Đòn phản công của Tây Môn Thanh đã nằm trong dự liệu của Dương Bách Xuyên, thế nên mới thi triển ngũ đại chí tôn thần thông ra cùng lúc, hắn muốn xem Tây Môn Thanh sẽ tiếp chiêu như thế nào.
Không ngờ thủ đoạn của con hàng này lại đơn giản mà thô bạo như vậy, trên người có phù chú phòng ngự cường đại, pháp lực ngưng tụ thành hai bàn tay khổng lồ mà chụp thẳng về phía hắn.
“Âm ầm ầm ... "
Tiếng ầm ầm chấn động vang vọng khắp bầu trời.
Bàn tay được ngưng tụ từ pháp lực va chạm với năm chiêu thần thông của hắn, pháp lực trong trận chiến đang không ngừng dao động, không gian như bị bóp méo.
Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên lại không hề bị ảnh hưởng.
Thủ đoạn của Tây Môn Thanh, hoặc là nói pháp lực của Tiên Vương quả thật hùng hậu, cứng rắn chống được ngũ đại chí tôn thần thông của hắn.
Lần va chạm này của hai người ngang tài ngang sức.
Dương Bách Xuyên cũng đã tính trước được, chậm chí còn phát hiện ra Pháp Tướng của hắn vẫn đang duy trì, phòng ngự của chuông Đông Hoàng còn đã xem như là chiếm lợi thế.
Nếu như hắn cũng ở cảnh giới Tiên Vương, hoặc là đột phá cảnh giới Tiên Quân thì Tây Môn Thanh sẽ không dám tiếp chiêu này một cách thô bạo như vậy.
Đáng tiếc khoảng cách chính là khoảng cách.
Lúc này hắn chỉ có thể dùng hết thủ đoạn để giết chết Tây Môn Thanh.
Đương nhiên phải chú ý tới quy tắc, hắn cũng đã có phương án suy tính.
Ngay khi pháp lực ngưng tụ của Tây Môn Thanh mạnh mẽ đỡ lấy năm chiêu thần thông của hắn, pháp lực ở hai lòng bàn tay cũng lập tức tiêu tán.
Dương Bách Xuyên sao có thể bỏ qua một cơ hội tốt để ra tay thế này?
Hắn nhanh chóng đánh một chưởng về phía Tây Môn Thanh.
Lúc này hắn đang là cơ thể Pháp Tướng, còn Tây Môn Thanh thì không.