Vị Thiên Tướng kia tràn đầy lửa giận trừng mắt nhìn nhóm Yêu Tộc, lạnh lùng nói: "Yêu Tộc các ngươi, chẳng lẽ muốn xen vào việc của người khác?"
Đầu sư tử đại vương kia cười nói: "Đại..."
"Đại cữu ca!" Tê giác đại vương phóng ra một bước dài, trong miệng hô to: "Ngày hôm nay tiên tử đã mệt mỏi, không bằng để cho nàng nghỉ ngơi mấy ngày, lại cho đại cữu ca câu trả lời chắc chắn! Tất cả mọi người đều là người một nhà, đừng có tổn thương hòa khí!"
"Cút!" Thiên Tướng lớn tiếng giận dữ mắng mỏ, cầm thương liền muốn tiến lên.
Nhưng mấy vị Yêu Vương này cùng nhau bộc phát uy thế, càng là có hai vị Yêu Vương cảnh giới Kim Tiên ở chỗ này...
"Được! Các ngươi chờ đó cho ta!" Lý Trường Thọ ra vẻ Thiên Tướng cắn răng giận mắng, sau đó quay người cưỡi mây, mang theo mười sáu vị Thiên Binh vội vàng mà đi.
Lập tức, năm vị tráng hán Yêu Vương này xoay người lại, nhìn về phía Kha Nhạc Nhi, đồng thanh nói:
"Tiên tử!"
Lại đồng thời dừng nói, từng người nhìn về phía lẫn nhau, địch ý trong mắt tăng vọt!
Không bao lâu, năm vị Yêu Vương này ra tay đánh nhau, cũng may bị từng tiếng "Tráng sĩ" của Kha Nhạc Nhi, kịp thời ngăn lại.
Theo sự nhắc nhở của Lý Trường Thọ, Kha Nhạc Nhi mở cấm chế bảo nang ra, đóng Tâm Hỏa Thiêu lại, tiếp đó liền chống kiếm đứng lên, đi vào trong rừng chữa thương...
Năm vị Yêu Vương này liếc nhìn nhau, từng người hừ lạnh một tiếng, lại hấp tấp đi theo.
Lý Trường Thọ: "…"
Được thôi, cảnh diễn thứ nhất này, cũng coi như hoàn thành suôn sẻ.
Cảnh diễn thứ hai【 tiên tử tố khổ, giận dữ vì hồng nhan 】, cũng cần mau chóng trình diễn, chậm sẽ sinh biến.
Lý Trường Thọ vừa chuẩn bị cho cảnh tiếp theo, vừa phải canh chừng sự an toàn của Ngao Ất.
Gặp dịp thì chơi mà thôi, cũng không thể thật sự bị những Yêu Vương này chiếm tiện nghi!
Ngoài ra, việc điều binh đã được tiến hành.
Nhắm mắt hơi tu chỉnh, Lý Trường Thọ phân phối lực lượng tâm thần một lần nữa, bắt đầu khởi động Đạo Nhân Giấy 【 vận chuyển 】khắp nơi.
Điều động quân đoàn Đạo Nhân Giấy đề phòng sơn môn.
Điều động quân đoàn Đạo Nhân Giấy đề phòng An Thủy Thành.
Điều động quân đoàn Đạo Nhân Giấy hiệp trợ Long Tộc phòng thủ Đông Hải.
Điều động quân đoàn giám sát Đạo Nhân Giấy Nam Hải.
Điều động quân đoàn Đạo Nhân Giấy phòng giữ Hải Nhãn Tây Hải.
Điều động quân đoàn Đạo Nhân Giấy dự bị tại Bắc Hải băng nguyên...
Mặc dù sáu thành Đạo Nhân Giấy của hắn lúc này đang cùng nhau chạy đến nơi xa xôi hẻo lánh Hồng Hoang này, Lý Trường Thọ vẫn còn cảm thấy có một chút không quá ổn thỏa, một cỗ Đạo Nhân Giấy Thuỷ Thần chủ động tiến vào bên trong Động Suất Cung.
Sau nửa canh giờ...
Trong Độ Tiên Môn, trên Tiểu Quỳnh Phong, tại cửa ra vào đan phòng.
Một bức Thái Cực Đồ nhỏ nhắn chậm rãi ngưng tụ thành, một chiếc tiểu tháp chui ra từ trong đó.
Tiểu tháp này tản ra ánh sáng lấp lánh như gợn nước, dường như đang kêu gọi cái gì. Linh Nga đang nhập định ở ngay cạnh cửa sổ không khỏi mở mắt ra, mơ mơ màng màng đánh giá...
Một bàn tay duỗi tới, nâng tiểu tháp, tiếng nói của Lý Trường Thọ cũng chui vào trong đáy lòng của Linh Nga.
"An tâm tu hành, ta có việc đi ra ngoài một chuyến."
"Vâng." Linh Nga đáp ứng một tiếng, lông mi dài chớp chớp, hai mắt nhắm lại một lần nữa, trở về cảnh giới ngộ đạo.
Lý Trường Thọ nhìn tiểu tháp trong lòng bàn tay, nghe âm thanh gào to của Tháp đại gia trong đáy lòng, không khỏi lộ ra một chút ý cười.
Ài...
Lúc nào thì bản thể của chính mình mới có thể át chủ bài của chính mình?
