Bảo Thuận Quang nói: “Chủ nhân, những lời ta nói đều là thật, ta vốn bị lạc trong hồn độn, bị thứ gì đó đánh lén, vô cùng chật vậy. Ai biết ngay sau đó sương mù tách thành hai nửa, ta đi ra rồi nhìn thấy ngươi và bọn họ.”
Diêu Bất Ngôn cũng nói: “Tình huống của ta cũng giống với lão Bảo, xem ra chúng ta đều bị Huyễn Ma nhốt ở một phương, không nhìn thấy gì cả.”
Dương Bách Xuyên nghe hai người nói, suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng: “Các ngươi cũng thấy được sự quỷ dị của Huyễn Ma, tiếp theo chắc chắn sẽ có thủ đoạn ảo giác lợi hại hơn xuất hiện. Cho nên các ngươi phải nhớ kỹ dù đụng phải ai cũng không được dễ dàng tin tưởng, phải xác minh kỹ mới quyết định.
Hai người cũng đừng rời khỏi tầm mắt của ta, tiếp theo sẽ càng ngày càng khó khăn, ma hồn của Huyễn Ma không quá mạnh nhưng hắn ta đi theo con đường nhiễu loạn đạo tâm, đánh vào tinh thần.”
“Rõ, chủ nhân." “Vâng, đại tông sư.” Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn cùng lên tiếng.
Sau đó Diêu Bất Ngôn không nhịn được hỏi: “Đại tông sư, vừa rồi mấy tên giả mạo kia đều bị ngươi luyện hóa, nhưng nghe ngươi nói thì có vẻ Huyễn Ma vẫn còn sống, hoặc nói cách khác nơi này có rất nhiều Huyễn Ma?”
“Đúng vậy, chủ nhân, ta cũng nhìn thấy bọn họ hóa thành ma khí rồi bị luyện hóa.” Bảo Thuận Quang nói.
Dương Bách Xuyên biết ý của hai người, hắn nói: “Rốt cuộc Huyễn Ma có một hay nhiều, ta cũng không rõ lắm, nhưng có thể khẳng định tuyệt đối chưa chết.
Thậm chí ta đoán 18 ma ghế và vương tọa hoàng kim trên đại điện là một ma trận nhiếp hồn, nếu từ đây suy ra thì nơi này có 19 Huyễn Ma.
Trong đó có một tên là Huyễn Ma Vương, hiển nhiên những tên bị ta luyện hóa đều không phải là Huyễn Ma mạnh nhất. Tổng lại những tên Huyễn Ma bị ta luyện hóa thì chỉ có 8 tên, nếu dựa theo số lượng ma ghế thì còn 11 Huyễn Ma nữa, một tên trong số đó sẽ là Huyễn Ma Vương khống chế vương tọa.
Chúng ta muốn thức tỉnh thì phải tìm được Huyễn Ma Vương và xử lý hắn ta. 'Ta mong những người khác có thể kiên trì được, đừng chết trong tay Huyễn Ma.”
Dương Bách Xuyên nói ra suy đoán của mình cho Bảo Thuận Quang và Diêu Bất Ngôn.