Vì lý do ổn thoả, Lý Trường Thọ vẫn quyết định sử dụng phương án thứ tư…
Ủ một phần quả bàn đào thành rượu, liền nói chính mình trong lúc vô tình, làm ra một loại tiên tửu không có cách nào lại sản xuất, đưa cho sư thúc, sư bá, sư tổ nhấm nháp.
Sư muội cùng với sư phụ, tất nhiên là có thể trực tiếp nói cho bọn họ chân tướng, hưởng dụng bàn đào hoàn chỉnh.
"Bàn đào như vậy, đối với Vạn Lâm Quân trưởng lão là có trợ giúp hay không?"
Vừa vặn trước đây chính mình vừa luyện chế thành mấy loại linh đan cảm ngộ, lần này, đều đưa qua cho trưởng lão.
Một vị đại độc tiên cảnh giới Kim Tiên...
Chậc, ngẫm lại liền cảm thấy thật thú vị.
Tại Tiểu Quỳnh Phong, trong mật thất dưới đất.
Đốt lên hai ngọn đèn pháp bảo luyện chế thành từ dạ minh châu Đông Hải, làm cho căn phòng chật hẹp chẳng phân biệt được ngày đêm này, nhiều thêm mấy phần ý cảnh mờ mịt xuất trần.
Vung ra một tờ người giấy, để nó kéo đàn nhị hồ, diễn tấu khúc «Nhị Tuyền Ánh Nguyệt» du dương thư giãn.
Trên mặt bàn bày biện mấy quả bàn đào, linh khí mờ mịt.
Cầm lấy một con dao, chậm rãi chuyển động ở trên bàn đào, gọt lớp vỏ mỏng trên quả đào..
Sở dĩ quyết định gọt vỏ bàn đào, cũng không phải là cảm thấy vỏ bàn đào không có dinh dưỡng, chỉ là đơn thuần muốn để cho người giấy bên cạnh biết, hắn có...nhiều đào.
【Nhật ký nhàm chán của Thọ】.
Cắn một miếng thịt quả đào mềm mại và mọng nước, cảm nhận từng đợt sảng khoái của linh lực từ từ tiêu tán trong khoang miệng, Lý Trường Thọ không khỏi phát ra vài tiếng ngâm khẽ.
Không hổ là tiên thiên linh quả, cảm giác này, mùi vị này!
Quả nhiên là so với ở bên trên Tam Tiên Đảo, vào thời điểm Đạo Nhân Giấy ăn bàn đào, ngon hơn rất nhiều...
Nhớ tới ở đây, trước mắt Lý Trường Thọ hiện ra động tác lúc vị tiên tử kia lột đào, rất là nhu hòa, vô cùng tinh tế.
Một tia ánh sáng mặt trời chiếu vào trên tay nàng, thịt quả bàn đào, cũng đều kém xa ngón tay óng ánh của nàng...
Bốp! Lý Trường Thọ đưa tay đánh vào cái trán, dùng sức lung lay đầu.
Nhân quả nhân quả, ăn đào ăn đào.
Chậm rãi gặm xong một quả đào, Lý Trường Thọ thu hột đào vào, cẩn thận thể hội.
Ăn một quả bàn đào, liền biết linh quả là như thế nào.
Đạo vận huyền diệu ẩn chứa ở trong đó, dường như gánh chịu tàn vận đại đạo lúc thiên địa mới sinh,.
Lý Trường Thọ rất nhanh liền làm ra tổng kết
Bàn đào này, sư phụ nhà mình ăn vào tu vi sẽ có một chút tăng lên, cũng có thể gia tăng mấy trăm đến mấy ngàn thọ nguyên cho sư phụ, sẽ không tạo thành tổn thương gì đối với sư phụ.
Linh Nga dùng hai quả cũng không sao, tăng thọ nguyên, đề tu vi, có thể tịnh hóa tiên lực tự thân, khiến cho tiên thể không còn một hạt bụi, tiên tư nhẹ nhàng, còn có thể trắng đẹp dưỡng da, làm da thịt trơn mềm lại càng có ánh sáng...
Chỗ tốt xác thực rất nhiều.
Lý Trường Thọ đã chở bàn đào về bên trong sơn môn ba tháng, cho tới hôm nay, liên tục xác định chuyện chính mình mang bàn đào trở về không có bại lộ, mới chuẩn bị phân phát.
Tính toán thời gian, "Rượu tăng thọ " luyện chế trước đây đã có thể ra khỏi hầm.
Lý Trường Thọ nhìn ba quả bàn đào còn lại trên bàn.
Hắn vốn định để cho chính mình ăn nhiều thêm mấy quả, lại phát hiện ra đối với chính mình bây giờ mà nói, thứ này ngoại trừ ăn ngon cũng không có hiệu quả rõ rệt khác, dứt khoát liền để dành cho mấy người Linh Nga.
Cái gọi là rượu tăng thọ, dĩ nhiên chính là bàn đào ủ chế thành rượu trái cây, ở dưới sự cố gắng của Lý Trường Thọ, có thể khóa lại tám thành linh lực của bàn đào.
