Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 855 - Chương 855.

Chương 855. - Chương 855. -

Lý Trường Thọ là thật sự không nghĩ tới, hắn tiến vào Lục Đạo Luân Hồi Bàn chỉ bất quá gần nửa ngày, Thiên Đình liền trở nên rối tung.

Vào giờ phút này, một trăm linh tám Ma Binh ngồi ở bên cạnh Lục Đạo Luân Hồi Bàn, xung quanh là một số lớn âm sai Địa Phủ.

Lý Trường Thọ vốn là muốn mời một vị thống lĩnh Ma Binh, cộng thêm bảy vị Ma Binh khôi phục "tốt nhất" trước đây, tiến vào bên trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn, thử khôi phục thất tình lục dục...

Hắn chân trước vừa mới giẫm ở bên trên mặt đất mềm xốp của Luân Hồi Đảo, tâm thần khôi phục liên hệ cùng với Đạo Nhân Giấy các nơi, liền đã nhận thấy Phủ Thủy Thần Thiên Đình rối loạn.

Có mấy vị Thiên Binh Thiên Tướng kéo cuống họng la lên đối với thư phòng, nói Lý Trường Thọ đi vào trong Lăng Tiêu bảo điện.

Ngọc Đế bệ hạ có vẻ hối thúc rất gấp gáp, Ngao Ất cũng tiến đến Nguyệt Cung, Biện Trang đang bị ngâm trong nước Thiên Hà cũng được kéo lên, đang dẫn người tìm kiếm bốn phía...

Trước đây Lý Trường Thọ tiến vào Lục Đạo Luân Hồi Bàn, ngăn cách liên hệ cùng với ngoại giới, bọn hắn tất nhiên là không chiếm được đáp lại.

Chuyện của Vân Hoa tiên tử cũng đều đã trôi qua nửa tháng, Ngọc Đế bệ hạ lại làm sao vậy?

Nhịn tạm thời càng nghĩ càng giận?

Lui một bước càng nghĩ càng thấy thua thiệt?

Trong Địa Phủ, Lý Trường Thọ vái chào đối với Lục Đạo Luân Hồi Bàn, ra hiệu nhóm Ma Binh nghỉ ngơi ở chỗ này, liền ngồi xếp bằng, tâm thần quy về Phủ Thủy Thần Thiên Đình.

Chính mình là người làm việc bán thời gian, ông chủ nhỏ gọi, đương nhiên phải mau chóng tới.

Một lát sau, Lý Trường Thọ cưỡi mây không ngừng nghỉ, trực tiếp xông vào Lăng Tiêu bảo điện, Ngọc Đế áo trắng đang đi qua đi lại trong điện, đưa tay mở ra cấm chế dày đặc xung quanh Lăng Tiêu bảo điện.

Ngọc Đế mang theo một chút chếnh choáng, mấy lần muốn mở miệng, đều trở thành thở mạnh, cuối cùng dậm chân mắng: "Ta liền chịu không được chuyện này khí! Trường Canh ngươi hãy nghĩ biện pháp cho ta, tính trở về! Lập tức tính trở về! Không được ta liền đi đến Linh Sơn đại náo một trận, giết mấy vị đệ tử của y, không kiêng nể gì cả! Y đường đường là Thánh Nhân lại đi giết phàm nhân! Thiên lý ở đâu, còn có đạo lý hay không! Lão sư nói Lục Thánh đã là căn cơ của Thiên Đạo, đó chính là căn cơ? Đó chính là Thánh Nhân?"

"Bệ hạ..." Lý Trường Thọ muốn khuyên hai câu, nhưng thấy lúc này Ngọc Đế đang tức giận, còn có một chút say rượu, cũng chỉ có thể lẳng lặng chờ ở phía dưới.

Sao phải tức giận...

Thánh Nhân thứ sáu là dạng gì, người bên trong thiên địa có chút tu vi cơ bản đều biết, một câu "ta thấy cả nhà ngươi hữu duyên cùng với phương tây chúng ta ", đó mới là áo nghĩa tối cao của Tây Phương Giáo.

Vĩnh viễn không thể đánh giá cao quan niệm đạo đức của địch nhân.

Ngọc Đế dựa vào tửu kình mắng gần nửa canh giờ, phát hiện ra Lý Trường Thọ không nói một lời, cũng có một chút mắng không có tí sức lực nào, cau mày nói: "Trường Canh ngươi đây là biểu tình gì, cảm thấy ta mắng không đúng sao?"

"Bệ hạ mắng đúng, nhưng..." Lý Trường Thọ cười nói: "Bệ hạ phát tiết một chút ở trước mặt tiểu thần vậy thì cũng thôi, chứ cũng đừng nói ra bên ngoài. Sáu vị Thánh Nhân lão gia đều là Thánh Nhân lão gia, tuy nói tính tình, phẩm tính, tu vi khác biệt ngày đêm, nhưng đã bước vào cảnh giới Thánh Nhân, thì tương đương với bước vào một cảnh giới khác. Ngài mắng Thánh Nhân phẩm hạnh không đoan chính, các Thánh Nhân lão gia khác cũng sẽ cảm thấy bị mạo phạm."

