Sự Quyến Rũ Nam Tính

Chương 25

Edit: Michellevn

Lễ mừng khai trương kết thúc, theo lệ thường có đãi tiệc. Người phụ trách làm chủ nhà, mở tiệc chiêu đãi các vị sếp lớn đến từ tổng bộ của tập đoàn. Ngoài việc chúc mừng khai trương, còn có một sự kiện trong đại khác ---- Đó là tin tức đính hôn của Thời Tổng và Chung đại tiểu thư đã được công bố, vậy nên mọi người đều nhân cơ hội kính rượu bày tỏ chúc mừng.

Nhóm các ông uống rượu hết sức high, Chu Lăng yên tĩnh ngồi ăn ở bên cạnh, không hề muốn tham dự. Có điều cả một bàn đều là đồ ăn đắt đỏ tinh xảo, mà cô lại không có khẩu vị gì, chỉ có chán và chán, lại gửi tin nhắn cho Hướng Nghị.

【 [ Hình hảnh][ Hình hảnh] Bữa tối anh ăn gì vậy?】

Gần đây tốc độ trả lời tin nhắn của Hướng Nghị rất nhanh, thật đáng khen ngợi: 【Món hầm thập cẩm, bánh nướng có nhân, không chụp ảnh】

(*)Món hầm thập cẩm乱炖đây là một món ăn trộn hỗn hợp của Đông Bắc gồm sương sườn, ngô, đậu cô-ve, ớt xanh, mộc nhĩ, hành … cho vào cùng một nồi hấp chín)

A món hầm thập cẩm...........A bánh nướng có nhân.......

không biết vì sao nghĩ nghĩ lại cảm thấy nhất định ăn rất ngon, Chu Lăng vô ý thức gắp một đũa khôngbiết thức ăn gì vào trong miệng, không có mùi vị gì. 【Em cũng muốn ăn đồ do anh làm [ Buồn bã]】

Hướng Nghị vô cùng không dịu dàng không thân mật cũng không thèm thương hương tiếc ngọc mà trả lời: 【Đừng muốn nữa, ăn nhiều sẽ mập】

"........" Chu Lăng cất điện thoại di động đi, không thèm nói chuyện với anh nữa.

Kết thúc bữa tiệc đã hơn tám giờ, theo lệ cũ, thì vẫn còn một số chương trình giải trí đặc biệt nữa, cái loại hình thức đó hiển nhiên là Chu Lăng không thích hợp tham gia. Nhưng trong hội sở cũng có chương trình giống như vậy dành cho nữ giới, người phụ trách khéo léo gợi ý với cô, Chu Lăng không có hứng thú, tự mình lái xe rời đi, đi vui chơi lăn lộn.

Tiền Gia Tô đã ở trên sân khấu, đang biểu diễn một ca khúc tiếng anh kinh điển, hôm nay trong quán bar không nhiều người lắm, thế nhưng vẫn có một hàng em gái nhỏ cuồng nhiệt vây quanh phía trước mặt, thậm chí đi kèm với thiết bị hỗ trợ. Trong lúc vô tình, cậu cũng đã có nhóm fan hâm mộ của riêng mình.

Chu Lăng cũng lại gần đứng xem, phát hiện mỗi lần Tiền Gia Tô hơi có động tác nhỏ khi hát đến đoạn phiêu, nhóm các em gái nhỏ ở phía dưới sẽ gào hét lên, vẫy các thiết bị hỗ trợ để đáp lại cậu.

Hát đến đoạn điệp khúc thâm tình nhất, Tiền Gia Tô mở lớn mắt, đưa tay về phía các fan ---- đúng lúc chạm phải ánh mắt đầy vẻ thỏa mãn " Nhà có gái mới lớn" của Chu Lăng đứng đằng sau đám đông.

cô cười huơ huơ tay, Tiền Gia Tô cả người kích động, lạc giọng luôn. 

Chu Lăng lắc đầu bật cười, ngồi lại chỗ cũ, kêu mấy chai rượu, lấy di động ra đang định gọi điện thoại. Đúng lúc này, có người sáp lại gần, hết sức thân thiết vô cùng ngọt ngào mà gọi:" Chị Chu."

Giọng nói mềm mại đầy sức sống này..... Chu Lăng nhướng mắt lên, quả nhiên là cái cô nhị tiểu thư nhà họ Chung kia.

cô tạm thời để di động lại:" Sao em lại ở đây thế, không phải đến trường sao?"

Chung Niệm Đồng cười ngồi xích lại một chút:" Tối nay phải học thêm, em không đi, lén chạy đến đây đấy."

Chu Lăng nhếch môi cười:" Em nhìn thấy chị cũng không tránh, không sợ chị nói với ba mẹ em sao?"

