Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 575 - Chương 575. Dậy Sóng

Chương 575. Dậy sóng Chương 575. Dậy sóng

"Còn người bị nuốt..."

"Ài, Huyền Nhã!" Lý Trường Thọ nhanh chóng đứng dậy, ngăn ở trước người Hữu Cầm Huyền Nhã: "Bớt tranh cãi, bớt tranh cãi."

Ở bên cạnh lập tức có trưởng lão nói: "Yêu này làm hại phàm tục, đã nuốt hơn mười người."

"Hừ!" Thân hình của Khổng Tuyên lóe lên biến mất tại chỗ, ngược lại là để lại khổng tước yêu - chất nữ đả thương người của y trước đó.

Trong chốc lát, chỉ nghe thấy, trong thiên địa truyền đến vài tiếng gào thét bén nhọn.

Bầu trời đêm xuất hiện một chút ánh sáng lấp lóe, đạo thanh quang kia lại xuất hiện, xẹt qua trước người Lý Trường Thọ, để lại từng cái lồng sắt, bên trong lồng sắt còn giam giữ mấy trăm nam nữ phàm nhân...

Thân ảnh của Khổng Tuyên, đứng ở phía trên lồng sắt, nhìn Hữu Cầm Huyền Nhã, lạnh nhạt nói: "Đây là đồ ăn bị Yêu Tộc bắt, hoàn trả gấp mười."

Hữu Cầm Huyền Nhã bậm môi dưới, trong đáy mắt có một chút không cam lòng.

Lý Trường Thọ buông tiếng thở dài, trực tiếp mở miệng nói: "Huyền Nhã, ngươi có thể là đối thủ của vị Khổng Tuyên đạo hữu này?"

"Không phải." Hữu Cầm Huyền Nhã thấp giọng nói một câu.

Lý Trường Thọ nói: "Ta cũng không phải, nhịn một chút đi."

Hữu Cầm Huyền Nhã vái chào đối với Khổng Tuyên, đứng ở phía sau Lý Trường Thọ, không nói thêm gì nữa.

Khổng Tuyên lại lộ ra một chút ý cười, nói: "Tiểu Pháp Sư ngươi, cũng là một vị diệu nhân. Đúng rồi, Đại Pháp Sư nhà ngươi...đã từng nhắc đến ta?"

Lý Trường Thọ không khỏi suy nghĩ trong đáy lòng, ăn ngay nói thật, có thể sẽ chọc giận vị vai diễn Hồng Hoang hung ác "định vị mơ hồ" này hay không.

"Thời gian ta ở cùng với Đại Pháp Sư cũng không dài..."

Khuôn mặt của Khổng Tuyên lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được trở nên âm trầm.

"Nhưng mà, ta đã nghe đại sư nhắc tới một hai lần rồi!”

Khổng Tuyên lập tức trở nên tươi tỉnh, híp mắt cười khẽ, hỏi: "Y nói cái gì?"

Lý Trường Thọ: "..."

Đại lão ngài rốt cuộc là nam hay nữ?

Không hiểu rõ vấn đề này, luôn cảm thấy sự tình sẽ trở nên...phi thường kích thích.

"Đạo hữu." Lý Trường Thọ cau mày nói: "Chuyện này liên quan đến danh dự của Đại Pháp Sư nhà ta, tha thứ cho ta lắm miệng hỏi một câu, đạo hiệu của ngài là tả "Huyên thảo" chi "Huyên", hay là "Tuyên cáo" chi "Tuyên" ?"

"Hỏi ta thuần âm hay thuần dương, cứ trực tiếp hỏi là được, mới vừa rồi còn cảm thấy ngươi nói chuyện thẳng thắng, tính tình không tồi." Khổng Tuyên hừ một tiếng, lạnh nhạt nói: "Lúc này ta vẫn chưa quyết định âm dương."

Dứt lời, trong mắt Khổng Tuyên nổi lên một chút hồi ức, hời hợt nói một câu: "Nếu không phải hắn năm đó tránh mà không gặp, ta có lẽ đã làm ra lựa chọn."

Như vậy đều được?

Không đúng, trong này giống như có chuyện xưa, chỉ bất quá vì lý do ổn thỏa, Thọ không dám nhiều lời, cũng không dám hỏi nhiều...

Đây chính là khổng tước đầu tiên trong thiên địa trong truyền thuyết sao?

Đạo Nhân Giấy "Lý Trường Thọ" đứng ở trên mây, nhìn chăm chú về phương hướng Khổng Tuyên mang theo thiếu nữ kia biến mất, trong lòng dậy sóng.

Đầu tiên, hắn ở đây, muốn trịnh trọng nói lời xin lỗi đối với Đại Pháp Sư.

Vừa rồi hắn đã hơi dùng Đại Pháp Sư làm lá chắn.

Nhưng tính chất tuyệt đối không tính là ác liệt!

Hơn nữa tuyệt đối không có thay Đại Pháp Sư hứa hẹn cái gì, mà chỉ giới thiệu tình trạng cuộc sống hiện tại của Đại Pháp Sư...uyển chuyển nói tới tình huống tình cảm của lão thuần dương.

Từ cuộc trò chuyện ngắn ngủi vừa rồi, có thể biết được Khổng Tuyên đối với Đại Pháp Sư là có một chút kính ngưỡng.

