Lý Trường Thọ căn dặn Long Cát trong thời gian này không thể rời khỏi Dao Trì, lại nói vài câu "Ám ngữ" quang minh chính đại cùng với Vương Mẫu nương nương, mời Vương Mẫu nương nương giám sát chặt chẽ Vân Hoa tiên tử.
Sau đó Lý Trường Thọ phảng phất như là một cây bút thần kỳ, đột nhiên chuyển hướng, cố ý đi ngang qua phủ đệ của Phù Nguyên Tiên Ông, dạo bước đi một hồi ở ngoài cửa lớn của Phù Nguyên Tiên Ông.
Cuối cùng, Lý Trường Thọ quay người rời đi, cũng không tiến vào cửa, mà là đi đến gặp Mộc Công.
Lý Trường Thọ cùng với Mộc Công hàn huyên sự vụ Thiên Đình một hồi, thi triển ra "đại pháp giọng nói kép đồng bộ".
Trong lúc nói chuyện bằng miệng, lại âm thầm dùng tiên thức truyền âm đối với Mộc Công: "Mộc Công, năm đó là ai chọn ngươi làm nam tiên đứng đầu, tiết chế quyền hành của Ngọc Đế bệ hạ? Nếu là Thánh Nhân Đạo Môn lão gia, ngươi liền cười một tiếng, nếu là Thánh Nhân phương tây lão gia ngươi liền thở dài, không biết liền chớp mắt."
Thế là, Đông Mộc Công đưa tay ấn khóe mắt, nói thầm một câu: "Làm sao tâm thần lại có một chút không tập trung."
Sau đó chính là mí mắt nháy loạn, tần suất vô cùng dọa người.
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ cười một tiếng, tiếp tục nói chuyện phiếm nói nhảm cùng với Mộc Công.
Sau khi hắn từ biệt Mộc Công, liền trở về bên trong Nguyệt Quế Cung, ngồi ở sau gương đồng, tiếp tục xem thường nga nhảy múa, ăn món ngon trong tay.
Lại nửa ngày sau.
Ở phía Địa Phủ cũng đã có kết quả, Lý Trường Thọ thông qua Diêm Quân cùng với Sinh Tử Bộ, tra xét mười tám kiếp trước đây của Dương Thiên Hữu, không có chỗ hoài nghi gì, chỉ là một chân linh bình thường đang không ngừng luân hồi.
Lại có danh sách lấy được từ Nguyệt Lão Điện...
Phù Nguyên Tiên Ông ở trong hai mươi năm gần đây, đã từng đi đến Nguyệt Lão Điện ba lần, uống rượu làm vui cùng với Nguyệt Lão, cố ý kết giao.
Vào thời điểm lần thứ hai, vừa vặn liền đối ứng với sự kiện "Hoa Hữu Minh mười chín tuổi giao phó mẫu thân cùng với muội muội cho Dương Thiên Hữu chăm sóc".
Rất rõ ràng, nước cờ Hoa Vân cùng với Dương Thiên Hữu này, là vào lúc chuyển thế thân lịch kiếp của Ngọc Đế chưa trở về Thiên Đình, đã bị người trồng xuống.
Lúc này, điểm logic dường như đã đầy đủ nhiều, một 'câu chuyện cổ tích' với khả năng là 60% đã được trình bày rõ ràng trong lòng của Lý Trường Thọ...
Khóe miệng của Lý Trường Thọ lộ ra nụ cười thản nhiên, hai mắt cũng không khỏi híp lại, bốc lên một khối thịt linh thú vừa mới đã nướng chín để vào trong miệng, cẩn thận nhấm nuốt.
Trên thực tế, hắn đang nghĩ lại những chi tiết ẩn đằng sau nước cờ tưởng như đơn giản này, và kiểm tra xem mình có mắc lỗi hay thiếu sót gì không.
Tự xét lại tự tra, kỳ thật không cần chờ sau khi sự tình kết thúc.
Nếu như chính mình có thể phát hiện ra sơ hở trước, cũng có kịp thời khắc phục.
Cùng lúc đó, ở chỗ cửa điện Nguyệt Quế Cung.
Nhìn chằm chằm —— trang sức tai thỏ hướng về phía trước, một cái đầu nhỏ lộ ra trán và hai mắt, bắt được biểu lộ như vậy của Lý Trường Thọ từ phía xa, không khỏi rùng mình vài lần.
Đột nhiên nghe thấy tiếng khẽ gọi của nữ tử từ phía sau: "Thỏ con sao lại trốn tránh ở đây?"
Thiếu nữ thỏ ngọc toàn thân run rẩy, vội vàng rụt đầu trở về, làm ra thủ thế im lặng đối với mấy vị tiên tử xinh đẹp cưỡi mây đến ở phía sau, sau đó lại là một hồi cắt cổ, bóp cổ, nghiêng đầu le lưỡi...
Mấy vị tiên tử thấy thế liền che miệng cười yêu kiều.
