Tâm thần một lần nữa lặng lẽ chuyển đi.
Đi đến Nam Hải quan sát Hải Nhãn, nghe một chút khúc ca Long Cung Nam Hải, nhanh chóng đảo qua địa bàn Hải Thần Giáo một lần.
Trời sắp tối, phần lớn miếu Hải Thần đã bắt đầu đóng cửa, nhưng chung quanh miếu Hải Thần phần lớn đều có chợ náo nhiệt, lúc đèn hoa mới lên, cũng sẽ đặc biệt náo nhiệt.
Khác biệt so với không ít Tiên Nhân chính là, Lý Trường Thọ cũng sẽ không ghen tị cuộc sống của phàm nhân, dù sao thì hắn cũng đã từng được trải nghiệm.
Phàm nhân phần lớn yếu kém, xem thiên thời, nghe thiên mệnh, vội vàng trong vài thập kỷ, còn bị các loại cực khổ hành hạ, mặc dù bởi vì lực lượng yếu kém, cuộc sống tỏ ra đặc biệt phong phú, nhưng hắn đã chạy ra từ đó, liền sẽ không ngừng chân nhìn lại.
Ở hướng bắc, Lý Trường Thọ cũng không quên kiểm tra Hải Nhãn Bắc Hải một hồi, lại chuyển tâm thần đi tới gần bờ biển Bắc Châu.
Tiên thức nhìn thấy, cách bờ biển không xa, có một đám Vu Tộc tụ ở trong rừng, nhảy múa quanh đống lửa, chúc mừng lại có mấy vị Vu Tộc mới sinh ra đời.
Xem chiến trận như vậy, đêm nay khẳng định có không ít nam Vu Tộc ngây thơ bị đánh vào đầu một cách dã man...
Dân phong thuần phác lại đơn thuần này.
Chỉ bất quá, Vu Tộc bởi vì bỏ lỡ vạn năm trước, nhân khẩu kế tiếp khẳng định sẽ có giảm bớt.
Vạn năm...
Thang thời gian có một chút với không tới ở kiếp trước này, ở bên trong Hồng Hoang này, đột nhiên liền có ý nghĩa sớm chiều.
Lý Trường Thọ đứng ở phía xa xa nhìn chăm chú đám Vu Tộc này một hồi, nghe được nhạc khúc thay đổi bên tai, lúc này mới thu hồi tâm thần, trở về Tiểu Quỳnh Phong.
Lại kiểm tra đơn giản tình hình mấy vạn dặm phụ cận Độ Tiên Môn một hồi, cũng liền kết thúc công tác kiểm tra định kỳ mỗi ba ngày một lần.
Vẫn là gió êm sóng lặng, khiến cho Thọ có thể yên tâm vài ngày.
Nhưng mà, Lý Trường Thọ vừa định thưởng thức một chút điệu múa hồ nữ, trong đáy lòng đột nhiên vang lên tiếng kêu gọi đến từ Phủ Thủy Thần Thiên Đình.
Có Thiên Tướng bẩm báo, Ngọc Đế cho gọi, mời hắn đi đến Lăng Tiêu bảo điện.
...
Lý Trường Thọ hơi có một chút không rõ ràng cho lắm, cẩn thận suy tính sự tình trước sau, lúc này Thiên Đình đang vững bước chiêu binh mãi mã, không có việc gì lớn sẽ phát sinh mới đúng.
Bệ hạ đây là trong lúc rảnh rỗi, lại muốn nhằm vào Lục Áp đạo nhân một đợt?
Lần trước vị Lục Áp kia bị linh bạo gây thương tích, lúc này không biết đã tránh đi chỗ nào, bằng vào nội tình Yêu Tộc để lại, muốn tìm được tung tích Thái Tử Yêu Tộc một lòng ẩn nấp cũng không dễ dàng.
Trừ phi là Ngọc Đế bệ hạ đích thân dùng lực lượng Thiên Đạo suy tính.
Lý Trường Thọ cũng muốn sớm diệt trừ mối tai hoạ này, nhưng Lục Áp nói không chừng đã sớm bị Thiên Đạo chọn trúng, để cho gã gây sự ở thời kì giữa đại kiếp, muốn diệt trừ là muôn vàn khó khăn.
"Nghĩ nhiều nữa cũng vô dụng, trước tiên hãy đi gặp bệ hạ."
Thuận tiện, Lý Trường Thọ cũng có một chút chờ mong nhỏ...
Hóa thân số hai Triệu Đắc Trụ của Ngọc Đế trước đây kia, đã từng hiển lộ hành tung ở bên trong trận chiến Yêu Thăng Sơn, kế tiếp hiển nhiên đã không thể dùng.
Từ Hoa Nhật Thiên đến Triệu Đắc Trụ, Lý Trường Thọ hoàn toàn không biết Ngọc Đế sẽ còn làm ra cái nào danh hào.
Liền xem như tần trụ trời cái gì, kia cũng không có gì đáng giá ngạc nhiên nha.
Chọn một bộ tiên lực dư thừa Thuỷ Thần Đạo Nhân Giấy, Lý Trường Thọ cưỡi mây ra Phủ Thủy Thần, hướng Lăng Tiêu bảo điện bay đi.