Đoạn ghi chép chính mình nhìn thấy ở trên điển tịch kia, tám thành chẳng qua là phiên bản giản lược, tình hình năm đó, hẳn là phức tạp hơn nhiều...

Vấn đề này, hắn, một vị đệ tử Thánh Nhân chưa chính thức, cũng không có nhiều điều để nói.

Trong cuộc trò chuyện vừa rồi, Lý Trường Thọ cũng không thể nhận được tin tức có nhiều quan đến Khổng Tuyên bản tuyên, mà chỉ xác định được Khổng Tuyên là xuất thân từ Phượng tộc.

Hắn cũng không thể trực tiếp hỏi lai lịch của đối phương.

Từ biểu hiện trong lần hiện thân này của Khổng Tuyên mà nói, vị cao thủ Phượng tộc này cũng không có ác ý đối với Nhân Tộc, tất nhiên là cũng không có thiện ý.

Đây là một sinh linh tiên thiên điển hình, thái độ đối với Nhân Tộc chính là đứng ở bên ngoài góc độ Nhân Tộc, Nhân Tộc không có chút quan trọng nào đối với y, chính là cái chủng loại có cũng được mà không có cũng không sao kia.

Vừa rồi Hữu Cầm Huyền Nhã có một chút không cam lòng, muốn trừng phạt khổng tước yêu vì ăn người giết người, chuyện này cũng không có sai.

Chẳng qua là góc độ đối đãi vấn đề khác biệt mà thôi.

"Ài..." Lý Trường Thọ yếu ớt thở dài, quay người tiến xuống phía dưới.

Vị Khổng Tuyên này nếu quả thật có điểm kính ngưỡng đối với Đại Pháp Sư, như vậy sao Đại Pháp Sư không hi sinh bản thân, kéo tới một vị côn đồ siêu cường cho Nhân Giáo?

Hừ, Đại Pháp Sư mỗi ngày tính toán, khiến hắn ngoặt Vân Tiêu tiên tử trở về, bản thân Đại Pháp Sư lại xa lánh ở ngoài ngàn dặm đối với loại cao thủ này...

Làm gương tốt, mới là trách nhiệm của Đại sư huynh chân chính!

Lại nói, nếu như không muốn đi trên con đường tình yêu nam nữ, cũng có thể đi trên con đường huynh đệ tình nghĩa.

Tuyên vẫn là Huyên, nam hay nữ cũng đều có thể...

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ cười một tiếng, đột nhiên nghĩ đến tiêu đề tin tức Hồng Hoang phát hành vào năm tháng nào đó trong tương lai.

【 Sốc! Nổ tung! Kỳ quan thiên địa!

Tử Tiêu Cung giảng đạo lần thứ tư, hai vị Hồng Hoang ngoan nhân Văn đạo nhân và Khổng Tuyên, lại ra tay đánh nhau bởi vì chỗ ngồi bên người Huyền Đô Đại Pháp Sư! 】

Vui đùa, vui đùa.

Vấn đề Lý Trường Thọ suy nghĩ, bình thường đều sẽ cố gắng hết sức để suy nghĩ một cách toàn diện, từ đó có thể rút ra một số góc quan sát thú vị.

Ví dụ như thiếu nữ khổng tước trước đây kia.

Khổng Tuyên âm dương chưa định, lại là khổng tước đầu tiên trong thiên địa, vậy thì vị thiếu nữ khổng tước này...là đến như thế nào?

Chậc, vấn đề này cũng tương đối có triết học quan Hồng Hoang.

Mây trắng rủ xuống, ánh trăng rải xuống.

Lý Trường Thọ nhìn Hữu Cầm Huyền Nhã cúi đầu không nói ở bên cạnh, ý nghĩ xoay chuyển trong đáy lòng, suy nghĩ làm như thế nào để cho nàng biết hôm nay nguy hiểm như thế nào...

Tiện thể nhắc đến, trước đây lúc hắn truyền âm đối với Hữu Cầm Huyền Nhã, bởi vì đã phát giác ra Khổng Tuyên không có dự định giết những Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc ở nơi đây, cho nên chưa hề muốn lộ diện.

Vì để cho Hữu Cầm Huyền Nhã không đứng ra, hắn đã dùng tiếng nói của chính mình.

Thật không nghĩ đến chính là, tiên thức truyền âm của chính mình lại bị Khổng Tuyên chặn được, ở bên trong thời gian cực ngắn lúc ây, Lý Trường Thọ chỉ có thể làm ra lựa chọn có tổn thất nhỏ nhất.

Dùng thân phận Tiểu Pháp Sư đứng ra, sau đó bảo Hữu Độc giữ bí mật.

Mấy vị trưởng lão Độ Tiên Môn hướng về phía trước cúi người vái chào đối với Lý Trường Thọ, miệng nói: "Luyện Khí Sĩ Độ Tiên Môn bái kiến tiền bối, đa tạ ân tình tiền bối cứu giúp!"

"Trước tiên hãy an bài những phàm nhân này." Lý Trường Thọ liếc nhìn những thân ảnh bên trong lồng sắt kia, dặn dò: "Bọn họ bị kinh hãi, cần tĩnh dưỡng."

Bình Luận (0)
Comment