Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 716 - Chương 716.

Chương 716. - Chương 716. -

Phi Đao Trảm Tiên của chính mình gần đây mặc dù đã tiếp cận đại thành, nhưng đây bất quá chỉ là bảo vật sát phạt, làm sao có thể ảnh hưởng đến cân bằng thiên địa?

Hơn nữa, bốn chữ "cân bằng thiên địa" này, thật sự có một chút khiến cho yêu nhìn không thấu.

Bây giờ Nhân Tộc là nhân vật chính trong thiên địa, Thiên Đình mang danh nghĩa chúa tể Tam Giới, thiên địa lại chưa từng có đối lập, sao lại có cách nói "cân bằng thiên địa"?

Bốn chữ cân bằng thiên địa này thường xuất hiện trong thời kì đại chiến Vu Yêu Thượng Cổ, hai tộc ngưng chiến...

"Không phải là, đang lừa ta hiện thân?" Lục Áp khẽ nhíu đôi mày kiếm, hai tia ánh vàng xẹt qua trong đôi mắt sáng, sắc mặt lại có một chút âm trầm.

Đúng vào lúc này, một chiếc gương đồng trong góc khẽ chấn động.

Lục Áp nhìn hai vị thị nữ đẹp như hoa ngồi ở hai bên trái phải bình phong, có một chút không kiên nhẫn khoát khoát tay, hai vị thị nữ đứng dậy cáo lui, dáng người thướt tha lướt đi tạo ra làn gió thơm...

Rất nhanh, trận pháp ở các nơi bị Lục Áp mở ra.

Lục Áp đi đến trước gương đồng, điểm một tia tiên quang tiến vào trong gương, một thân ảnh lão đạo chậm rãi hiện ra trong đó...

Lão đạo này mặc áo bào xám, có tai hươu, sừng hươu, sau khi nhìn thấy Lục Áp liền vái chào, tiếng nói ôn nhuận cũng truyền ra từ gương đồng: "Điện hạ, đã có hơn mười mấy vị lão Nguyên Soái đến chỗ lão thần hỏi ý, lão thần quả thực không biết nên đáp lại ra sao. Nếu điện hạ...thật sự đã có pháp bảo đối phó với Thiên Đình...không bằng liền thẳng thắn cùng với chư vị Yêu Vương vẫn luôn duy trì ngài, như thế, mới sẽ không làm rét lạnh trái tim của các vị lão thần."

Lục Áp cau mày nói: "Nếu ta có bảo vật như vậy, Lộc Công há có thể không biết?"

Lộc Yêu lão đạo nhíu mày trầm ngâm, lại nói: "Điện hạ, nếu như thế, sự tình chỉ sợ rất phiền toái. Thiên Đình bây giờ là Đông Mộc Công cùng với Thuỷ Thần Thiên Đình làm chủ, Ngọc Đế Vương Mẫu lịch kiếp tại phàm trần...Hít hà! Chẳng lẽ vị Thuỷ Thần Thiên Đình kia dùng mưu kế, muốn bức chủ nhân hiện thân? Đừng bất cẩn về điều này."

Đông Mộc Công cảm thấy mình bị xúc phạm.

"Hừ! Việc này đã là rõ ràng! Vị Thủy Thần này giết tộc nhân chúng ta, khiến cho Yêu Tộc chúng ta suy thoái, bây giờ lại động ý niệm tính kế như vậy!"

Lục Áp cắn răng mắng vài câu, tay áo vung lên, trực tiếp hóa thành bộ dáng lão đạo ngày bình thường đi lại bên ngoài.

Lão Lộc Yêu trong gương đồng vội nói: "Còn xin điện hạ tạm thời nhẫn nại, đừng có trúng gian kế của Thuỷ Thần! Trước yên chúng ta nên lặng theo dõi kỳ biến, lại nhìn xem hắn rốt cuộc đang chơi hoa chiêu gì!"

"Yên lặng theo dõi kỳ biến? Lúc này còn có thể yên lặng theo dõi kỳ biến?" Lục Áp đè xuống hỏa khí, có một chút bất đắc dĩ nói: "Nếu ta tránh né không ra, sĩ khí của trên dưới tộc ta chắc chắn sẽ suy giảm. Nếu ta chủ động lộ diện, Thiên Đình liền tìm được cớ khai chiến chính thức cùng với chúng ta. Vị Thủy Thần này đã bức ta đi lên giá nướng! Càng là thông qua việc này, công bố lai lịch của ta trước công chúng, làm cho ta sau này không có cách nào tiếp tục nấp trong bóng tối tính kế. Hịch văn này nhìn như là gia tăng uy danh tộc ta, kì thực là mưu kế giết ta không thấy máu! Lộc Công, ngươi hãy giải thích rõ ràng tình hình thực tế việc này cho các vị tiền bối, cao nhân tộc ta, hỏi xem lúc này ta phải làm gì để giải quyết tai họa lần này!"

