Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 741 - Chương 741.

Chương 741. - Chương 741. -

Vì lý do ổn thoả, hắn đã chuẩn bị cả ưu và khuyết điểm, nhẹ nhõm bắt được một chút lỗ thủng trong lời nói của Bạch Trạch, lập tức phản kích, dần dần đưa Bạch Trạch vào tiết tấu của chính mình.

Đợi xây xong một chỗ lầu các đơn giản, Lý Trường Thọ một lần nữa nói cho Bạch Trạch không có cách nào phản bác, lại khiến cho Bạch Trạch ẩn ẩn cảm thấy không đúng chỗ nào...

Lý Trường Thọ cười cáo từ, ước định ba ngày sau lại đến trên núi thăm hỏi.

Bạch Trạch lại dạo bước ba ngày ở bên cạnh đầm nước, vào lúc ngày thứ ba, hai mắt rốt cuộc tỏa sáng, nghĩ thông suốt mấu chốt nơi đây.

Sau đó kích động, chờ đợi Lý Trường Thọ xuất "chiến"!

Lý Trường Thọ ở bên trên Tiểu Quỳnh Phong, nhàn nhã xử trí một chút việc vặt Thiên Đình, xem xéttình hình Yêu Tộc, quan tâm đến sự thay đổi tính khí của báo đen, theo dõi hoạt động của viện dưỡng lão tại An Thủy Thành.

Sau đó, chuẩn bị kỹ càng đề tài biện luận kế tiếp và luận điểm chính phản, đến thời gian ước định, đi tìm Bạch Trạch.

Phải thừa nhận, đây là sinh linh khó lừa dối nhất mà Lý Trường Thọ gặp phải từ khi xuất đạo tại Hồng Hoang cho đến nay.

Không thể không thừa nhận, Lý Trường Thọ xác thực cất một chút tâm tư thu phục Bạch Trạch, để Bạch Trạch thực lòng giúp chính mình.

Hắn tự nhiên không phải muốn dùng Bạch Trạch làm phụ tá của chính mình, cũng không cần dùng phụ tá như vậy...

Đây không phải là do Công Đức Kim Thân đã sắp ngưng tụ thành sao?

Đại kiếp Phong Thần sắp đến, vào sau khi đại kiếp Phong Thần kết thúc, nếu cứu được những người mình muốn cứu, cũng phải tính đến sự tình về hưu quy ẩn.

Để Bạch Trạch âm thầm phụ tá Ngọc Đế, hơn nữa Bạch Trạch từ đầu đến cuối đều bị Nhân Giáo ước ché, sẽ không làm sự tình loạn thiên, coi như là cống hiến cuối cùng Lý Trường Thọ hắn làm ra đối với Ngọc Đế bệ hạ —— mặc dù luôn có cảm giác, chính mình cũng không dễ dàng thoát thân khỏi Thiên Đình.

Sớm làm cho Bạch Trạch quy tâm, vào lúc đối mặt với đại kiếp Phong Thần, Lý Trường Thọ cũng có thể có nhiều thêm mấy phần tự tin.

Ít nhất, khi hai người có thể tin tưởng lẫn nhau, Lý Trường Thọ có thể đưa ra các kế hoạch rải rác cho Bạch Trạch xem xét, để Bạch Trạch chỉ ra chỗ không đủ và không hoàn thiện trong đó cho chính mình, tận dụng tối đa thần thông xu lợi tránh hại của Bạch Trạch.

Sự tình biện luận, phương pháp công tâm, vẫn là phải kiên trì.

Cứ như vậy...

Lần một lần hai, năm hoặc sáu hoặc bảy lần.

Tám lần mười lần, một trăm tám mươi lần.

Đại khái sau một năm rưỡi, Bạch Trạch rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, sau khi lại một lần nữa bị Lý Trường Thọ mơ hồ lừa dối, thấy Lý Trường Thọ muốn đi, Bạch Trạch đứng dậy ở bên trong chén đĩa bừa bộn, hô to một tiếng: "Thuỷ Thần! Có thể cho ta đề tài biện ba ngày sau vào ngày hôm nay hay không, để ta chuẩn bị thật tốt!"

Lý Trường Thọ: "…"

Để ngươi chuẩn bị sẵn sàng, lần sau ca chẳng phải sẽ gặp khó khăn?

Bất quá, công tâm đại khái đã hoàn thành bảy thành, độ khó cũng có một chút thăng cấp, cũng nằm trong dự đoán của Lý Trường Thọ.

Lý Trường Thọ bình tĩnh cười một tiếng, lấy ra một quyển trục.

Hắn không chỉ cho đề tài thảo luận lần sau, thuận tiện cũng cho đề tài thảo luận trăm lần sau.

Chuyện này khiến cho Bạch Trạch quả thực rung động một hồi, lại nhiều hơn mấy phần khâm phục đối với Lý Trường Thọ.

Đại khái chính là loại này...

