Sư Phụ Là Phu Quân

Chương 1

- " Sư phụ... " 

Mộ Y chống hai tay lên má, đôi mắt to tròn khẽ chớp chớp gọi mỹ nam tử ngồi đối diện. 

- " Hửm? " 

Âu Dương Thiếu Phàm khẽ nhấp một ngụm trà, mắt chẳng buồn giương lên, theo bản năng ậm ừ một câu. 

- " Chúng ta cùng tập thể dục trên giường đi! " 

Mộ Y mắt long lanh buông ra một câu. 

Phụt! 

- " Khụ! Khụ!... " 

Mỗ vị sư phụ không kịp đề phòng phun ra ngụm trà còn chưa kịp nuốt xuống, ho sù sụ. 

Bất hạnh thay ngụm trà ấy lại phun trúng vào y phục của Mộ Y. Bây giờ đang là mùa hè, nàng lại là người sợ nóng nên y phục vốn rất mỏng manh. Nước vừa mới thấm, y phục đã dính sát vào người, mặc dù đã mặc yếm nhưng hai đỉnh nhũ hoa vẫn như ẩn như hiện, dụ dỗ người phạm tội.

Âu Dương Thiếu Phàm nhìn chằm chằm vào mảng xuân quang trước mặt, trong lòng thầm nhủ mình phải nhẫn nhịn.

Hắn nhanh chóng phục hồi tinh thần, hắng giọng hỏi lại. 

- " Tại sao? " 

- " Vì có vẻ rất hay nha. " nàng cười một cách ngây ngô. 

- " Sao con biết là hay? " 

- " A? Khang thúc bảo thế. Thúc nói, nếu con yêu một ai đó thì hãy tập thể dục trên giường với người ấy. Hôm trước con thấy thúc ấy với dì Thẩm làm chuyện đó. Hai người có vẻ rất vui! Dì Thẩm còn kêu lên sung sướng nữa. " 

Âu Dương Thiếu Phàm bất đắc dĩ bóp chán. Gã Khang Nguyên này... lại dạy hư đồ đệ của hắn.

Mặc dù đã sang tuổi 15 nhưng đồ đệ này của hắn rất ngốc, ngốc hiểu theo đúng nghĩa đen. Ngoài việc tu luyện võ công coi như có chút thiên phú ra, nàng quả thật cái gì cũng không biết. Ví như việc " tập thể dục trên giường " này, miệng nàng có thể vô tư mà nói ra câu ấy nhưng trong thâm tâm lại chẳng biết việc này có ý nghĩa như thế nào. 

Thật nan giải! Nếu cứ để tình trạng như thế này, nàng sẽ tự đem mình đi bán cho người khác lúc nào không hay.

- " Vậy... con thật sự muốn làm chuyện đó với vi sư? "

Âu Dương Thiếu Phàm nhẹ gõ tay lên mặt bàn, đôi mắt hoa đào híp lại đầy ám muội.

- " Tất nhiên rồi! Con yêu sư phụ nhất! " 

Mộ Y hớn hở ôm cổ vị sư phụ kính yêu, hôn chụt lên má hắn một cái rõ kêu. Chẳng biết là vô tình hay hữu ý mà đôi gò bồng đảo mềm mại cứ cọ đi cọ lại trên lưng hắn. 

Âu Dương Thiếu Phàm nhắm mắt lại để hưởng thụ xúc cảm tuyệt vời ấy.

Ừm... ngực của đồ nhi hắn to hơn rồi thì phải.

Mỗi tội đầu óc vẫn ngốc nghếch như thế.

Giữ nguyên tư thế này được một lúc, Âu Dương Thiếu Phàm liền nhận thấy tiểu đệ đệ của hắn đang bắt đầu rục rịch ngẩng đầu. Dục vọng mà hắn kìm nén bao nhiêu năm nay đã bị sự đụng chạm thân mật của Mộ Y khơi mào.

Mỗ vị sư phụ đau khổ kêu gào trong lòng. 

Ta đã nhẫn nhịn được mấy năm nay, chẳng nhẽ lại không chịu nổi được một thời gian nữa? Phải đợi đến thời cơ chín muồi thì ăn nàng mới ngon.

Cố gắng trấn an phân thân đang đòi được phóng thích, Âu Dương Thiếu Phàm lặng lẽ đẩy cơ thể của Mộ Y ra, bàn tay to lớn xoa đầu của nàng, cưng chiều nói:

- " Bây giờ thì không được. "

- " Tại sao? Có phải sư phụ không thích Tiểu Y nữa? Không muốn tập thể dục với Tiểu Y... "

Nàng ngước đôi mắt ngân ngấn nước lên nhìn hắn, môi đôi nhỏ nhắn chu ra đầy vẻ uất ức. 

- " Không phải. Vi sư yêu con còn không hết sao có thể không thích được! Chẳng qua... con còn nhỏ. Đợi lớn lên thì vi sư sẽ làm với con, được không? " hắn véo mạnh lên bên má trắng nõn của nàng, cười nói.

