học mưu lược chi đạo cùng với tiểu thần, vậy tiểu thần sẽ mặt dày mà nhận việc này. Nhưng Công chúa điện hạ gọi tiểu thần là Hải Thần là được, đừng có gọi lão sư lão sư."