" Chị sẽ không mà." CHung Niệm Đồng lại sáp sáp gần với cô hơn," Chị Chu à, có phải chị rất thân với Tiền Gia Tô đúng không ạ?"

thì ra là vì Tam Kim mà tới, Chu Lăng vắt chéo chân, thờ ơ đáp:" Chưa trưởng thành, cấm yêu sớm."

" Vậy sao chị cũng tới đây đó, quê mùa, trung học tụi em có người đã có đôi có cặp rồi đấy." Chung Niệm Đồng rất không vui," Mà em cũng không phải yêu sớm nhá, em chỉ cảm thấy anh ấy rất thú vị, kết bạn chơi chơi không được sao?"

Chu Lăng còn rất nghiêm túc mà hỏi:" Em cảm thấy cậu ta thú vị chỗ nào chứ?"

" anh ấy........." Chung Niệm Đồng nhất thời nghẹn lời, rồi nhanh chóng phát biểu hùng hồn," anh ấy hát hay, nhìn còn rất giống Lục Gia Hòa." 

Chu Lăng có chút cạn lời:" Em cuồng sao thì cuồng Lục Gia Hòa thôi, không thể so bì đẹp trai hơn hay hát hay hơn Tiền Gia Tô được. Vừa hay trong tháng này có buổi hòa nhạc, chỗ chị có vé đấy, nếu em muốn đi thì chị tặng cho mấy tấm."

" Muốn ạ!" Chung Niệm Đồng trả lời ngay lập tức, rồi lại ủ rũ đá đá chân bàn," Nhưng mà bình thường không phải muốn gặp nhau là có thể gặp....."

Có thể để bé muốn gặp mà có thể gặp liền thì đã không gọi là thiên vương rồi. Chu Lăng chẳng muốn nói chuyện xàm xí với thể loại thiếu nữ thời kỳ phản nghịch này, nhìn nhìn đồng hồ, hỏi:" Em học thêm mấy giờ thì xong?"

" Chín giờ."

" Vậy em nên đi rồi đấy," Chu Lăng quyết đoán nói, " Giờ đã tám giờ năm mươi rồi, em ra ngoài mua tạm chút đồ gì ăn uống để át bớt mùi rượu trong miệng đi, sau đó về nhà, thế là rất đúng giờ."

" Trời ơi, mọi người đều như vậy, phiền quá đi thôi!" Ngoài miệng thì nói thế, nhưng trong lòng rõ ràng là vẫn rất sợ cha mẹ phát hiện, Chung Niệm Đồng không cam lòng mà đứng lên, trước khi đi còn nhấn mạnh với cô :" Em sẽ còn tìm chị nữa đấy."

Chu Lăng khoát khoát tay cho qua.

Uống ly rượu dằn xuống, cô tiếp tục nhấn số máy hồi nãy chưa kịp gọi, hẹn Đinh Y Y ra ngoài chơi. Con bạn này gần đấy giống như đột nhiên cải tà quy chính, lâu rồi không thấy đi buông thả.

" Em yêu à ~ " Đinh Y Y ỏn ẻn vạn năm không đổi," Sao hôm nay lại nhớ tới người ta mà gọi điện thoại vậy, còn tưởng rằng cậu có anh họ Hướng thỏa mãn hết mọi việc, thì quên luôn người ta rồi chứ."

Chu Lăng bị cái giọng nhão nhoẹt kia làm đến cái mũi cũng nhăn nhăn lại:" yêu quái! Còn không mau mau hiện nguyên hình!"

"Biến!" Đinh Y Y đã khôi phục lại giọng điệu bình thường," Gọi điện thoại chi vậy, đây là kiểu muốn hẹn tôi ra ngoài chơi sao?"

Chu Lăng cởi áo khoác vắt sang bên cạnh, vừa nói :" Đúng đấy, ra uống rượu thôi, mấy ngày nay khônggặp cậu rồi."

" không được, haizz, sắp tới tớ cũng không thể ra ngoài chơi rồi." Kẻ thâm niên ham chơi nói ra loại lời này mà không hề có chút nào tiếc nuối, ngược lại nghe nhẹ nhàng vô cùng, còn có một chút gì đó khoe khoang.

" Sao hả, chồng cậu đánh gãy chân cậu rồi à?"

" Thấy ghét! Chúng tớ là chuẩn bị cho bầu bì, anh ấy không cho tớ uống rượu."

Cái ngữ điệu hạnh phúc nhỏ bé này...... Chu Lăng yên lặng nuốt vốc thức ăn chó này:" Được, vậy cậu yên ổn ở nhà tịnh dưỡng đi, hôm nào tớ tới thăm cậu ----- À mà thôi, ngày mai luôn đi, hình ảnh cậu bị nuôi thành heo khiến tớ phấn khích không thể chờ đợi được muốn đi xem liền. "

Đinh Y Y tức giận chửi toáng lên:" đi cái anh họ nhà cậu á!"

