Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 479 - Chương 479: Đích Thân Ứng Chiến

Chương 479: Đích thân ứng chiến Chương 479: Đích thân ứng chiếnChương 479: Đích thân ứng chiến

 

 

Adolf nói: "Ngài không thể thẳng, từ khi ngài đầu hàng Thẩm Lãng, thì đã trở thành địch nhân của toàn bộ Phương Tây. Bệ hạ Solon còn chưa tỏ thái độ, đợi bệ hạ quyết định thì không còn kịp nữa, ngài sẽ chế."

 

 

"Ngươi muốn gì cứ nói thẳng." Dibosa nói.

 

 

Adolf nói: "Ta muốn quân đoàn Amazon và vũ khí bí mật bên trong thành .Jade tide."

 

 

Công tước Dibos nói: "Chuyện đó sao lại liên quan đến ta?"

 

 

Adolf nói: "Chẳng phải quân đoàn Amazon rất tin tưởng ngài sao? Chỉ cần cho chút gia vị vào thức ăn của các nàng, để các nàng ngủ một giấc ngọt ngào, khoảng thời gian qua quá mệt mỏi, đúng không?”

 

 

Adolf lấy ra một bình ngọc, rồi nói tiếp.

 

 

"Thứ trong bình đủ để năm ngàn chiến binh Amazon ngủ say, sau đó ngài tuyên bố công khai, hôn nhân của ngài và Thẩm Lãng là giả, những chuyện ngài làm chỉ vì gia tộc Russo."

 

 

"Cứ như vậy, không phải công tước Russell đến đây thanh lý môn hộ, mà do ngài mời đến đánh đuổi quân đội dị tộc của Thẩm Lãng, đoạt lại thành Golden .Jade."

 

 

Công tước Dibos bật cười.

 

 

Adol nói: "Kể từ đó, ngài giữ lại được danh dự, tước vị không bị mất, thế giới Phương Tây sẽ cảm động tinh thần hi sinh của ngài, vì bảo vệ gia tộc mà lấy thân cho hổ, hành động rất vĩ đại."

 

 

"Ngài không nên bỏ lỡ cơ hội cuối cùng của mình."

 

 

Dibos cười nói: "Adolf các hạ, trong mắt của ngươi, ta vô liên sỉ đến thế sao?"

 

 

"Không dám, không dám."Adolf nói: "Ngài thông minh tuyệt đỉnh, ta không dám hoài nghi trí tuệ và dũng khí của ngài."

 

 

Gã thật sự giỏi ăn nói, rõ ràng đang châm chọc, lại nghe như đang khen ngợi.

 

 

Nhưng sự thật đúng như Adolf nói, thời điểm đế quốc Witch thế lớn, Dibos cam kết thuần phục.

 

 

Sau đó âm thần tổ chức quân đội, đánh lại đế quốc Witch, trở thành đại công thần của đế quốc Zollern III, cuối cùng thua Thẩm Lãng, bất đắc dĩ thỏa hiệp.

 

 

Mấy năm qua, công tước Dibos cứ như con tắc kè hoa, biến hóa muôn vạn, một sinh vật chính trị thuần chính xem quyền lợi trên hết.

 

 

Kể từ đó, Adolf cảm thấy nàng không thể nào cự tuyệt cây cỏ cứu mạng duy duy nhất. Gã là hi vọng cuối cùng của Dibos.

 

 

Dibosa nói: "Nói tốm lại, ngươi muốn toàn bộ thành tựu của Thẩm Lãng đúng không?"

 

 

"Đúng thế." Adolf không tiếp tục nhiều lời nữa, gọn gàng hồi đáp.

 

 

Dibos nói: "Be hạ Solon muốn thế sao?"

 

 

Adolf nói: "Nếu ngài muốn thì cứ nghĩ như thế, ta biết ngài thông minh, luôn biết phải lựa chọn thế nào, một bên là Thẩm Lãng tỉ tiện, một bên là tính mệnh quý báu và vị trí công tước đắt giá."

 

 

Công tước Dibos im lặng không nói.

 

 

Adolf nói: "Có một câu nói rất hay, không có trung thành nào tuyệt đối, chỉ có cân lượng không đủ để phản bội mà thôi."

 

 

Đúng vậy, câu nói đó chứa đầy chân lý.

 

 

Vậy Dibos nên lựa chọn thế nào?

