Cảm xúc dâng trào, Lý Trường Thọ bắt đầu trầm giọng giảng thuật chuyện gì đã xảy ra.
Ngưu Đầu Mã Diện có tính nết như thế nào?
Vừa nghe nói Vu Nhân Tộc hiệu mệnh cho Hải Thần, lại bị đại giáo như Tây Phương Giáo nhằm vào, Tây Phương Giáo không giải quyết được Hải Thần, liền trút giận lên hậu duệ của Vu Tộc bọn hắn!
Hai vị Câu Hồn sứ giả giận dữ tại chỗ, gỡ mũ đội đầu xuống dậm chân một hồi, trong miệng hùng hùng hổ hổ, không nói hai lời liền đỡ mấy vị Vu Nhân lên, thân hình cực nhanh biến mất không còn tăm tích.
Chỉ mới nửa ngày.
Ngưu Đầu Mã Diện khiêng mấy người Hùng lão tam, mang theo mấy chục lão ca nổi giận đùng đùng táo bạo trở về.
Bọn họ đi theo Lý Trường Thọ trở về đại miếu Hải Thần, xen lẫn ở bên trong thần sứ, chuẩn bị tùy thời bạo khởi phản kích.
Nếu như hỏi Vu Tộc Địa Phủ vì cái gì không e ngại Thánh Nhân Tây Phương Giáo...
Tổ tiên của bọn họ chính là Bàn Cổ, thử hỏi có người nào chịu phục!
Vu Tộc bọn hắn, đập trời đập đất, có vô số quyền năng, đến từ Viễn Cổ, dựa vào đi săn mà được xưng là bá chủ mặt đất ngay tại Thượng Cổ, ngày hôm nay đối mặt với Tây Phương Giáo, cũng hoàn toàn không sợ.
Tiện thể, Ngưu Đầu Mã Diện đại biểu cho Đại Vu Tế, đối với việc Hải Thần chú ý đến sự an nguy của Vu Nhân Tộc như vậy, biểu thị sự cảm kích sâu sắc.
Nếu như không phải Lý Trường Thọ ngăn đón, đoán chừng lại sẽ mang một đám đặc sản về...
Tình huống đại khái chính là như vậy.
Lý Trường Thọ đương nhiên sẽ không sống chết mặc bây như vậy, vừa yên lặng chuẩn bị quân đoàn Đạo Nhân Giấy, trận chiến này không thể hoàn toàn dựa vào Vu Tộc. Vừa đặt phương viên mấy ngàn dặm An Thủy Thành vào hệ thống giám thị của Đạo Nhân Giấy, mấy cỗ Đạo Nhân Giấy đồng thời thôi phát tiên thức, tổng hợp tin tức, đưa hình chiếu vào trong đáy lòng bản thể.
Những người do Tây Phương Giáo phái tới căn bản không có nơi nào để ẩn nấp, chỉ cần ngoi đầu lên liền sẽ bị phát hiện ra.
Lần này, cao thủ phương tây phái tới lác đác không có mấy, càng không có tồn tại cấp độ như Văn Tịnh, Kim Thiền Tử, hơn phân nửa đều là Yêu Tộc, còn có một ít dư nghiệt đại yêu biển sâu.
Hiển nhiên, Tây Phương Giáo cảm thấy đối phó Vu Nhân là chuyện dễ như trở bàn tay.
Từ khi người Tây Phương Giáo đến Nam Hải Chi Tân, bất quá chỉ ba ngày, đã có mấy trăm đại yêu xuất hiện ở mấy trăm dặm bên ngoài An Thủy Thành.
Có mấy vị đại yêu am hiểu tiềm tung, đã là ngụy trang thành phàm nhân, mò tới gần miếu Hải Thần thám thính tình báo.
Lý Trường Thọ suy đi nghĩ lại, quyết định đặt chiến trường ở ngoài thành, không thì phàm nhân bên trong An Thủy Thành chắc chắn sẽ xuất hiện tử thương thảm trọng.
Thế là, Lý Trường Thọ âm thầm tìm Ngưu Đầu Mã Diện cẩn thận thương nghị, định ra sách lược chủ động xuất kích.
Ngày thứ tư, vào lúc hoàng hôn, đại yêu ngoài thành bắt đầu tụ tập, đoán chừng là chuẩn bị đánh lén vào ban đêm.
Lý Trường Thọ quyết định ra tay trước, đầu tiên là truyền âm căn dặn đối với Ngưu Đầu Mã Diện, hoá một cỗ Đạo Nhân Giấy cảnh giới Kim Tiên thành hình thể thần sứ Hùng Trại.
Sau đó kêu gọi mấy vị thần sứ, năm ~ sáu tráng hán nghênh ngang đi ra khỏi cửa chính miếu Hải Thần, dạo quanh khu chợ sôi động bên ngoài.
Sau khi đi một vòng, Lý Trường Thọ dừng lại trước một Yêu Tộc cải trang thành người bán dưa.
Hắn cúi người nhặt một quả dưa lớn, dùng ngón tay gõ vào.