Đầu này Chu Lăng vui vẻ không ngừng.

Có lẽ do tác dụng " ân cần thăm hỏi" của Đinh Y Y, điện thoại của anh họ Hướng nhanh chóng bay vèo vèo tới.

Chu Lăng nhận máy, còn chưa kịp bày tỏ sự bất mãn của mình về " sự trả thù thư thái" trước đó, giọng nói cực kỳ trầm thấp của Hướng Nghị đã truyền qua điện thoại đến trước:" đang ở đâu?"

" Quán bar đó," Chu Lăng vắt chân lắc lư, " Tới đây cùng uống rượu đi."

Hướng Nghị ừm một tiếng, trả lời rất nhanh gọn:" Chờ đó."

Sau đó ngắt điện thoại cũng rất nhanh gọn.

Chu Lăng bỗng chốc không phản ứng lại kịp, sao lại giống như muốn tìm cô hẹn hò ấy nhỉ.

Hai mươi phút sau, Hướng Nghị lăn mình tới, gọi điện thoại kêu cô ra ngoài. Chu Lăng đã tự mình uống hết hai chai, mặc áo khoác vào đi ra từ cửa sau, khẽ bị gió thổi qua, nhưng có lẽ là do tác dụng của rượu, nên cũng không cảm thấy lạnh.

Hướng Nghị lái xe tới, đây cũng là lần đầu tiên Chu Lăng nhìn thấy xe của anh, một chiếc xe tư nhân hết sức bình thường, nhưng khá sạch sẽ.

Cửa kính xe hạ xuống, Chu Lăng cúi đầu nhìn nhìn, xác nhận là anh, mở cửa xe đi lên." Sao hả, còn không vào trong, cứ bắt em phải ra ngoài."

Vừa nói xong, Hướng Nghị đã đưa một cái âu giữ ấm đến trước mặt.

Chu Lăng ngơ ngác, nhoáng cái liền hiểu ra, chớp chớp mắt nhìn anh :"............anh tới chỉ là đưa cho em cái này á?" Đón lấy mở ra, là món lần trước anh đã làm chụp hình gửi qua.

Hướng Nghị mở hết cửa kính ra, lấy một đôi đũa vệ sinh đưa cho cô:" Ăn đi."

thật ra Chu Lăng cũng không đói, dù sao buổi tối cũng đã ăn một chút, trong dạ dày còn được lót cả hai chai rượu, có điều âu mì nóng hôi hổi này vẫn khiến cô thèm ăn, cởi áo khoác ra nâng âu giữ ấm lên hít hít hà hà.

Hướng Nghị thèm thuốc, đi xuống đứng dựa xe hút điếu thuốc, sau đó đến siêu thị cách đó không xa mua chai nước. Lúc quay về Chu Lăng đã ăn gần hết mì, một tay cầm âu giữ nhiệt, một tay vuốt vuốt cái bụng ăn đến căng phình của mình.

May mà cái âu này chứa được ít, chứ nhiều hơn nữa cô cũng ăn không nổi.

Hướng Nghị nhận lại âu giữ nhiệt, đưa nước cho cô, thấy cô uống liền mấy ngụm rồi hài lòng hỏi người bên cạnh:" Lần nào cũng đều xuyên từ ảnh mà ra, anh tính cứ dùng như vậy để chinh phục em sao?"

"Vậy em đã bị chinh phục chưa?" Hướng Nghị hỏi bằng giọng nói rất qua loa, vừa nâng cửa sổ bên côlên hơn nửa, sau đó điều chỉnh hạ ghế xuống một chút.

Ăn xong mà nằm liền rất dễ béo nha, thế nhưng Chu Lăng vẫn hết sức dễ chịu mà duỗi người ra sau. cônghẹo đầu đưa mắt nhìn qua, duyên dáng nói :" anh dùng * có thể sẽ nhanh hơn chút đấy."

" * của anh không phải đã nhận được rồi." Hướng Nghị nhìn cô, giọng nói mang ý cười.

Chu Lăng vui không chịu được, cười một hồi, bốn ngón tay đưa về phía anh cụp xuống:" Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn phải cố gắng."

Ăn uống no say chỉ lát sau Chu Lăng đã bắt đầu mệt chỉ muốn ngủ, vùi mình vào ghế nhắm mắt lại, Hướng Nghị kéo cửa kính lên, mở hệ thống sưởi. Hơi nóng phà ra, càng làm người ta buồn ngủ, Chu Lăng ngáp một cái:" anh đưa em về nhà đi, nếu không được ngủ em sẽ phải hôn cổ bảy."