Rượu trái cây như vậy, hắn luyện chế ra tổng cộng hai vò, một vò cho Cửu sư thúc, một vò cho Tửu Ô sư bá, sư tổ Giang Lâm Nhi, Vong Tình thượng nhân.
Cẩn thận tính toán, một mình Tửu sư thúc hưởng ba quả bàn đào...
Ừm, chuyện này ngược lại là rất tất yếu, nếu như không có nhiều dinh dưỡng, làm sao xử lý đối với Tiểu sư thúc đói gầy có "ân trọng như núi" với chính mình!
Lý Trường Thọ trực tiếp đi tới hầm rượu che giấu bên ngoài đan phòng, lấy hai vò rượu trái cây ra.
Khải phong, khai đàn.
Dùng ngón tay nhúng một ít rượu đưa lên miệng nhấm nháp, phát giác ra dược tính, linh lực của rượu này, so với suy nghĩ của chính mình trước đây còn mạnh hơn mấy phần, vẫn chưa tổn thất quá nhiều "Dinh dưỡng".
Lý Trường Thọ lấy ra mấy bình rượu nhỏ, chia một vò rượu thành ba phần.
Lại lấy ra một con hạc giấy truyền tin mời Tửu Ô sư bá đến, đưa ba bình rượu bàn đào nhỏ của Trường Thọ ra ngoài, liên tục căn dặn Tửu Ô sư bá, hai bình rượu khác cho sư phụ sư nương của y.
"Đây là rượu gì? Thấy ngươi vội vã cuống cuồng như vậy."
Đạo nhân lùn xách theo ba bình rượu, có một chút hiếu kỳ hít hà, cười nói: "Sư phụ sư nương ngày bình thường không uống rượu nhiều, không bằng ngươi đều giữ lại cho Tiểu Cửu."
"Đã cho chuẩn bị cho Tửu sư thúc một phần." Lý Trường Thọ cười nói: "Rượu này có thể tăng thọ nguyên, là ta tình cờ lấy được một ít linh dược luyện chế thành. Sư bá đừng có hỏi nhiều, đây bất quá là một ít tâm ý ta hiếu kính sư tổ và tổ sư bá. Về sau lại muốn có, đoán chừng rất khó khăn."
"Được rồi!" Tửu Ô sư bá cười đáp ứng, không hỏi thêm nữa.
Linh dược gia tăng thọ nguyên mặc dù vô cùng trân quý, nhưng không biết tại sao, coi như Lý Trường Thọ lấy ra hai bình đan dược, nói đây là cửu chuyển Kim Đan Thái Thượng Lão Quân luyện chế, Tửu Ô cũng không cảm thấy có gì đáng kinh ngạc...
Chết lặng, không có cách nào.
Đưa mắt nhìn Tửu Ô cưỡi mây rời đi, tiên thức của Lý Trường Thọ cẩn thận nhìn chằm chằm một hồi, thấy Tửu Ô sư bá cầm hai bình rượu tăng thọ đưa vào Vong Tình Cư, lúc này mới yên tâm một chút.
"Cũng không biết khi nào Cửu sư thúc xuất quan..."
Ý nghĩ của Lý Trường Thọ còn chưa rơi xuống, gió núi liền mang đến tiếng ngáp yếu ớt từ nơi xa.
Tiên thức đảo qua, đã thấy một cánh cửa sổ lầu hai phòng bài bạc bị đẩy ra, một vệt bóng hình xinh đẹp đang dùng lực vặn eo bẻ cổ.
Đôi mắt to của nàng vẫn chưa mở ra, chóp mũi đã là nhẹ nhàng nhăn lại, dường như ngửi thấy thứ gì, miệng nhỏ bẹp mấy lần...
"Rượu..."
Cái mũi này, cũng không phải là của ai khác.
Lý Trường Thọ cười hai tiếng, đổ vò rượu rượu tăng thọ còn lại vào bầu rượu màu bạc, phiêu nhiên mà đi.
Bên trong phòng bài bạc, bà lão phụ trách trông nom Tửu Vũ Thi kia liền thi triển thổ độn biến mất không thấy gì nữa.
Bây giờ Tửu Vũ Thi vừa bước lên con đường tu hành, linh lực bàn đào quá mạnh, coi như là một hơi cũng không tiêu thụ nổi, chỉ có thể bỏ lỡ lần cơ duyên này...
Cưỡi mây bay đến gần phòng bài bạc, Lý Trường Thọ cười nói: "Sư thúc, lại hết rượu rồi?"
Tửu Cửu đang hữu khí vô lực ghé vào trên bệ cửa sổ lầu hai, giật mình một cái đứng lên, duỗi thân thể nhìn ra ngoài, ánh mắt cấp tốc khóa chặt bầu rượu trong tay Lý Trường Thọ.
"Tiểu Thọ Thọ!" Tửu Cửu reo hò một tiếng, đầy rẫy cảm động, nhảy ra từ bệ cửa sổ, duỗi hai tay về phía trước, bày ra bộ dáng đói meo.