Lần này, thứ mà Dương Bách Xuyên sử dụng chính là "Bát Bộ Thiên Long Kinh", là bí pháp được truyền thụ khi xưa trong lần đến đạo tràng của sư nương Thiên Cơ để đối phó với Thần Đế Giang lúc hắn khảy đàn cổ cầm, cuối cùng phá vỡ tiếng đàn vô thượng thần thông của Thần Đế Giang.
Nhớ lại khi xưa, sau khi phá giải lần lượt ba vị thần hộ vệ là Thủy Thần, Thi Xa Thần và Thần Đế Giang, Dương Bách Xuyên còn nhận được ba viên thần châu. Đáng tiếc là khi tiến nhập vào đạo tràng của sư nương, ba viên thần châu đã bị tiêu hao để mở cửa, ba viên thần châu chính là ba chìa khóa, nếu không, hôm nay có thể dùng tới rồi.
Tuy vậy, "Bát Bộ Thiên Long Kinh" do lão nhân truyền thụ cũng là một diệu pháp vô thượng, chuyên dùng để làm nhiễu loạn tâm thần, đạo tâm, huyễn cảnh, v.v. của đối phương.
Lúc này, Nhiếp Hồn lão tổ cũng đã liều mạng, ngưng tụ mây đen thành một cự thú khổng lồ, thiên uy to lớn, trong nháy mắt đã khóa chặt Dương Bách Xuyên.
Trong nháy mắt, cự thú được ngưng tụ từ mây đen lao xuống từ trên trời, nhắm thẳng vào Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên niệm chú "Bát Bộ Thiên Long Kinh" thông qua Tượng Thần Bản Mệnh, chỉ với ba nghìn chữ ngắn ngủi, từng chữ đều là chân ngôn, mỗi câu đều tiêu hao một lượng lớn pháp lực và lực Thần Hồn trong cơ thể hắn.
Khi tụng niệm, mồ hôi trên trán hắn chảy ròng ròng, lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh, đến giây phút cuối cùng, đến cả cơ thể cũng run rẩy, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì.
Ba nghìn chữ chân ngon ngan ngui, luc lần đầu tiên Dương Bách Xuyên thử cũng gặp tình trạng này, giờ cũng vậy, chỉ có điều uy lực tất nhiên đã khác biệt không ít.
Khi cự thú ngưng tụ từ mây đen còn cách đỉnh đầu Dương Bách Xuyên ba thước, mồ hôi trên người Dương Bách Xuyên tuôn ra như mưa, cuối cùng cũng niệm xong "Bát Bộ Thiên Long Kinh".
Nhiếp Hồn lão tổ đứng từ xa theo dõi, kỳ thực cũng đang căng thẳng. Lần này, lão ta đã thi triển ra hết vốn liếng, đây là cấm thuật cấp cao trong Nhiếp Hồn đại pháp, chỉ một lần tung ra đã rút cạn tám, chín phần lực lượng của lão ta, nếu như lần này không hạ được Dương Bách Xuyên, lão ta sẽ phải bỏ chạy.
Thực ra, thứ mà Nhiếp Hồn lão tổ thật sự cường đại nhất chính là khả năng thao túng hồn phách Nguyên Thần của người khác, mà mặc dù chính bản thân lão ta là cao thủ Tiên Vương Cảnh đại viên mãn, nhưng lực lượng thân thể lại là nhược điểm. Do đó, lão ta đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, trộm từ cổ mộ tiên gia mà luyện thành hai con khôi lỗi Á Thánh, chính là dùng để bảo vệ bản thân lão ta.
Nhưng giờ thì sao?
Hắc Giáp đại hán được phái đi truy đuổi những người khác đến giờ vẫn chưa quay về, chỉ có thể chứng tỏ là đã bị vây chặt.