 

 

Tên hỗn đản Thẩm Lãng muốn chinh phục đảng Sketelon, nhưng bây giờ còn không thấy tăm hơi. Hắn còn nói mình là đệ đệ của công chúa Helen, nhưng không ai chứng minh được.

 

 

Mà bên ngoài, hai mươi lăm vạn quân đang chuẩn bị công thành, chẳng mấy chốc sẽ khai chiến, nàng đang đối mặt tai họa ngập đầu.

 

 

Một lần nữa phản bội Thẩm Lãng? Hay tin hắn đến cùng? Tin tưởng hắn có thể sáng tạo kỳ tích?

 

 

Thế nhưng Dibos biết, lúc này đây là lựa chọn trí mạng, không có khả năng cứu vãn.

 

 

Một khi nàng chọn phản bội Thẩm Lãng, khi Thẩm Lãng trở về thì nên làm thế nào?

 

 

Nhưng nếu nàng chọn tiếp tục tin tưởng Thẩm Lãng, vậy vạn nhất hắn không trở lại nữa thì làm sao bây giờ? Trong lúc đợi hắn, thành Golden .Jade đã rơi vào tay giặc rồi.

 

 

Dibos biết lựa chọn của mình rất quan trọng, liên quan đến vận mệnh và tính mạng.

 

 

Nàng nhắm mắt lại, hiện tại không thể dùng lý trí, không thể suy nghĩ, cần phải dùng cảm giác.

 

 

Nàng bắt đầu nhớ lại chuyện của mình và Thẩm Lãng, đương nhiên không phải để nhớ lại tình yêu giữa hai người, mà để hiểu hắn sâu sắc hơn. Đến lúc này rồi, ai mà còn để ý đến tình yêu nữa chứ.

 

 

Nàng nhớ lại thật kỹ từng kỳ tích một do Thẩm Lãng sáng tạo, trong đầu không khỏi càng ngày càng khắc sâu hơn.

 

 

Nhưng mà vẫn không cách nào cự tuyệt.

 

 

Sau đó nàng đưa tay xoa bụng của mình theo bản năng, lạnh nhạt nói: "Ta từ chối."

 

 

Adolf kinh ngạc, nhưng sau cười lạnh nói: "Ngài mang thai? Xem ra một khi nữ nhân mang thai, đầu óc sẽ trở nên ngu xuẩn”"

 

 

Tiếp đó gã đứng lên, nói: "Dibos, ngươi cự tuyệt con đường sống cuối cùng, ngươi đóng lại cánh cửa lên thiên đường, cho nên cánh cửa địa ngục đang đợi ngươi."

 

 

"Ngươi không cần lo lăng hài tử của mình sẽ gặp chuyện bi thảm, bởi vì nó không nên được sinh ra, giống như Thẩm Lãng, hắn cũng không nên được sinh ra trên đời."

 

 

Những lời này là lời ác độc nhất.

 

 

"Chờ đợi rơi xuống địa ngục đi, công tước Dibos." Adolf xoay người bỏ đi.

 

 

Sau khi Adolf rời đi, tình hình trở nên cực kì tệ.

 

 

"Rầm rầm rầm”"

 

 

Bên trong thành Golden Jade bỗng nhiên vang lên tiếng nổ, một đám lửa lại một đám lửa xông thẳng lên bầu trời. Ai đó đang phá hoại thành từ bên trong, muốn nội ứng ngoại hợp, đánh hạ thành Golden .Jade trong thời gian ngắn nhất.

 

 

"Rầm ram rầm"

 

 

Một thùng lại tiếp một thùng dầu cá nổ tung.

 

 

Toàn bộ thành thị, bốn phương tám hướng bốc cháy hừng hực, vô số nô lệ và bình dân kêu thảm chạy tán loạn. Thành Golden Jade triệt để đại loạn, mà quân đội của Dibos đang thủ trên tường thành, căn bản không thể duy trì trật tự trong thành.

 

 

"Cứ đến! Cố mà làm lớn thêm nữa." Dibos nghiến răng nói.

 

 

Trong liệt diễm hừng hực, ta sẽ niết bàn trọng sinh, hoặc triệt để hủy diệt.

 

 

Nàng mặc áo giáp hoàng kim lên, dẫn theo một ngàn ky sĩ, xông về hướng tường thành phía Bắc.

 

 

Công tước Russell đến công thành, luận về địa vị và danh phận, xứng đáng để nàng đích thân ứng chiến.
Bình Luận (0)
Comment