Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng - Sư Huynh A Sư Huynh (Bản Dịch Full)

Chương 896 - Chương 896.

Chương 896. - Chương 896. -

Ở trước mặt Thiên Binh Thiên Tướng, tiên tử, Tiên Ông, Lý Trường Thọ thật tao nhã, dễ gần...

Ngẫu nhiên đi lại ở bên trong Độ Tiên Môn, hay là bay ở độ cao thích hợp, điều khiển đám mây không nhanh không chậm, gặp được tiền bối liền xưng một câu sư thúc sư bá.

Cũng chỉ có ở bên trong nhà tranh Tiểu Quỳnh Phong, trước bài vị sư phụ, hắn sẽ nhẹ nhàng thở dài.

Cũng chỉ có ở bên trong mật thất Tiểu Quỳnh Phong, hắn sẽ đi qua đi lại, không ngừng ẩn ẩn lo lắng vì bố trí chuyện gì mà khó có thể chu toàn, nghĩ đại kiếp sắp đến, lộ vẻ mặt mệt mỏi.

Hắn hôm nay, đã không phải là đệ tử Tiểu Quỳnh Phong có thể chỉ lo tự thân kia.

Rất nhiều biểu tình, cũng chỉ có thể giữ lại cho chính mình, cùng với bức họa bên trong mật thất...

"Sư huynh, ta có thể đi vào trận không?" Một tiếng khẽ gọi đánh gãy suy nghĩ của Lý Trường Thọ, lại là Linh Nga cưỡi mây đến đại trận bên ngoài đan phòng, bưng một chiếc bát ngọc, thận trọng hỏi.

"Gần đây các nàng Tửu Cửu sư thúc ra ngoài, nàng hẳn là cũng có một chút nhàm chán. "

Lý Trường Thọ truyền âm nói một câu: "Đến mật thất đi."

"Vâng." Linh Nga đáp ứng một tiếng, cầm ngọc phù vào trận, cưỡi mây bay tới đan phòng, lại xe nhẹ đường quen chui xuống mật thất dưới đất.

Vừa tới thư phòng, Linh Nga liền không nhịn được hỏi: "Sư huynh, huynh đang làm gì thế?"

Mặt đất và vách tường trước mặt nàng, đều treo đầy vải vẽ, một vài bức đồ thị tư duy trật tự rõ ràng, một vài bức khúc chiết cong quấn, khiến cho nàng nhìn váng đầu hoa mắt.

Linh Nga điểm nhẹ mũi chân, bưng bát ngọc nhảy nhót mấy lần, an toàn đi đến bên bàn đọc sách.

"Sư huynh, huynh đừng làm quá sức."

"Ừm." Lý Trường Thọ thả ngọc phù trong tay ra, bưng bát ngọc lên hít hà, đặt ở bên miệng nếm thử một miếng.

Linh Nga có một chút bất mãn nói một câu: "Không có hạ tình thủy, hừ."

"Gần đây đi quá gần cùng với một vị cao thủ dùng độc, là thói quen." Lý Trường Thọ cười giải thích một câu, nhìn Linh Nga hỏi: "Vì sao phản ứng đầu tiên của muội lại là Tình thủy?"

"Chuyện này..."

"ồ, sư muội trưởng thành rồi."

"Không, ta mới không có..."

Khuôn mặt của Linh Nga đỏ lên, lại dùng hai tay che mặt, ấp úng nửa ngày, lại nói không ra câu hoàn chỉnh.

Lý Trường Thọ mỉm cười một hồi.

Khi dễ sư muội, tâm tình lập tức có một chút thư sướng.

Hắn cầm lấy ngọc phù tiếp tục đọc tin tức trong đó, canh bên trong bát ngọc rất nhanh liền bị tiêu diệt sạch sẽ.

Một đôi tay mềm cẩn thận từng li từng tí đáp tới từ phía sau lưng, ấn ở trên vai Lý Trường Thọ, bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn.

"Dùng thêm chút sức." Lý Trường Thọ nói như vậy.

"Được rồi." Linh Nga xắn tay áo, nắn vai ấn lưng cho sư huynh, thủ pháp rất thành thạo, khiến Lý Trường Thọ phải nói là người trong nghề.

"Sư huynh, chuyện kia, ta có chuyện muốn thương lượng với huynh một chút."

Lý Trường Thọ thuận miệng hỏi: "Chuyện gì?"

Linh Nga nháy mắt mấy cái, lại hắng giọng, ra vẻ lão thành nói: "Huynh xem, thân sư muội của huynh hiện tại cũng đã trưởng thành, Ổn Tự Kinh cũng đã viết không biết bao nhiêu lần, cũng đã từng đi ra ngoài lịch luyện, trưởng lão bên trong môn phái đều khen nàng thông minh. Nàng về sau cũng không muốn ra ngoài dạo chơi, liền ở trong núi tu hành an an ổn ổn, bồi tiếp một sư huynh không có lương tâm nào đó. Vậy thì sư huynh có một chút sự tình nào đó, có thể để cho nàng hỗ trợ đưa ra ý kiến hay không, có khó khăn gì, có thể thương lượng cùng với nàng một chút hay không? Nói không chừng nàng liền có một chút ý tưởng đột phá, liền có thể giúp đỡ một tí xíu chuyện nhỏ..."

Lý Trường Thọ buông xuống ngọc phù cầm trong tay, nhắm mắt suy ngẫm.