Một vị tiên tử nói: "Thỏ con ngươi đừng có như vậy, Thuỷ Thần là một vị tiên thần tốt tính, hai năm qua ngươi còn chưa phát hiện ra sao?"
"Đúng vậy, trước đây Thuỷ Thần cũng chỉ là cố ý trêu đùa ngươi mà thôi, ánh mắt Thuỷ Thần nhìn ngươi cũng đều vô cùng hiền lành."
"Hiền, hiền lành?" Thỏ ngọc nhờ đến hai năm qua, mấy lần đối mặt cùng với Thuỷ Thần Thiên Đình, không nhịn được, ngồi xổm xuống ủy ủy khuất khuất ôm lấy chính mình.
«Khi bóng tối buông xuống, chỉ có mình thỏ ta phát hiện ra chân tướng đại ma vương ».
"Có thể thay ta, đưa thứ này cho Thuỷ Thần đại nhân không? Ta không dám đi qua..."
Thỏ ngọc nước mắt đầm đìa, dùng hai tay đưa một phong thiệp mời cho mấy vị tiên tử.
Mấy vị tiên tử này cũng không chần chờ, nhận lấy thiệp mời, cười nói bay vào trong điện, đáp xuống trước mặt Lý Trường Thọ.
Thiếu nữ thỏ ngọc lại để lộ đầu và lặng lẽ nhìn tình hình đằng đó.
Nàng thấy Lý Trường Thọ cầm thiệp mời nhìn thoáng qua, lại nghe Lý Trường Thọ cười nói: "Thái Âm Tinh Quân mời ta đi dự tiệc? Quên đi thôi, bên trong Quảng Hàn Cung kia không có một chút nhân khí nào, ta thật sự có một chút không thích ứng."
Trong lúc nói, Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn về phía chỗ cửa điện, chỉ thấy được một làn sóng xung kích nhàn nhạt, đó hẳn là làn sóng thỏ con để lại.
Hằng Nga mời chính mình đi qua dự tiệc?
Lý Trường Thọ không biết trong này có thuyết pháp gì, nhưng tuyệt đối không muốn trở thành nam nhân thứ nhất bước vào Quảng Hàn Cung từ sau Thượng Cổ.
Liền như vậy, bên trong Nguyệt Cung mở tiệc vui vẻ, hình ảnh trong gương đồng không bị gián đoạn.
Nhân gian xuân đi thu đến, lại qua nửa năm.
Vân Hoa tiên tử rốt cuộc không kìm nén được, thương lượng cùng với thị nữ của mình, sau khi bái phỏng Vương Mẫu nương nương một lần, liền phấn đấu quên mình, âm thầm hạ phàm.
Ở bên trong quá trình này, Ngọc Đế, Vương Mẫu, Lý Trường Thọ, Mộc Công, cùng với một số nhỏ cao thủ Thiên Đình, đều đang chú ý mật thiết tung tích của Vân Hoa tiên tử.
Làm Vân Hoa tiên tử lấy ra một khối ngọc phù, ngụy trang thành một Thiên Tướng, nhờ vào đó lẻn ra khỏi Thiên Môn.
Sắc mặt của Ngọc Đế trong Lăng Tiêu bảo điện triệt để âm trầm, lại cố nén, cũng không ra tay can thiệp.
Y là Ngọc Đế.
Kiếp vận buông xuống, Thiên Đình hưng khởi, nếu y ra tay đối kháng với kiếp vận, liền sẽ ảnh hưởng đến đại kiếp vận chuyển, thậm chí có khả năng ảnh hưởng đến sự tình Thiên Đình quật khởi.
Chuyện xưa đằng sau, liền có một chút sáo rỗng.
Vân Hoa tiên tử hạ phàm gặp mặt cùng với Dương Thiên Hữu, tương tư nhiều năm, nhân duyên dây đỏ nhiễu loạn, khiến lúc hai người bốn mắt nhìn nhau, không nhịn được ôm nhau.
Dương Thiên Hữu là một nam nhân rất có tinh thần trách nhiệm, y không muốn bởi vì chính mình là một phàm nhân chậm trễ tiền đồ của Vân Hoa tiên tử, không ngừng nhẫn nại, nhẫn nại...
Cuối cùng vẫn là không nhịn được.
Lý Trường Thọ âm thầm theo dõi ở phía sau, dùng một tầng kết giới bao phủ Dương phủ, biểu thị hết thảy việc này đều đã kết thúc.
Trong Lăng Tiêu bảo điện, Ngọc Đế lắc đầu thở dài.
Muội muội trưởng thành phải lập gia đình, kẻ làm ca ca như y, kỳ thật đã không còn gì để nói.
Chỉ là rắc rối phức tạp liên lụy phía sau chuyện này, lại làm cho Ngọc Đế rất đau đầu.
Đúng lúc này, cỗ Đạo Nhân Giấy bộ dáng thanh niên đạo sĩ của Lý Trường Thọ kia, tụ tập cùng với hóa thân Ngọc Đế, tìm một tòa tiên sơn phong cảnh không tồi, uống rượu, suy nghĩ kế tiếp nên làm việc như thế nào.