Ngọc Đế nhíu mày chậm rãi gật đầu, thấp giọng nói: "Việc này ta tự biết, Thái Thanh sư huynh, Ngọc Thanh sư huynh, Thượng Thanh sư huynh, đó cũng đều là nguyên thần của Bàn Cổ đại thần, tính tình hoặc cao khiết, hoặc tiêu sái, đều là một dòng nước trong bên trong Hồng Hoang. Thánh Mẫu càng là đại đức đại bi, tạo ra con người, vá trời, chuyện nào mà không phải là sự tình công đức vô lượng! Thậm chí, tâm tư của Tiếp Dẫn sư huynh mặc dù hơi thâm trầm, làm việc cũng không nên không có cố kỵ gì như thế, không có một chút mặt mũi Thánh Nhân nào! Chuẩn Đề thì sao? Vị Chuẩn Đề này ỷ vào chính mình là Thánh Nhân, thế nhưng là muốn làm gì thì làm sao?"

Lý Trường Thọ: "..."

Đây coi là cái gì.

Kế tiếp có thể dự đoán, lại đại khái có tình tiết Chuẩn Đề Thánh Nhân gây sự, còn có "Đế Tân ngâm dâm thơ tại miếu Thánh Mẫu", đây mới thực sự là chuyện ảnh hưởng đến đại vận thiên địa.

Lý Trường Thọ vái chào: "Bệ hạ bớt giận, lửa giận không giải quyết được vấn đề gì."

"Ta không phải là phẫn nộ, ta bị đè nén!" Ngọc Đế cắn răng mắng: "Ta vốn cho rằng Trường Canh ngươi có thể phản kích trở về, nhưng hôm nay đã trải qua nửa tháng, bên trong Hồng Hoang đều là bêu danh Trường Canh ngươi, Tây Phương Giáo càng là càng thêm tùy ý, nói ta cùng với Trường Canh vì uy nghiêm Thiên Đình, cố ý hãm hại Vân Hoa tiên tử. Ta dùng thân muội muội của chính mình để giữ gìn thiên uy! Hoang đường! Hoang đường!"

Lý Trường Thọ cau mày nói: "Còn xin bệ hạ đừng nên xử trí theo cảm tính, Vân Hoa tiên tử vốn là có sai lầm trước, Thiên Đình không phạt thì khó có thể phục chúng, đây là nền tảng Thiên Đình quản lý Tam Giới, không thể đánh mất. Tiểu thần biết trong đáy lòng của bệ hạ có phiền muộn, bị người kia ức hiếp như vậy...nếu bệ hạ muốn đánh trả, tiểu thần cũng có ba sách thượng trung hạ."

Ngọc Đế hai mắt tỏa sáng, ngồi ở bậc thềm ngọc cao nhất, vỗ áo tay áo: "Nói!"

"Hạ sách đơn giản nhất, chính là tra rõ sự tình của Phù Nguyên Tiên Ông!" Lý Trường Thọ bình tĩnh nói: "Bệ hạ chỉ cần tọa trấn tại Thiên Đình, dùng lực lượng Thiên Đạo bao trùm Thiên Đình, kế tiếp liền không có ai có thể lại giả mạo tiên thần Thiên Đình. Như thế, chúng ta nói trắng thành đen cũng đều có thể, trong tay tiểu thần có một phần bằng chứng về những tính toán của Phù Nguyên Tiên Ông. Các chứng cứ khác có thể tự tạo ra, không đủ chứng cứ còn có thể tìm tiên thần có thể tin được làm người làm chứng, dùng Lưu Ảnh Cầu ghi chép lại lời nói của bọn họ, nhờ vào đó tạo áp lực đối với phương tây. Hạ sách này, trước đây tiểu thần liền muốn làm, nhưng sau đó liền từ bỏ."

Ngọc Đế cau mày nói: "Vì sao lại từ bỏ?"

"Không có lực lượng trảm Thánh, chúng ta lại cố gắng, cũng chỉ làm mất danh thanh mặt mũi của Thánh Nhân!" Lý Trường Thọ thở dài: "Vị lão gia kia dám làm việc như thế, chính là biết, chính mình không có ranh giới cuối cùng như thế nào, bản thân cũng không việc gì. Ngược lại, vị lão gia kia sẽ còn quan tâm những chuyện này? Hơn nữa chuyện y làm, các Thánh Nhân lão gia khác cũng sẽ không vin vào đó để khởi xướng Thánh Nhân đại chiến...cho nên, kế sách này, không đau không ngứa."

Lúc này Ngọc Đế cũng đã hơi bình tĩnh lại, tiếp tục hỏi: "Trung sách là sao?"

"Mời Đạo Tổ lão gia làm chủ...nhưng Đạo Tổ lão gia cũng bất quá là răn dạy y vài câu, thì có ích lợi gì?"

"Thượng sách, thượng sách như thế nào?"

"Chậm rãi đợi thời cơ, quay giáo đâm một kích."

Bên trong hai mắt của Lý Trường Thọ có ánh sao nở rộ, ngửa đầu nhìn Ngọc Đế, thấp giọng nói: "Tiểu thần có một chuyện cần báo cáo đối với bệ hạ, bảy năm trước tiểu thần đã phỏng đoán được, Chuẩn Đề Thánh Nhân có lẽ đã sớm ra tay, can thiệp sự tình Vân Hoa tiên tử. Bệ hạ lúc này còn không biết, bên trong hai đứa con của Vân Hoa tiên tử, nhi tử Dương Tiễn nắm giữ đại khí vận! "

Bình Luận (0)
Comment