【 Mặc dù biết rõ trái tim vị Thuỷ Thần này rất đen rất giảo hoạt, nhưng luôn cảm thấy người này quả thực là tri kỷ duy nhất ta gặp được từ khi lọt lòng. 】

Lúc trời tối người yên, Bạch Trạch ngồi ở bên trong lầu các, nấu hai món thức nhắm chính mình yêu thích, lấy ra rượu ngon Lý Trường Thọ tặng cho, cầm một quyển thẻ tre, bắt đầu đọc cẩn thận ở dưới ánh sáng linh châu.

Không bao lâu, Bạch Trạch cầm ly rượu lên, kính về phương hướng Tiểu Quỳnh Phong nơi xa.

Trong góc đan phòng Tiểu Quỳnh Phong, Lý Trường Thọ nhìn kinh thư trước mặt, lộ ra một chút mỉm cười...

"Sư ~ huynh!" Linh Nga bưng một chén canh cháo bay tới từ bên ngoài đan phòng: "Lại đang nghĩ đề tài biện luận cùng với Bạch tiên sinh?"

Lý Trường Thọ bưng bát ngọc nếm thử, cười nói: "Ta đã đưa muội tới dự thính hơn chục lần, muội có cảm tưởng gì?"

"Bạch tiên sinh trầm mê sư huynh không có cách nào tự kềm chế."

"Ừm?"

"Khụ, khụ! Bạch tiên sinh không hổ là đại năng Thượng Cổ cơ trí, có thể tranh luận sinh động cùng với sư huynh, nhiều lần như vậy cũng đều chỉ ẩn ẩn rơi vào hạ phong. Loại nhân vật cơ trí này, thật sự rất hiếm thấy!"

Lý Trường Thọ trừng mắt nhìn Linh Nga, lại không nhịn được bật cười, nói: "Những biện luận này cũng không phải thật, chỉ là ta cùng với Bạch tiên sinh đang thỏa hiệp với nhau mà thôi."

Linh Nga nháy mắt mấy cái, buồn bực nói: "Thỏa hiệp như thế nào?"

"Y từ bỏ ý nghĩ giật dây ta trở thành nhị Thiên Đế trong đáy lòng, ta buông xuống sát tâm đối với y, sau đó mới có thể dẫn đến trở thành hảo hữu, ta mới có thể để cho y bày mưu tính kế." Lý Trường Thọ uống một ngụm canh cháo, khen: "Muội thêm cái gì vào trong này? Có một loại hương vị mới lạ, ngược lại là có một chút không tồi."

"Hì hì, là thực đơn Bạch tiên sinh cho trước đây." Linh Nga cười nói: "Sư huynh có thích không?"

"Khá tốt."

"Vậy thì sau đó..."

"Chuyên chú tu hành, cách trường sinh còn xa, chớ nên phân tâm." Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói: "Đợi muội hái được trường sinh đạo quả, coi như là mỗi ngày nấu cơm giặt giũ mười hai canh giờ, vi huynh cũng sẽ không ngăn cản muội."

Khuôn mặt của Linh Nga đỏ lên, cười hì hì ngượng ngùng.

Lý Trường Thọ hỏi: "Khoảng cách đi ra ngoài lịch luyện không tới mười năm, đã chuẩn bị đầy đủ chưa?"

"Ai nha." Linh Nga như là đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, bình tĩnh xoay người, nhanh chóng chạy về hướng cửa ra đan phòng: "Nghe nói Hữu Cầm sư tỷ mới vừa đột phá đại quan, ta nên chuẩn bị lễ vật gì đây?"

Lý Trường Thọ lắc đầu, tiếp tục đọc kinh văn trong tay.

Người sư muội này, rõ ràng là muốn quỵt nợ!

Để cuốn sách xuống, uống xong canh cháo, Lý Trường Thọ lại nhớ ra chuyện gì đó, chậm rãi nhắm hai mắt lại, tâm thần na di đến trên người Đạo Nhân Giấy ẩn nấp ở nơi nào đó tại trung bộ Nam Thiệm Bộ Châu.

Hắn vừa tới nơi này, đạo tâm chính là chấn động!

Một hán tử trung niên oai hùng, ở vườn sau phủ đệ trạch viện, ôm một nam đồng, đặt ở trên đầu gối dùng sức đánh...mông...

Lý Trường Thọ co quắp khóe miệng một trận.

Vị Hoa tướng quân phàm tục này, ngài có biết cái mông ngài đang đánh có bao nhiêu quý giá không?

Đây chính là cái mông chỉ định bảo tọa trên đài cao Lăng Tiêu bảo điện!

Vị Hoa tướng quân này có khả năng là Đạo Tổ lão gia...không thể nói!

Tình huống như vậy, tất nhiên là chuyển thế thân Ngọc Đế lịch kiếp tại phàm trần lại gây họa, lúc này mới bị "cha ruột" đánh đập dã man.

Lý Trường Thọ suy tư một chút, nhẫn nhịn được không cầm Lưu Ảnh Cầu, làm phim tư liệu cho Ngọc Đế bệ hạ —— Ngọc Đế lịch kiếp viên mãn, tự nhiên sẽ khôi phục ký ức nguyên bản, mấy chục năm ký ức phàm trần cũng sẽ ghi tạc trong đáy lòng.

Bình Luận (0)
Comment