"Điện hạ...ngài thật anh minh!" Lộc Công hô to một tiếng, đột nhiên lại có một chút sầu não, nâng tay áo lên xoa xoa khóe mắt của chính mình, thở dài: "Nếu tiên đế có thể thấy được sự trầm ổn nhiều mưu của điện hạ bây giờ, chắc chắn sẽ vô cùng vui mừng, lão thần hổ thẹn, lại không thể phân ưu giải nạn vì điện hạ, còn phải để cho điện hạ đi đối mặt với tình cảnh như vậy!"

"Lộc Công chớ nhiều lời." Lục Áp đè xuống lửa giận một lần nữa, nuốt xuống lời răn dạy đã vọt tới bên miệng, cố gắng bảo trì vẻ mặt ôn hoà.

Gã lại động viên vài câu đối với Lộc Yêu Vương, mới san bằng đạo vận trên gương đồng.

"Hừ!"

Những lão thần này, năm đó lúc Yêu Đình hủy diệt chạy nhanh hơn so với bất kỳ ai, gặp được chuyện còn khóc nhanh hơn bất kỳ ai!

Chưa bao giờ đưa ra được mưu kế và quyết đoán nào có thể khiến cho gã hai mắt tỏa sáng!

Năm đó Yêu Tộc bọn hắn hội tụ vạn linh, kỳ thế ngập trời. Trong giai đoạn cuối đại chiến Vu Yêu bởi vì nội bộ Tổ Vu bất hòa, tranh đấu với nhau như nước với lửa, Yêu Tộc càng là chiếm cứ thượng phong tuyệt đối!

Nhưng cũng chính là những kẻ chiếm vị trí cao, lại không có một chút trợ lực nào đối với Yêu Đình này, đã liên lụy toàn bộ sự vận chuyển của Yêu Đình, trao cơ hội cho Nhân Tộc!

Châm chọc nhất chính là, kẻ sống sót cuối cùng sau đại chiến Vu Yêu, vẫn là những kẻ già đời này...

Lục Áp mắng một hồi trong đáy lòng, lại bình định những oán khí này.

Gã tự nhiên biết, hiện tại cũng nhất định phải dựa vào những lão thần này, mới có khiến cho Yêu Đình có cơ hội đông sơn tái khởi...

Cõng lên Phi Đao Trảm Tiên, lấy bao vải trong lòng ngực ra nhìn một hồi, lại cẩn thận từng li từng tí thu vào.

Lục Áp hít vào một hơi nhẹ, thân ảnh hóa thành một tia khói xanh, biến mất không thấy gì nữa ở bên trong cốc hoa đào.

Rốt cuộc, có thể tạm thời rời khỏi nơi đau khổ này.

Trước đây gã bị Thuỷ Thần dùng đại linh bạo trọng thương tại Yêu Thăng Sơn, vẫn chữa thương ở nơi đây.

Cũng là do một viên hạt sen Tây Phương Giáo cho, mới bổ sung được nguyên khí hao tổn, lại trợ giúp gã đột phá một cảnh giới...

"Thuỷ Thần, ngươi đừng có lại bức bần đạo."

...

Cùng lúc đó, ở trên Kim Ngao Đảo.

Ngao Ất đã lâu chưa trở về đảo tu hành, lúc này đang ngâm mình trong bảo trì tại động phủ của y trên Kim Ngao Đảo.

Ngao Ất hóa thành long thân hơn mười trượng, nhàn nhã giang ra thân thể của mình trong ao nước.

Thuận tiện, ấn theo phân phó của Giáo Chủ ca ca nhà mình, quan sát cuộc vui tiên thần "liên hoan" ở nơi xa kia, ghi lại tình hình nơi đây, sau đó phản hồi cho Giáo Chủ ca ca.

Ngày hôm nay Kim Ngao Đảo có một chút cuộc vui, là vì có một con báo đen tinh tu vi không cao đến chơi.

Ban đầu báo đen muốn lên đảo, bị Tiên Nhân tuần tra bên trên đảo ngăn lại, suýt nữa bị một kiếm chém.

Nhưng báo đen mở miệng liền hô lên đạo hiệu của mười mấy vị Thiên Tiên, Kim Tiên bên trên đảo, càng là kích động báo lên đạo hiệu "Nguyên Trạch" kiếp trước của mình, làm cho chúng tiên bên trên đảo cùng nhau chấn kinh, cấp tốc tụ tập tới.

Tiệt Giáo phát triển đến nay, bởi vì uy danh hiển hách của Thông Thiên Giáo Chủ, hung danh của Tru Tiên Tứ Kiếm truyền xa, phàm là Luyện Khí Sĩ có thể vào những đạo trường như Kim Ngao Đảo, Bồng Lai Đảo này tu hành, sẽ cực ít bị ngoại đạo giết chết.

Coi như hơn phân nửa không tu thành Kim Tiên, cũng có thể thọ hết chết già, tự tại một thế.

Nguyên Trạch lão đạo, xem như là một tai nạn hy hữu trong thời đại "vạn tiên triều bái" của Tiệt Giáo...

Bình Luận (0)
Comment