Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia (Dịch)

Chương 169 - Chương 169: Cổ Vực Đại Trạch 1

Chương 169: Cổ Vực Đại Trạch 1 Chương 169: Cổ Vực Đại Trạch 1

Tiễn đưa ba người Tiêu Diễm đi rồi, Lâm Phong quay người nhìn Uông Lâm bên cạnh.

Uông Lâm cũng đang trông mong nhìn sư phụ của mình.

Lâm Phong cười nói: "Uông Lâm, ngươi mới nhập môn, trong khoảng thời gian này hãy theo bên cạnh vi sư học tập đạo pháp. Hiện giờ vi sư cũng cần phải đến một nơi, ngươi đi theo vi sư cũng sẽ có cơ hội rèn luyện."

Nói xong, Lâm Phong vung Hắc Vân Kỳ lên, cuốn mình và Uông Lâm cùng bay về phía cực đông Cổ Vực Đại Trạch.

Cổ Vực Đại Trạch nằm ở phía đông nam đại lục, vốn là vùng hoang dã chưa từng có người khai phá, phạm vi mười vạn dặm đều là đầm lầy, các loại ma vật độc thảo tràn ngập trong đó, trên không trung của đầm lầy sương mù dày đặc, quanh năm cũng chẳng có một tia ánh mặt trời chiếu rọi. Một nơi như vậy, lại thường xuyên xuất hiện tung tích của các nhân sĩ tu chân các nơi, hoặc là hái thuốc luyện đan, hoặc là bắt ma vật để cung cấp sử dụng luyện hóa, đối với người tu chân mà nói, không thể nghi ngờ gì, Cổ Vực Đại Trạch là kho báu thiên nhiên do trời cao ban tặng, quả thực là lấy mãi không hết, dùng mãi chẳng cạn, thậm chí vận khí tốt gặp phải niềm vui bất ngờ cũng chưa biết chừng.

Nhưng mà, Cổ Vực Đại Trạch quả thực quá lớn, nhiều người như vậy tựa như muối bỏ biển, hiếm khi có dịp gặp mặt, phần lớn cũng có thể bình an vô sự.

Trong đầm lầy sương độc lượn lờ quanh năm không tan bao phủ thời gian hơn vạn năm, nhiễu loạn nghiêm trọng linh khí lưu động nơi đây, còn phức tạp hơn trăm lần so với Hắc Vân địa cung trấn áp U Minh Huyết Hà dưới lòng đất.

Đừng nói là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, cho dù là lão quái Nguyên Anh kỳ tiến vào cũng rất khó phát hiện ra hành tung của người khác.

Chính vì vậy, Lâm Phong mới dám nghênh ngang tiến vào Cổ Vực Đại Trạch.

Dù sao, xét một cách nghiêm ngặt, Cổ Vực Đại Trạch thuộc phạm vi lãnh thổ của Đại Chu hoàng triều, Huyền Cơ Hầu tại Đại Chu hoàng triều, có thể coi như nửa chủ nhà.

Lâm Phong vừa mới giết chết nhị quản sự của Huyền Cơ Hầu gia, sau đó lại xông vào sân sau nhà người ta, nếu không có địa hình đặc thù của Cổ Vực Đại Trạch, vậy thì cứ chờ bị truy sát đi.

Nhưng địa hình phức tạp như vậy, hiển nhiên cũng làm tăng độ khó trong việc tìm kiếm Tinh Hà Sa, tìm kiếm mù quáng, không khác gì mò kim đáy biển.

"Hệ thống chỉ nhắc đến việc Cổ Vực Đại Trạch sản xuất Tinh Hà Sa, nhưng lại không có phương vị cụ thể, nên tìm như thế nào đây?" Lâm Phong điều khiển Hắc Vân Kỳ từ trên không trung hạ xuống.

Trước mắt toàn là đầm lầy bùn lội, có chỗ sủi lên bọt khí, có chỗ thoạt nhìn tầm thường, kỳ thực càng thêm nguy hiểm, người không biết tình hình giẫm một bước xuống, cũng chẳng cần nghĩ đến chuyện lên bờ nữa.

Lâm Phong cẩn thận phân biệt, hạ xuống một mảnh đất còn tính khô ráo, nhìn đầm lầy vạn dặm trước mắt, cũng không khỏi có phần phiền muộn.

Sắc mặt Uông Lâm cũng khổ sở, hỏi: "Sư phụ, chúng ta nên tìm kiếm Tinh Hà Sa như thế nào?"

"Ta cũng muốn biết." Lâm Phong cười khổ trong lòng, nhưng ngoài mặt không lộ ra chút manh mối nào, thong dong bình tĩnh nói: "Tìm kiếm Tinh Hà Sa chỉ là việc nhỏ, chuyện quan trọng hơn của chuyến này, là phải rèn luyện ngươi một phen."

Lâm Phong quay đầu nhìn về phía Uông Lâm, chậm rãi nói: "Ngươi hẳn cũng biết, thiên phú căn cốt của mình, cũng không xuất chúng."

Uông Lâm cúi đầu, sư phụ nói như vậy là đã chiếu cố tự tôn của hắn, chính hắn cũng biết, thiên phú căn cốt của mình đâu chỉ không xuất chúng, quả thực là tệ hại, còn kém xa cả người bình thường.

Cho nên từ khi vào sư môn đến nay, Uông Lâm một mực khắc khổ cố gắng tu luyện, dưới sự trợ giúp của Hoàng Tuyền Châu, cũng coi như có chút thành tựu, nhưng so với tốc độ của ba người Tiêu Diễm cơ hồ một ngày một bộ cấp độ mới, tiến bộ của hắn quả thực nhỏ đến mức có thể bỏ qua không tính.

Làm đồng môn với ba yêu nghiệt như vậy, áp lực của Uông Lâm còn lớn hơn lúc ở Hành Nhạc Phái, dù tâm tính ý chí của hắn vô cùng kiên định, lòng tự tin cũng bị đả kích không nhẹ, chỉ có thể khổ nỗ lực hơn nữa.

Lâm Phong nói: "Chính vì như vậy, cho nên vi sư mới muốn ngươi rèn luyện thêm nhiều nữa."

"Ngươi có tiềm chất rất tốt, là một khối ngọc quý, nhưng cần nhiều rèn luyện hơn người thường mới có thể khiến ngươi tỏa ra ánh sáng rực rỡ tới đáng kinh ngạc, có lẽ những rèn luyện này sẽ khiến ngươi cảm thấy rất khổ sở." Lâm Phong nói từng chữ một: "Vi sư tin tưởng cuối cùng ngươi sẽ thành công."

Uông Lâm trong lòng ấm áp, gật đầu: "Đệ tử nhất định sẽ cố gắng, tuyệt đối không phụ kỳ vọng của sư phụ."

Lâm Phong hài lòng gật đầu, chỉ vào đầm lầy vô biên vô hạn trước mắt: "Khu vực này chính là nơi thử thách tiên của ngươi, tìm kiếm Tinh Hà Sa ở chỗ này tất nhiên gian nan trùng trùng, nhưng ngươi phải ghi nhớ, Tinh Hà Sa chẳng qua là mục tiêu phụ, then chốt là ngươi phải học hỏi từ trong đó, được rèn luyện thích hợp."
Bình Luận (0)
Comment