Linh Nga mắt thấy tình huống không đúng, vội nói: "Sư huynh đừng nóng giận, không muốn để cho ta tham dự những chuyện này, coi như ta cái gì cũng đều không nói..."

"Muội nói cũng có đạo lý." Lý Trường Thọ có một chút nghiêm túc gật đầu, sờ cằm thầm nói: "Bởi vì cái gọi là, dưỡng nga trăm năm, dùng nga tạm thời. Hiện tại Bạch tiên sinh đi ba ngàn thế giới, nếu muội có thể giúp đỡ một chút, ta cũng có thể nhẹ nhõm một chút."

"Thật chứ?" Linh Nga vui mừng quá đỗi.

"Tự nhiên!" Lý Trường Thọ lắc đầu: "Muội cũng đã chủ động tự đề cử, nào có đạo lý không cần lương tài như muội? Đi chuẩn bị một chút, sau đó tới đây, ta sẽ giao một bộ phận kế hoạch đại sự cho muội xét duyệt một lần."

"Vâng! Ta sẽ trở về ngay!" Linh Nga phấn chấn tinh thần reo hò một tiếng, quay đầu liền nhảy xuống cửa thư phòng, nhưng còn chưa chạy được xa lại ngoặt trở về, thăm dò hỏi tại cửa ra vào: "Sư huynh, ta cần chuẩn bị cái gì?"

"Bàn, bồ đoàn, nệm êm." Lý Trường Thọ cười nói: "Nếu như muội muốn đứng cũng không sao."

"Hì hì, sư huynh chờ ta, ta sẽ trở về ngay!" Linh Nga vui mừng hớn hở hóa thành một làn gió thơm bay đi, bất quá chỉ chốc lát, lại cầm bọc hành lý của chính mình xông trở lại, chính thức vào ở mật thất Tiểu Quỳnh Phong.

Lý Trường Thọ cũng không nuốt lời, đem bộ phận kế hoạch kế tiếp phiền toái nhất, cũng phí tâm lực nhất【 liên minh tiên đạo phản phương tây 】lúc này, giao cho Linh Nga xét duyệt.

Món đồ chơi này liền giống như viết văn vậy, xem lại thêm một lần, tóm lại là luôn có lợi và không có hại.

"Muội chủ yếu phụ trách chỉnh lý tin tức những thế lực này, để ta quyết định cho thế lực nào đãi ngộ nhất đẳng, đánh giá xem quyết định của ta có ổn thỏa hay không."

"Vâng!"

"Đừng chỉ nói, có hiểu những gì ta vừa nói không?"

"Ừm!" Linh Nga tràn đầy tự tin gật đầu: "Đương nhiên nếu sư huynh lặp lại một lần nữa, ta sẽ ghi nhớ sâu hơn, thấu triệt rõ ràng hơn...ai nha! Lại gõ đầu người ta!"

"Đây là việc đại sự có quan hệ đến sinh tử của vô số sinh linh, nghiêm túc một chút."

Linh Nga lập tức trở nên thành thật, bình phục lại đạo tâm khuấy động, bắt đầu từ đồ thị hình chiếu tư duy sư huynh đã liệt kê, bắt đầu tìm hiểu kế hoạch này.

Khi nàng trở nên nghiêm túc, cũng có thể dùng như nửa cái túi khôn, mà lúc này nàng chỉ thực hiện kiểm tra và chỉnh sửa, đủ để đảm nhiệm.

Lý Trường Thọ làm ra bộ dáng nghiêng tai lắng nghe, hai mắt cấp tốc nhắm lại, miệng nói: "Ở phía bí cảnh Thiên Nhai lại có người tìm đến, ta sẽ đi ứng đối."

"Ừm!" Linh Nga ôm hai chồng ngọc phù tràn ngập tin tức, ngồi xếp bằng ở trước bàn sách, bên trên khuôn mặt nhỏ viết đầy nghiêm túc.

Nửa ngày sau, Lý Trường Thọ mở hai mắt ra, nhìn tình hình trước mắt, cũng không khỏi cười khẽ.

Linh Nga ôm gối mềm nằm trên đệm êm, khẽ rung chân, đầu tóc rối bù, đang chui đầu vào bên trong mấy khối ngọc phù tô tô vẽ vẽ...

"Có phát hiện ra gì không?"

"Sư huynh! Mấy cái thế lực này dường như có vấn đề, những gì bọn họ tự báo cáo, cùng với tin tức Thiên Nhai Các điều tra, có vài chỗ không khớp. Hơn nữa vị trí địa bàn của bọn họ, khoảng cách so với thế lực Tây Phương Giáo cũng quá gần, thời gian điểm tìm đến cũng có một chút kỳ quặc."

Trên khóe miệng của Lý Trường Thọ lộ ra mấy phần mỉm cười.

Nha đầu này, coi như cho ngươi qua cửa.

"Lấy ra cho ta xem một chút, nếu thật sự có vấn đề, tính cho muội một công."

"Ai nha, công lao gì chứ, người ta chỉ là vì giúp sư huynh giảm một chút gánh vác..."

"Vậy thì quên đi." Lý Trường Thọ bình tĩnh gật đầu: "Vừa vặn tiết kiệm một ít tâm lực."

Linh Nga: "..."

Luôn cảm thấy rằng mình đã bị sư huynh lừa..

...

Bình Luận (0)
Comment