Mà lời này của Ngọc Đỉnh Chân Nhân rơi vào trong tai của Địa Tạng, lại làm cho trong đáy lòng Địa Tạng thầm than một hồi.
Thuỷ Thần, muốn dính Tam Giáo lại cùng nhau?
Nếu như thế, quả nhiên là đại địch của phương tây bọn hắn...
Có thổ động của Đa Bảo đạo nhân, coi như là lộ trình Vân Tiêu tiên tử cũng phải bay mấy ngày, cũng đều bị rút ngắn còn nửa ngày.
Đợi thổ động đào đến chỗ bên ngoài màn lôi hàng ngàn tiểu thế giới kia, Đa Bảo đạo nhân cùng với Triệu Công Minh tiến về phía trước tìm hiểu tình hình như thế nào, bảo mấy người còn lại chờ một chút trong thổ động.
Địa Tạng nhảy xuống khỏi Đế Thính, cất bước tiến về phía trước, quanh người tản ra quang mang nhàn nhạt, chiếu sáng thổ động có một chút âm u.
Vân Tiêu tiên tử cùng với Lý Trường Thọ đứng ở cuối cùng thổ động, đứng sóng vai, hai người truyền âm nói một ít chuyện lý thú.
Khi Lý Trường Thọ nói đến chuyện tượng đất của Ngọc Đế trong Nhân Duyên Điện xảy ra vấn đề, lúc Vân Tiêu nghe đến mê mẩn...
Địa Tạng đi thẳng tới trước mặt Lý Trường Thọ, cúi đầu vái chào, sau đó ngẩng đầu mà đứng, cười nói: "Thuỷ Thần, tiểu tăng hữu lễ."
Lý Trường Thọ vừa nghe thế, liền áy náy cười một tiếng đối với Vân Tiêu tiên tử, có một chút bất đắc dĩ nhìn về phía Địa Tạng.
Thái Ất Chân Nhân khoanh hai tay ở bên cạnh, tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Chẳng lẽ đây chính là đối thủ không cùng chung chí hướng trong truyền thuyết sao? Địa Tạng đạo hữu không phải là nhận không ra hai vị kim ngọc đang tăng tiến cảm tình, đặc biệt đứng ra quấy rối?"
Địa Tạng cau mày nói: "Bần đạo thế nhưng đã quấy rầy?"
"Có một chút." Lý Trường Thọ cười nói: "Đạo hữu có chuyện quan trọng gì sao?"
Địa Tạng cười nói: "Ở bên trong thiên địa, lập trường giữa ta và ngươi đối lập nhau, sau mấy lần cách không giao thủ trước đây, bần đạo có một chút kính trọng đối với Thuỷ Thần. Ngày hôm nay có thể cùng nhau xử trí sự tình vực ngoại thiên ma cùng với Thuỷ Thần, cũng có thể so tài một phen, xem ta và ngươi ngày hôm nay ai có công lao lớn nhất, thấy thế nào?"
Lý Trường Thọ cười nói: "Đạo hữu có Đế Thính tương trợ, có thể nhẹ nhõm phân rõ tiếng lòng sinh linh, tất nhiên là nắm vững thắng lợi."
"Khụ, khụ khục!" Bên trong xó xỉnh thổ động, Đế Thính run rẩy đi về phía trước hai bước, suy yếu ho khan hai tiếng, miệng nói tiếng người: "Vết thương cũ của tiểu thú tái phát, không thể động đậy nhiều. Chủ nhân...hãy bảo trọng, đọ sức cùng với Thuỷ Thần, tiểu thú chỉ sợ không có cách nào giúp..."
Cộc! Thân thể dài hơn hai trượng của Đế Thính ngã sấp ở trong thổ động, nín thở ngưng thần, tiên quang trên người một hồi mạnh một hồi yếu.
Cái trán của Địa Tạng treo đầy vạch đen, Thái Ất Chân Nhân cũng cảm thấy buồn cười, trong mắt Vân Tiêu tiên tử cũng đều toát ra mấy phần ý cười.
Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Địa Tạng đạo hữu, lần này là hộ vệ thiên địa mà đến, ta và ngươi không nên tồn tâm tư so tài, có một phần lực liền tẫn một phần lực. Tranh cường háo thắng cũng không phải là biện pháp giải quyết vấn đề, hơn nữa ta và ngươi cũng sẽ không bởi sự tình lần này, liền sửa đổi lập trường lẫn nhau, không cần phải có gặp gỡ quá nhiều."
Nói xong, Lý Trường Thọ chắp tay một cái, quay người tiếp tục truyền âm nói chuyện phiếm cùng với Vân Tiêu.
Địa Tạng mỉm cười gật đầu, quay người đi trở về bên người Đế Thính, nhìn Đế Thính nằm dưới đất giả chết, suýt nữa không nhịn được dùng một cước đạp ra ngoài.
Lý Trường Thọ quét ánh mắt tới, toàn thân Đế Thính run run, nhanh chóng ngồi dậy, bên trên khuôn mặt tràn đầy ngây thơ vô hại.
