Về phần Cảnh Xán, vậy càng không cần phải nói, mục đích nàng ta tới đây là để cướp lấy minh văn đạo phù của Dương Bách Xuyên, thế nên khi thấy Giả Diệp xuất hiện, nàng ta quyết định đứng ngoài quan sát, tuyệt đối không nhúng tay vào.
Vài phút trước, hai người họ cứ tưởng lần này Dương Bách Xuyên chết là cái
chắc.
Ai mà ngờ yêu tiên đứng sau lưng Dương Bách Xuyên bỗng xông lên, chắn ngay trước người Dương Bách Xuyên. Đối diện với một quyền cực mạnh của Giả Diệp, nàng can đảm hóa một tay thành vuốt rồng, giơ chưởng nghênh đón, tính cứng đối cứng với ông ta.
€ó điều kết cục nhận về vô cùng thê thảm, yêu tiên kia dù không chết cũng chỉ còn lại nửa cái mạng. Giây phút nàng biến mất, cả Cảnh Xán lẫn Kim Quy Tiên Nhân đều cùng nghĩ đến một khả năng, đó là trong tay Dương Bách Xuyên có bảo bối Động Thiên, chính hắn đã thu nữ yêu tiên vào trong...
xi. Còn Giả Diệp thì sao?
Ông ta nhìn Dương Bách Xuyên, mặt mày sa sầm quát: “Ranh con, mau quỳ xuống nhận lấy cái chết đi.”
“Ha ha.” Dương Bách Xuyên đứng cách đó ba mươi mét nghe Giả Diệp nói vậy thì cười khẩy một tiếng.
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, ngay tại giây cuối cùng, hắn đã đưa ra một quyết định vô cùng táo bạo và mạo hiểm. Lúc này, những lời Giả Diệp vừa nói chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, khiến Dương Bách Xuyên càng thêm kiên quyết thực hiện quyết định của mình.
Thế là hắn nhếch mép cười đểu: “Quỳ xuống? Trước một Hỗn Nguyên Đạo Tiên như ông ư? Xin lỗi, chưa đủ tư cách đâu! Trước kia từng có một Tiên Vương cũng bắt tiểu gia ta đây phải quỳ xuống, lại bị sư tôn nhà ta chê rằng không đủ tư cách, thế nên ông là cái đinh gì mà ta phải quỳ?!
Hiện tại ta báo cho ông hay, nếu sau hôm nay mà ta vẫn chưa chết, vậy ông và Tiên Đan Lâu chắc chắn sẽ bị ta xóa sổ khỏi Tiên Đan Thành, ta nhất định sẽ nghiền nát Tiên Đan Lâu của các ông thành tro bụi.
Ta cũng không ngại khuyên ông một câu, món nợ mà Giả Diệp ông thiếu Kỳ Quân Tiên Nhân từ mười nghìn năm trước, khôn hồn thì trả ngay đi, vẫn chưa muộn đâu. Vốn ta còn chút khúc mắc với chuyện diệt môn, nhưng theo tình hình hiện tại thì xem ra, Tiên Đan Lâu của ông bị diệt cũng chẳng oan. Từ Giả Liên Hoa cho đến ngươi, có thể thấy trong Tiên Đan Lâu không một ai tốt lành cả. Lão già khú đế à, muốn giết ta hả, không có cửa đâu!”
Vừa dứt lời, Dương Bách Xuyên lập tức kích hoạt sức mạnh không gian của minh văn đạo phù đã chuẩn bị sẵn từ trước, chớp mắt một cái biến mất ngay tại chỗ.
Tuy Giả Diệp rất mạnh, nhưng chưa đến mức có thể phong tỏa sức mạnh không gian. Thế nên Dương Bách Xuyên vẫn có thể lợi dụng minh văn đạo phù để xuyên qua không gian, khuyết điểm là mỗi lần chỉ xuyên được mười thước.
Nhưng trong tình huống đã xác định rõ mục tiêu thì hắn có thể xuyên không gian liền tù tì bốn, năm lần để tới nơi mà không cần dừng lại giữa chừng. Và mục tiêu lần này của hắn là lốc xoáy năm giữa trời của Quỷ Mẫu Yêu Thụ.
Ban nãy, vì Giả Diệp đột ngột xuất hiện nên không còn ai có tâm trạng ngăn cản Quỷ Mẫu Yêu Thụ cắn nuốt chín phân thân, nên tính tới thời điểm hiện tại, nó đã nuốt xong tám phân thân rồi. Lúc Dương Bách Xuyên chạy tới gần lốc xoáy cũng là lúc phân thân thụ nhân cuối cùng bị hút tới.
'Thấy vậy, Dương Bách Xuyên lập tức xốc lại tinh thần, rống lớn một tiếng rồi xông thẳng về phía lốc xoáy ngay ngực của Quỷ Mẫu Yêu Thụ, chẳng mấy chốc đã thành công ôm lấy phân thân thụ nhân, cùng nó tiến vào lốc xoáy trên người Quỷ Mẫu Yêu Thụ...