" Hôn cổ bảy là gì?" Hướng Nghị hỏi với vẻ mặt chịu khó học hỏi

Chu Lăng híp mắt liếc anh :" Chính là bất tỉnh luôn đấy, anh họ à, anh thật quá quê mùa đó, phải học theo cách bắt kịp trào lưu thời thượng chứ."

" không theo." Hai chữ ngắn gọn đanh thép, anh lúc nào cũng thích nói như vậy, dứt khoát đến nỗi có thể cứ thế mà làm người ta nghẹn chết.

Chu Lăng nằm đó cười toe, Hướng Nghị nghiêng người cài dây an toàn cho cô, lúc sắp ngồi thẳng dậy lại bị cô kéo lại, thò đầu hôn một cái lên khóe môi anh. cô liếm liếm môi, vỗ vai anh:" Xuất phát thôi, tài xế Hướng."

Tài xế Hướng được hôn một cái càng nhẫn nhục chịu khó mà khởi động lái xe đi.

trên đường Chu Lăng quả nhiên ngủ luôn, đôi mắt rất biết quyến rũ người kia đang nhắm chặt, hai gò má đỏ au. Hướng Nghị chạy xe vào trong biệt thự, dừng xe, nhìn cô một lát, mới nắm lấy mũi cô, đánh thức cô dậy.

Chu Lăng nâng bàn tay mềm mại lên đập anh, mơ mơ màng màng mở mắt ra. Bên ngoài là khoảng sân và ngôi nhà quen thuộc hết mức, cô tháo dây an toàn, vươn vai duỗi người một cái.

" Em về đây." cô quay đầu nhìn nhìn Hướng Nghị, đèn trong xe mờ mờ, đôi mắt anh sâu thăm thẳm.

" Nghỉ ngơi sớm một chút." Hướng Nghị nói.

Chu Lăng gật đầu:" anh cũng nghỉ ngơi sớm chút nhé."

cô xuống xe, đóng cửa xong mới nhớ tới một chuyện, khom người gõ gõ cửa kính. Cửa kính xe hạ xuống, cô ghé người vào hỏi:" Đồ em kêu người ta đưa tới anh nhận được rồi chứ?"

" Ừ."

" Vậy anh đổi đi nhé." Chu Lăng dặn dò," Nhớ là phải giặt trước đấy."

Cái từ " Đổi" đơn giản này, trên thực tế là bao gồm một loạt công việc như trải ga giường, bộ chăn nệm, nhồi vỏ gối, lẽ dĩ nhiên, trước đó còn phải giặt qua một lần theo yêu cầu của cô.

Hướng Nghị nhìn cô không rõ ý tứ, sau vài giây, mới nói xa xôi:" Em nhìn anh có giống người lồng chăn không ?"

"Giống nha," Chu Lăng cười tủm tỉm, còn nháy mắt tinh nghịch với anh, " anh là vạn năng mà."

Hướng Nghị:"............"

Kháng cự thì cứ kháng cự, sau khi Hướng Nghị về nhà, vẫn cứ ngoan ngoãn xách đồ vào nhà, ném vào máy giặt quay một lần. Trận chiến với sáu bộ lớn như vậy, bà nội và Tiền Gia Tô hiển nhiên là phát hiệnra, lúc anh lên phơi ở ban công, hai người thì thà thì thầm cười hi hi phía sau lưng, Hướng Nghị cũng chỉ có thể làm như không nghe thấy.

Sau khi phơi khô xách đến cửa hàng, đúng lúc hôm đó trời nắng rất đẹp, Hướng Nghị cũng đem chăn mới ra phơi nắng cả buổi trưa, chăn bông mềm mại, bồng bềnh xốp xốp, sờ lên vô cùng êm dịu.

Trải ga giường xong, nhồi cả gối đầu, cuối cùng ôm chăn về phòng, đặt trên tấm đệm đã được giặt sạch sẽ, theo thói quen Hướng Nghị còn gấp thành hình dạng vuông vuông vắn vắn.

trên giường đã rực rỡ hẳn lên, ngăn nắp chỉnh tề, mềm mại mà sạch sẽ. anh đã dùng bộ xanh xám kia, mặc dù cả đám hoa thêu nổi khiến anh cảm thấy rất khó nói, nhưng nghĩ nghĩ tới trong tủ còn một bộ khác màu đỏ giống y như kết hôn, ngay lập tức có thể chịu được.

Hướng Nghị thở dài, điểm mấu chốt của con người quả nhiên có thể liên tục được làm mới.

anh chụp tấm ảnh gửi cho người nào đó: 【Hoàn thành nhiệm vụ】

Bên kia trả lời trong một giây: 【Ngoan thật đấy ~ [ hôn hôn]】.
Bình Luận (0)
Comment