Địa Tạng truyền âm mắng dưới đáy lòng: "Ngươi sợ cái gì!"
"Chủ nhân, trên người Thuỷ Thần có hương vị của Bạch Trạch tiền bối, Bạch Trạch tiền bối muốn tính kế ta và ngươi là chuyện dễ như trở bàn tay, bây giờ Bạch Trạch tiền bối cùng với Thuỷ Thần liên thủ, trừ phi Thánh Nhân lão gia ra tay, không có ai có thể tính. Mặt mũi quan trọng hay là tính mạng quan trọng? Thuỷ Thần có khả năng không muốn giết chủ nhân ngài, nhưng ta nghe Bạch Trạch tiền bối tiết lộ từ xa rằng hắn thật sự muốn giết ta."
"Hừ." Địa Tạng hừ lạnh một tiếng, ngồi ở bên người Đế Thính lẳng lặng đợi.
Đúng lúc này, Đa Bảo đạo nhân cùng với Triệu Công Minh dắt tay...đào hang mà về.
Triệu Công Minh nói: "Trường Canh, tình hình bên trong hàng ngàn tiểu thế giới đã được tìm hiểu rõ ràng, nơi này có không ít sinh linh, cũng đã biết sự tình vực ngoại thiên ma trà trộn vào, tổng thể cũng không quá bối rối. Nhưng sinh linh bị vực ngoại thiên ma xâm nhập đạo tâm, không có quá nhiều khác biệt so với sinh linh bình thường, quả thật có một chút khó giải quyết."
Đa Bảo đạo nhân cũng nói: "Nơi đây có không ít sinh linh, đều là cao thủ đã từng thủ vệ Huyền Đô Thành, nếu chúng ta có thể bảo hộ tính mạng của bọn họ, vậy thì vẫn phải bảo hộ tính mạng của bọn họ."
Lý Trường Thọ hỏi: "Khoảng cách giữa Huyền Đô Thành với nơi đây có xa không?"
"Cũng không có thuyết pháp xa gần như vậy." Triệu Công Minh cười nói: "Nơi lực lượng Thiên Đạo mỏng manh nhất, liền có thể tìm được một lỗ hổng, Huyền Đô Thành liền trấn áp ở bên trên lỗ hổng này."
"Vậy là tốt rồi!" Lý Trường Thọ nói: "Việc ngày hôm nay chúng ta phải làm, là tiêu diệt hoặc là khu trục vực ngoại thiên ma. Ta chưa hề ứng đối với địch thủ như vậy, cũng không dám hiến kế lung tung, còn xin Đa Bảo sư huynh chủ trì đại cuộc."
Đa Bảo nhìn về phía Thái Ất Chân Nhân cùng với Ngọc Đỉnh Chân Nhân.
Thái Ất Chân Nhân cười nói: "Đa Bảo sư huynh ứng đối là được, hai người bần đạo sẽ tùy thời nghe lệnh."
Ngọc Đỉnh Chân Nhân cũng nhẹ nhàng gật đầu.
"Thiện!" Đa Bảo đạo nhân ôn hòa cười một tiếng, nhân tiện nói: "Việc kế tiếp chúng ta phải làm, chính là tìm ra tung tích của vực ngoại thiên ma, kẻ bị vực ngoại thiên ma phụ thân, phần lớn vành mắt có một chút biến thành màu đen...Trường Canh, ngươi có thượng sách gì không? Cứ lần lượt tìm như vậy thực sự rất phiền phức, sinh linh nơi đây cũng xác thực có không ít."
Lý Trường Thọ cười nói: "Tọa kỵ của Địa Tạng đạo hữu, vừa vặn có thể dùng ở chỗ này, có lẽ đây chính là nguyên nhân chủ yếu hai vị Thánh Nhân lão gia phương tây phái Địa Tạng đạo hữu đến đây."
"Ồ?" Đa Bảo nhíu nhíu mày, cố ý hỏi: "Nên dùng như thế nào?"
Thái Ất Chân Nhân chậc chậc cười một tiếng: "Tự nhiên không thể nào là lấy nguyên thần của nó luyện chế thành pháp khí."
Đế Thính liền run rẩy.
Lý Trường Thọ cười nói: "Thái Ất sư huynh nói, cũng xem như là một biện pháp, bất quá vẫn để cho Đế Thính tự nói đi."
Bá! Địa Tạng ngồi ở một bên chỉ cảm thấy có một trận cuồng phong càn quét mà qua, thần thú nguyên bản nằm giả chết trên đất hóa thành một đạo thanh quang, dùng tốc độ Địa Tạng cũng chưa nhìn thấy, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Lý Trường Thọ.
Thần thú uy vũ này thu nhỏ thân hình, ngồi dưới đất, đầu cọ nhẹ ở vào chân của Lý Trường Thọ.
"Thuỷ Thần ngài cứ việc an bài, ta am hiểu lắng nghe tiếng lòng vạn linh nhất."
Ánh mắt của Địa Tạng dần dần mất đi hào quang, lấy ra một cái nồi sắt trong tay áo, bộp một tiếng vỗ tay phát ra tiếng, đốt lửa lên ở phía dưới...