Yêu Tộc giả làm người bán dưa phản ứng nhanh chóng, cười nói: "Đại nhân, ngài khát nước? Cứ cầm đi mà ăn, nguyện Hải Thần che chở ngài."
Lý Trường Thọ: "…"
Lời chúc phúc cũng đều sai!
Lý Trường Thọ cười lạnh, nói: "Dưa này đã chín chưa?"
"Ừm?"
"Ta đang hỏi ngươi, dưa, này, đã, chín, chưa?"
Yêu Tộc giả làm người bán dưa vẫn như cũ có một chút sững sờ.
"Đại nhân cứ nói đùa, dưa của chúng ta đều là trồng trên đất cát, không chín? Không chín ta có thể lấy ra bán sao?" Yêu Tộc giả làm người bán dưa, phản ứng lúc này cũng có một chút cấp tốc, nhãn châu xoay động, cúi đầu khom lưng đáp lời.
"Nói một cách khác, ngươi bảo quả dưa này đã chín?" Lý Trường Thọ cười lạnh, nhẹ nhàng tung quả dưa lên, cười nói: "Nếu như quả dưa này không chín, ngươi sẽ làm gì?"
"Chuyện, chuyện này... Đại nhân...ta là người bán dưa an phận thủ thường, không có khả năng bán cho ngài dưa chưa chín!" Cái trán của Yêu Tộc giả làm người bán dưa thấm ra một chút mồ hôi lạnh, tay chân cũng đều có một chút run rẩy.
Chính vị đại yêu này cũng không biết, gã vì sao lại e ngại một vị Vu Nhân như vậy. Lần này bọn hắn tới, chính là muốn diệt đi những thần sứ Vu Nhân của Hải Thần Giáo này...
Nhưng bây giờ, chỉ là một quả dưa, chỉ là nghe được vài câu vặn hỏi không nhẹ không nặng của đối phương, liền phảng phất như đã trúng một loại chú pháp nào đó, làm cho tâm thần của vị đại yêu này cơ hồ thất thủ!
Yêu Tộc giả làm người bán dưa nhỏ giọng hỏi: "Đại nhân, quả dưa này...không, không bán được không?"
"Hả? Không bán? Ngươi hẳn là đang ám chỉ ta bắt nạt ngươi?"
Đạo Nhân Giấy【 Hùng 】Lý Trường Thọ trừng đôi mắt to, tay trái nhanh như huyễn ảnh, trực tiếp bắt được cổ áo Yêu Tộc giả làm người bán dưa này, dùng sức nhấc lên.
Yêu Tộc giả làm người bán dưa phản ứng chậm nửa nhịp, chờ đến khi gã muốn né tránh thì đã mất hết sức lực, yêu lực hoàn toàn mất đi cảm ứng!
Yêu hồn bị phong toả!
Tay trái của Lý Trường Thọ buông cổ áo của đối phương ra, thuận thế đẩy ra một chưởng.
Một chưởng này dường như không gắng sức một chút nào, đè lên ngực người bán dưa, nhưng ngực của người bán dưa lại lắc lư với một dấu sóng màu lục lam mờ nhạt, một bóng đen hiện ra ở phía sau người bán dưa, va vào đống dưa.
Cơ thể của người bán dưa đột nhiên uể oải, khí tức hoàn toàn không có, hồn phách mất hết, đã là một cái xác lạnh lẽo.
Mà bóng đen kia, vào giờ phút này bị tiên lực của Lý Trường Thọ giam cầm, hiện ra bản thể ở trên đống dưa, đúng là một con yêu thú giống như chồn...
"Yêu? Bắt lại!" Lý Trường Thọ hét lớn một tiếng, mấy vị thần sứ phía sau lập tức xông tới, mấy cánh tay to hơn cả bắp chân người thường duỗi ra, một trảo, suýt nữa trực tiếp xé nát đầu đại yêu này!
Những năm này, có thể là được tẩm bổ quá mức, thần lực của nhóm thần sứ Hùng Trại hoặc nhiều hoặc ít đều có tăng lên.
Tất nhiên, thực lực của bọn hắn, đều bị Tiểu Linh Lỵ "Nửa đêm bị cha đánh" bỏ lại phía sau.
Trong một cái chớp mắt này, đầu đại yêu hóa ra nguyên hình, yêu hồn bị phong lại, lại bị mấy vị tráng hán Hùng Trại ấn xuống này, đột nhiên hiểu ra!
Dưa này đã chín chưa, nhìn như là một "câu hỏi nghề nông" đơn giản, hoặc là "câu hỏi về uy tín của tiểu thương" tương đối phức tạp.
Đó cũng có thể là một vấn đề triết học, càng có thể là ám hiệu đặc biệt...
Bất kể như thế nào, gã đều bị lừa rồi!
Bị đối phương dời lực chú ý đi, không thể bắt được nửa điểm cơ hội phản kích!
Nhân Tộc, thật xảo quyệt!
Lý Trường Thọ lại bấm tay một chút, đầu đại yêu này lập tức bị phế tu vi. Mà phàm nhân xung quanh phản ứng chậm, lúc này cũng đã liên tục thét lên.