Lúc lão già gặp tai hoạ vì bị một cường giả mạnh hơn hãm hại, sau đó lão già biến mất, tất nhiên là mấy vị sư huynh sư tỷ và sư mẫu đã sáng lập ra Tiên Minh Luyện Tạo để báo thù cho lão già, gây thù với thế lực tam đại tiên tôn.
Bây giờ Dương Bách Xuyên đã chắc chắn, trong lòng cũng yên tâm.
Sau đó hắn lại hỏi một vài vấn đề, nhưng đáng tiếc là tên mập lại không thể giải thích rõ ràng, hắn có thể thấy được địa vị của tên mập trong Tiên Minh Luyện Tạo cũng không quan trọng lắm, hắn ta không hề nói bất cứ chuyện gì về một số vấn đề trọng tâm ở Tiên Minh Luyện Tạo.
Dương Bách Xuyên cũng không truy hỏi nữa.
Sau khi kết thúc trọng tâm câu chuyện, bọn họ tiếp tục chuẩn bị đi đến thành Ma tộc.
Mà sau khi Tam Bàn Tử cũng biết được Lạc Dương rất có khả năng đã đến thành Ma tộc, sắc mặt hắn ta đột nhiên thay đổi, đứng dậy chuẩn bị trở về.
Dương Bách Xuyên thì sững sờ khi nhìn thấy hành động này, nhìn dáng vẻ lo lắng của tên mập, dường như rất quan tâm đến tình hình của Lạc Dương.
Trước khi đi, Tam Bàn Tử nói với Dương Bách Xuyên: "Đại ca, các ngươi phải cẩn thận mọi chuyện, ta sẽ trở về kêu gọi viện binh, ta đã nghe nói về thành Ma tộc, nơi đó rất nguy hiểm, khi nào trở về ta sẽ báo cáo với tổng bộ để phái cao thủ đến đây hỗ trợ các ngươi."
"Yên tâm đi, ta cũng là người Luyện Tạo Tiên Môn, Lạc Dương cũng coi như là lãnh đạo trực tiếp của ta, ta sẽ dốc hết sức tìm kiếm nàng ta." Dương Bách Xuyên nghiêm túc nói.
Bây giờ thì tính như thế, Lạc Dương chính là đệ tử của Nhị sư huynh, người làm sư thúc như hẳn đương nhiên phải đi tìm kiếm nàng ta.
Như vậy thì sau này đến Cửu Trọng Thiên còn biết ăn nói với Nhị sư huynh. "Đa tạ ~" Tên mập nói cảm tạ.
"Ngươi cảm tạ cái gì, không phải ngươi nói chỉ là đệ tử làm việc vặt của Tiên Minh Luyện Tạo thôi sao?" Dương Bách Xuyên mỉm cười nói.
"Ách~ Quên đi, ta chỉ nói cho một mình ngươi biết thôi đấy." Tên mập thần thần bí bí nghiêng người đến trước mặt Dương Bách Xuyên thì thầm: "Thật ra ta là tiểu đệ tử của một vị Tôn Mẫu ở Tiên Minh Luyện Tạo, ha ha~ Dương đại ca, sau này đến tổng bộ, ta sế bảo kê cho ngươi, đi đi ~"
Nhìn thấy Tam Bàn Tử rời đi, Dương Bách Xuyên ngây ngốc một hồi.