Vì lý do ổn thoả, đội Huyền Hoàng Tháp trên đỉnh đầu, làm đội cứu hỏa đi.
Thiên Đình, vẫn là thiếu một nhóm côn đồ cao cấp...
Tại Yêu Thăng Sơn, bên trong núi rừng.
Ngao Ất đóng giả Kha Nhạc Nhi tái xuất giang hồ, lúc này đang lặng lẽ kể câu chuyện xưa của mình với vẻ mặt buồn bã.
Tất nhiên, chuyện xưa là do Lý Trường Thọ ở bên cạnh truyền âm căn dặn.
Trong câu chuyện của " Kha Nhạc Nhi ", nàng vốn có một huynh trưởng ôn hòa, hai người cùng nhau tu hành vạn năm, tu được tu vi Thiên Tiên, liền đến cậy nhờ Thiên Đình.
Sau khi đi đến Thiên Đình, nàng làm tiểu tiên nữ tại Dao Trì, phụ trách xử lý một toà tiên điện nhàn rỗi.
Huynh trưởng nàng làm Thiên Tướng, rồi sau đó thăng tiến từng bước...
"Ta chưa từng nghĩ rằng sư huynh của ta sẽ gã ta cho lão thủ vệ Thiên Tướng kia..."
"Đáng chết!"
"Ài, sao có thể nói như vậy, đây cũng là một chiến lược thăng tiến!"
"Nhạc Nhi đạo hữu." Tê giác tinh nghiêm mặt nói: "Không bằng đi đến động phủ của ta nghỉ ngơi, chỗ của ta rộng rãi lại sạch sẽ, động phủ của mấy người bọn hắn thường xuyên không quét dọn."
Lang yêu ở bên cạnh chậc chậc cười khẽ: "Nhạc Nhi đạo hữu đừng có tin gã, gã đã sớm có sáu phòng phu nhân, am hiểu hạ thuốc mê nữ tử nhất."
Tê giác tinh giận mắng: "Ngươi làm sao lại đổ tội cho người trong sạch! Ta cũng là thực tình, thực tình yêu nhau!"
Sư tử tinh đứng lên nói: "Các vị, nếu nói trong sạch đồng thời giàu lòng trách nhiệm, vẫn là Sư tộc chúng ta! Nhạc Nhi đạo hữu, không bằng đi đến chỗ của ta nghỉ ngơi, vài vị đang ngồi này, trừ ta ra, có ai chưa bao giờ dùng thủ đoạn bẩn thỉu xâm chiếm nữ tử nhà lành? Hừ hừ! Bổn vương ngay cả tay nữ tử cũng chưa từng chạm, là xứng nhất với Nhạc Nhi tiên tử!"
Sắc mặt của mấy yêu khác lập tức trở nên âm trầm, cũng không biết lão Yêu Vương thuần dương này tu hành hai vạn năm đạt đến cảnh giới Trường Sinh, rốt cuộc có gì có thể khoe khoang!
Kha Nhạc Nhi lộ vẻ mặt cảnh giác, đứng lên, dựa lưng vào thân cây, nhỏ giọng nói: "Các vị đạo hữu, các ngươi hẳn không phải là thiện yêu?"
"Thiện, thiện, chúng ta làm sao lại không thiện?" Tê giác tinh vội vàng nói một câu.
Kha Nhạc Nhi thấp giọng nói: "Đạo hữu đã có hôn phối..."
"Ài, cảm tình tan vỡ." Tê giác tinh vội nói: "Ta quay đầu liền viết đơn ly hôn!"
Nhưng ở bên cạnh đã có Yêu Vương lấy ra tiên bảo, lãnh đạm nói: "Các vị, cần gì chứ? Hãy trực tiếp giao thủ đi, người nào thắng trực tiếp mang Nhạc Nhi tiên tử về động phủ tiêu dao khoái hoạt, cần gì phải làm bộ làm tịch như vậy?"
Nhưng mà gã vừa dứt lời, mấy đầu Yêu Vương ở xung quanh đồng thời nhào tới.
Trong lúc nhất thời, chỉ thấy áo choàng đỏ bay múa, mấy đầu đại yêu ấn người vừa nói kia trên mặt đất đánh đập một hồi, đánh cho gã thoi thóp, bị sư tử tinh dùng một chân đá trở về đỉnh núi sát vách.
"Nhạc Nhi tiên tử há là người để cho ngươi xúc phạm!"
"Đồ khốn kiếp, lần sau gặp ngươi một lần đánh ngươi một lần!"
"Mặc dù là yêu, nhưng cũng phải có một trái tim chính trực! "
Trong tay áo của Kha Nhạc Nhi, Đạo Nhân Giất "Lý Trường Thọ" suýt nữa bật cười, đột nhiên cảm thấy mấy đầu đại yêu này nếu như không phải có nghiệp chướng quấn thân, huấn luyện thành tọa kỵ đưa cho Đại Pháp Sư giải buồn, cũng rất là tuyệt.
Đáng tiếc, một đám nhìn như lương thiện, nhưng ánh mắt tham lam kia, thỉnh thoảng cười lạnh, nghiệp chướng quấn quanh ở phía trên yêu hồn, đã sớm làm bại lộ bản tính của bọn hắn.
Lý Trường Thọ tiếp tục truyền âm, dạy lời thoại ngay tại chỗ, thuận tiện chỉ đạo biểu tình...