Đoạn đường này, gặp Tiên Nhân tẫn cúi người vái chào, Thiên Đình binh tướng ôm quyền hành lễ, Lý Trường Thọ nhiều sẽ mỉm cười gật đầu làm đáp lại, đã không cùng người thân cận, cũng không hiện thân phận gì.
Cưỡi mây rơi thẳng vào Lăng Tiêu cửa trước điện, Lý Trường Thọ bước nhanh mà đi.
Sự xuất hiện vẫn phải được thực hiện.
Bên trên bảo tọa trên đài cao, thanh niên áo trắng vốn đang lộ ra sắc mặt phiền muộn, Lý Trường Thọ nhìn thấy lập tức hai mắt tỏa sáng, buông xuống "đạo cụ" trong tay.
"Bệ hạ, tiểu thần tới chậm, còn xin thứ tội."
"Không sao không sao, Trường Canh ngươi công việc bề bộn, ta tự biết!" Ngọc Đế vào thẳng chủ đề: "Là như vậy, gần đây ta xem sao trời đêm, lòng có cảm giác, đột nhiên hiểu ra một chỗ cơ duyên có thể viên mãn đại đạo bản thân. Trường Canh ái khanh cũng xuất thân từ Nhân Giáo, một bậc thầy tu luyện, có thể tham mưu cho ta một chút hay không."
Lý Trường Thọ cười nói: "Bệ hạ, tu vi của tiểu thần cũng không dám so sánh cùng với bệ hạ. Đạo hạnh của bệ hạ sâu rộng, chỉ một chiêu liền có thể tổn thương đầu Kim Thiền kia, tiểu thần toàn lực tính kế, cũng chỉ có thể trọng thương đầu Kim Thiền kia. Ngược lại là muốn mời bệ hạ chỉ điểm tiểu thần một chút sự tình tu hành."
"Ha ha ha!" Ngọc Đế áo trắng liên tục khoát tay, cười nói: "Không cần nói về sự tình trước đây, là như thế này...Trường Canh ái khanh cũng biết, ta tuy là Thiên Đế, chấp chưởng Tam Giới, lại là vừa đi ra từ Tử Tiêu Cung liền vào Thiên Đình, hiểu rõ đối với thiên địa cũng không tính thâm hậu. Trước đây ta dùng hóa thân đi lại trong thế gian không biết bao nhiêu lần, nhưng tóm lại vẫn chỉ giống như cưỡi ngựa xem hoa, xem cảnh nháo nhiệt. Gần đây ta cảm thấy, nếu như có thể mượn Địa Phủ Luân Hồi Bàn, tạm thời che đậy ký ức tâm thần, ta cũng có thể đi đến thế gian lịch luyện một phen, cảm ngộ thiên địa, thân cận sinh linh, có lẽ sẽ rất có ích lợi."
Ôi chao?
Bệ hạ đây là muốn hạ phàm thể nghiệm nhân sinh?
Đây là muốn đi xuống mang "Mẫu thân Dương Tiễn" lên trời?
Đại kiếp Phong Thần, quả nhiên không xa!
Lý Trường Thọ trầm ngâm đôi chút, không ngừng suy tư.
Lúc này hắn chỉ có thể giả bộ như không biết việc này, cân nhắc vấn đề từ góc độ một vị quyền thần Thiên Đình bình thường, thuận tiện thử xem có thể quấy nhiễu kịch bản của Thiên Đạo hay không.
Thế là, Lý Trường Thọ ngẩng đầu lên nói: "Bệ hạ, ngài là trụ cột Thiên Đình, càng là chí tôn Tam Giới, làm sao có thể tuỳ tiện mạo hiểm như vậy? Nếu Thiên Đình binh hùng tướng mạnh thì cũng thôi đi, lúc này Thiên Đình vừa mới đi vào quỹ đạo, nếu lúc ngài chuyển thế che đậy ký ức tâm thần, bản thân hoặc Thiên Đình gặp tai hoạ, vậy phải làm như thế nào? Bệ hạ, mời nghĩ lại cho kỹ."
"Chuyện này..." Ngọc Đế áo trắng trầm ngâm đôi chút, đưa tay nhẹ nhàng điểm một cái, Lăng Tiêu bảo điện lập tức bị ánh vàng bao vây lại.
Ngọc Đế vẫy tay, Lý Trường Thọ hiểu ý tiến về phía trước mấy bước, Ngọc Đế trên đài cao cũng đi ra từ sau bàn ngọc, bước nhanh xuống đài cao, lôi kéo cánh tay Lý Trường Thọ ngồi ở bên trên bậc thang.
"Trường Canh, ta cũng đang sầu lo việc này, lúc này mới tìm ngươi đưa ra một chút chủ ý. Ngươi xem, có biện pháp gì hay không, vừa có thể làm ta không cần lo lắng bị người ám toán, lại có thể để cho ta hạ giới đi dạo một chút."
Lý Trường Thọ cau mày nói: "Bệ hạ, nếu như tiểu thần giúp ngài, sau này sẽ bị Lão Quân trách cứ..."
"Chuyện này làm sao lại bị Lão Quân trách cứ? Trường Canh ngươi không nói ta không nói, thọ nguyên phàm nhân khoảng trăm năm, nhoáng một cái chẳng phải liền qua."