- " Chuyện này cũng phải đợi lớn lên sao? " 

Mộ Y nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu. Chỉ là tập thể dục thôi mà. 

- " Đúng vậy! Mau lớn lên rồi thành thân với vi sư, làm thê tử của ta. "

- " Thành thân? Thê tử? "

Trên đỉnh đầu Mộ Y càng ngày càng xuất hiện nhiều dấu chấm hỏi. 

- " Ừ! Thôi đừng nghĩ nữa, mau đi tắm đi. Nhìn y phục của con bẩn hết rồi kìa... " 

Nụ cười trên môi Âu Dương Thiếu Phàm vẫn không tắt. Đồ đệ ngốc này, ngoài chính nàng vẫn còn lơ mơ ra thì hầu như tất cả mọi người trên núi Thanh Phong này đều biết nàng sẽ là tiểu nương tử của hắn. 

Từ khi thu nhận Mộ Y mười năm về trước, hắn đã rất thích nàng. Thích dáng vẻ thanh thuần, đáng yêu vô địch của nàng. 

Thời gian dần trôi qua, sớm ngày hai người ở cạnh nhau, tình cảm của hắn đã chuyển thành tình yêu từ lức nào không hay. Một khi Âu Dương Thiếu Phàm hắn đã động lòng thì sẽ khắc cốt ghi tâm cả đời, không thể nào dứt ra được.

Vì vậy mà hắn đợi, đợi đến ngày nàng chính thức trở thành thê tử của hắn, chỉ còn chưa đầy một năm nữa...

Khi đó, không cần nàng phải nhắc nhở hắn cũng sẽ ăn sạch nàng từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, không sót một chỗ nào.

- " Sư phụ ~ người tắm cho con đi nha. " 

Mộ Y lắc lắc ống tay áo sư phụ, bắt đầu nũng nịu. 

Từ bé đều là hắn tắm cho nàng, điều này đã trở thành thói quen rồi, cảm thấy cực kỳ bình thường. Thực chất toàn thân thể của nàng có chỗ nào là hắn chưa nhìn thấy đâu. 

- " Được. " 

Âu Dương Thiếu Phàm bật cười thành tiếng rồi đứng dậy kéo tay đồ đệ đi tắm. 

Vừa đi, trong đầu hắn vừa âm thầm tính toán. 

Tuy không " tập thể dục " được nhưng " khởi động " một chút thì chắc không sao đâu nhỉ?

Dù sao chỗ đó của hắn đã trướng đau đến mức muốn nổ tung luôn rồi. 

Nếu không được thỏa mãn thì hắn sẽ khó chịu đến chết mất!

----------------------------------------

Tuy Âu Dương Thiếu Phàm tự nhận mình có nghị lực hơn người, nhưng khi nhìn thấy cơ thể không một mảnh vải che thân của Mộ Y thì nghị lực đó đã bay hết đi đâu mất. 

Oành! một tiếng, hơi nóng bốc lên từ gót chân lên tới đỉnh đầu hắn. 

Thật không ngờ, chỉ một năm hắn không tắm cho nàng mà cơ thể của nàng đã phát triển đến mức này. Đẹp không sao tả xiết! 

Mộ Y có làn da trắng hoàn mỹ, trong suốt như dương chi bạch ngọc. Mái tóc nàng dài như thác nước đen bóng chảy xuống bờ vai mảnh khảnh. Khuôn mặt non nớt không tì vết vì nhiễm một tầng hơi nước mà ửng hồng, quyến rũ cực kỳ. 

Dưới xương quai xanh gợi cảm là đôi gò bồng đảo không mấy đầy đặn, nhưng lại mềm mịn, tròn tròn như hai cái bánh bao. Trên đỉnh đồi là đôi kiều nhũ màu phớt hồng đang kiêu ngạo ngẩng đầu, làm cho hắn muốn đến cắn một cái. 

Nhìn xuống chút nữa là bờ eo thanh mảnh, cặp mông tròn trịa, đôi chân thon dài,...

Cuối cùng, ánh mắt của mỗ vị sư phụ dừng lại ở chỗ tư mật của đồ đệ. Tiểu huyệt non mềm chưa từng nếm mùi đời đang không hề che đậy mà phơi bày ra trước mặt hắn. Từ chỗ hắn chỉ nhìn thấy hai cánh hoa màu phớt hồng đang khép vào nhau, thỉnh thoảng còn khẽ run rẩy như đang e ấp, sợ hãi...

Chung quy, Âu Dương Thiếu Phàm vẫn là không nhịn được. Hắn kéo Mộ Y ôm vào lòng, áp đôi môi nóng bỏng của hắn lên môi nàng. Từ trong cổ họng của hắn phát ra mấy tiếng ẩn nhẫn, khàn khàn. 

- " Đồ đệ... thật muốn ăn con ngay bây giờ... "
Bình Luận (0)
Comment