Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2839

Trong quá trình sử dụng cần lấy máu tế luyện, sau đó khi thi triển không dựa vào chân khí mà dựa vào hấp thu lực lượng tinh huyết.  

Đây là một loại bùa Long Lân tương đối tà môn, chẳng trách khi lần đầu Thẩm Dạ thúc giục bùa đả thương Phong Âm Dương mặt mày ông ta tái mét không còn giọt máu, sau khi thúc giục lần thứ hai để đối phó Nguyên Thần Huyễn thì thi thể của ông ta đã biến thành thây khô, cầm thứ đồ này trong tay Dương Bách Xuyên cảm thấy mình cũng chẳng thể nào sử dụng nó một cách dễ dàng.  

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bảo vậy bùa chú hấp thụ tinh huyết.  

Dùng nhiều vài lần hắn đoán chừng mình cũng sẽ bị hút khô máu, chỉ có thể dùng vào thời điểm mấu chốt để bảo vệ tính mạng, sau khi sử dụng bùa Long Lân tất nhiên bản thân cũng sẽ vô cùng suy yếu…  

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đây là một kiện sát khí có thể đả thương đến Độ Kiếp kỳ đại viên mãn, đợi lát nữa hắn tìm cơ hội cho Nguyên Thần Huyễn hoặc Phong  m Dương một kích xem sao.  

Đến lúc đó hy vọng có thể gi ết chết một trong hai, như vậy hắn sẽ thoải mái hơn rất nhiều.  

Trước mắt cứ quan sát Nguyên Thần Huyễn và Phong Âm Dương đang cùng nhau đối phó báo Phi Văn trước đã. Dương Bách Xuyên tiếp tục nhìn chằm chằm bọn họ, cơ thể hắn vô cùng căng thẳng, hắn biết rõ đây là cơ hội rất lớn nhất định phải nắm bắt.  

Hai lão bất tử đã bị trọng thương, sơ hở tương đối nhiều.  

Nhưng nhiêu đó vẫn chưa thấm vào đâu, dù sao hai lão bất tử không phải là Độ Kiếp kỳ đại viên mãn chân chính mà là tu vi Địa Tiên tam chuyển, hiện tại bọn họ cũng chỉ bị pháp tắc áp chế mà thôi, vẫn nên cẩn thận hơn.  

Hắn híp mắt nhìn làn sương mù phía sau báo Phi Văn hoặc là nói thứ hắn đang nhìn chính là quả Hỏa Linh Hai Hạt, Dương Bách Xuyên phát hiện quả Hỏa Linh Hai Hạt tản mát màu sắc càng lúc càng đậm, đây là dấu hiệu sắp chín.  

Hắn dặn dò Chồn nhỏ: “Chồn nhỏ chờ lát nữa nhiệm vụ của ngươi là cướp quả Hỏa Linh Hai Hạt, ta và Thạch Đầu đi đối phó với hai người một thú bên kia, ngươi có thể làm được không?”  

“Chít chít…” Ánh mắt Chồn nhỏ tỏa sáng, nó rất có hứng thú với việc cướp linh quả thiên.  

Tình cảnh bên kia, sau khi báo Phi Văn sau khi bị hai lão bất tử Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương liên thủ tấn công, cuối cùng nó vẫn bị đánh rơi xuống đất, lôi thiên dẫn động xuống dù sao cũng có giới hạn, mà công kích thiên lôi cũng không thể tạo ra thương tổn lớn đối với hai lão bất tử.  

Hơn nữa Nguyên Thần Huyễn chuyên dùng độc, Phong Âm Dương chuyên công kích, hai người bọn họ phối hợp ăn ý khiến báo Phi Văn chịu thiệt thòi lớn, mà sau khi nó bị trúng độc tức thì bị Phong Âm Dương nắm được sơ hở lão ta đột nhiên vút ra một roi đánh báo Phi Văn văng ngược ra ngoài.  

Mà phương hướng báo Phi Văn bay tới chính là gốc đại thụ mà Dương Bách Xuyên trốn phía sau, đằng sau báo Phi Văn là Nguyên Thần Huyễn đang bám theo sát, xem ra hai lão bất tử là muốn nhất cử chém chết báo Phi Văn.  

Giây phút đó thân thể đang ẩn trốn của Dương Bách Xuyên ở phía sau gốc đại thụ vô cùng căng thẳng, hắn biết đã đến lúc ra tay.  

Ngay lập tức, một luồng ánh sáng đỏ rực đột nhiên phát ra từ trong màn sương mù, trực tiếp chiếu sáng bán kính trăm thước, vô cùng chói mắt.  

Khóe mắt Nguyên Thần Huyễn nhìn thấy ánh sáng đó, đôi mắt lão ta lập tức sáng ngời, lão nói với Phong  m Dương: “Phong lão quỷ, quả Hỏa Linh Hai Hạt chín rồi, yêu thú giao cho ngươi, ta đi hái linh quả.”  

Lúc này báo Phi Văn đã bị thương nặng, không còn sức uy hiếp, Phong Âm Dương đã có thể một mình phó, lão ta gật đầu tỏ vẻ đã biết.  

Mà Dương Bách Xuyên lại càng căng thẳng hơn, lớn tiếng nói với Chồn nhỏ: “Chồn nhỏ mau ra tay.”  

Trong lúc nói chuyện hắn cầm lấy đá Đả Tiên Thạch Thanh ném về hướng Nguyên Thần Huyễn đang đi đến chỗ quả Hỏa Linh Hai Hạt, mà tay kia của hắn thì thúc giục bùa Long Lân trong tay công kích về phía báo Phi Văn và Phong Âm Dương.

Đối với Dương Bách Xuyên, cơ hội ra tay thật sự rất hiếm.  

Cả hai người Phong Âm Dương và Nguyên Thần Huyễn đến không chết mà đều bị thương, báo Phi Vân cũng bị hai lão bất tử khác đả thương nghiêm trọng, hơn nữa, quả Hỏa Linh Hai Hạt cũng đã chín muồi rồi, thiên thời địa lợi nhân hòa đã có hết.  

Nếu hắn ko nắm bắt cơ hội này thì có thể sẽ không còn cơ hội nào nữa.  

Tuy là hai lão bất tử Phong Âm Dương và Nguyên Thần Huyễn đều bị Thẩm Dạ làm trọng thương nhưng dù sao vẫn có thể hồi phục lại. Dù sao hai lão bất từ thì một người là độc tu, một người là y tu, còn là lão quái vât Địa Tiên tam phẩm, cho nên trong người nhất định có rất nhiều thủ đoạn.  

Nếu lúc này hắn không liều mạng, có lẽ sẽ không còn cơ hội khác tốt như này, mà trong tay hắn hiện giờ còn có đại sát khí là bùa Long Lân, hơn nữa hai lão bất tử kia cũng đang bị thương, hắn mà nhảy ra tấn công hai người họ, dẫu cho không giết được hai lão bất tử cũng phải khiến cho bọn họ sống không bằng chết.  

Vậy nên Dương Bách Xuyên quyết đoán ra tay.  
Bình Luận (0)
Comment