Không biết đến sát thủ Độc Cô gia cũng là chuyện bình thường.
Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương đối phó với 6 Tiên Quân, còn nhiệm vụ của lão ta là hộ pháp cho Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương.
Đứng xem một lúc, sắc mặt của Nhiếp Hồn lão tổ trở nên nghiêm trọng, lão ta đã coi thường 6 sát thủ Ngân Bạch.
Chỗ lợi hại không phải tu vi của bọn họ mà là 6 người họ hợp thành một trận pháp quỷ dị, không chỉ cản được đòn tấn công của Tiên Vương mà còn có dấu hiệu chiếm cơ trên.
Đúng lúc này một giọng nói vang lên trong đầu lão ta.
“Đi giúp Thiết Nhân và Lạc Dương, đánh nhanh thắng nhanh, giết hết bọn chúng.”
Nghe thấy âm thanh này, lão ta hơi giật mình, xoay người nói: "Chủ nhân, ta phải hộ pháp cho ngài và Tuyết Hương cô nương ... "
“Không cần ngươi lo, có hồng y là đủ rồi, hơn nữa ta sắp xong rồi. Đám sát thủ Ngân Bạch của Độc Cô gia quá khó chơi, không chỉ chênh lệch về tu vi, thủ đoạn của họ quá quỷ dị, ta không hy vọng xảy ra chuyện, nhanh giết chết bọn chúng đi." Dương Bách Xuyên nói.
"Được, ta đi ngay đay." Nghe vậy, Nhiếp Hồn lão tổ không dám nhiều lời, mang theo Hắc Giáp đại hán lao về phía 6 tên sát thủ kia.
Nếu ngay cả Dương Bách Xuyên cũng nói sát thủ Ngân Bạch Độc Cô gia không đơn giản, vậy chắc chắn có chỗ hơn người. Hơn nữa lão ta cũng nhìn ra được đám sát thủ kia rất khó chơi, vô số thủ đoạn, 6 người tạo thành một trận pháp, công phòng hợp nhất, uy lực tăng gấp 10 lần.
Khi lão ta vừa xông đến thao tác Hắc Giap đại han quấy pha trận pháp của 6 tên sát thủ, nhưng sau khi đại hán ra tay thì cảnh tượng khiến Nhiếp Hồn lão tổ hoảng sợ xuất hiện.