Hơn một ngàn quý tộc đến thành Golden Jade, bọn họ còn dẫn theo vợ con và người thừa kế gia tộc.
Trong lúc nhất thời trong thành Golden Jade người người nhốn nháo, rất nhiều quý tộc ăn mặc quần áo đắt tiền, mỗi một chiếc xe ngựa chạy trên đường, đều treo gia huy của gia tộc.
Mấy trăm năm qua, thành Golden .Jade chưa từng vinh quang như bây giờ, gia tộc Russo cũng vậy.
Công tước Dibos vui mừng hớn hở, nàng dùng hết vật trân quý để chiêu đãi đám quý tộc, mỗi ngày đều tiêu kim tệ như nước chảy.
Mỗi ngày, hàng trăm thương thuyền đến thành Golden Jade, vận chuyển đủ loại vật tư tới, thậm chí về sau còn tăng lên một ngàn chiếc, thành Golden .Jade nghênh đón sự bùng nổ thương mại chưa từng có.
Chỉ cần đồ đạc mà thế giới Phương Tây có, toàn bộ đều xuất hiện bên trong thành Golden .Jade.
Một vinh quang to lớn và trách nhiệm nặng nề, yến hội đại biểu cho công chúa Helen chính thức tiến lên võ đài chính trị, tranh đoạt hoàng vị đế quốc Zollern III, bao nhiêu quý tộc đến than gia, thì đại biểu bấy nhiêu quý tốc chống đỡ ủng hộ nàng, đại biểu cho phe phái có bao nhiêu quyền lực.
Kết quả là vô số kể, toàn bộ quý tộc phía Nam đều đến, thành Golden Jade chật kín người, các thành chủ cũng phái thân sứ tới, thậm chí những thành bang bị công tước Russo và công tước Dibos đánh xuống cũng đến đây. Phía Nam là đất của người phía Nam, chỉ có công chúa Helen mới có thể đại biểu cho quyền lợi của quý tộc phía Nam, quý tộc Phương Bắc đều cổ hủ và ngoan cố.
Quý tộc Phương Bắc luôn tìm cách làm cho lực lượng phía Nam tan rã, nô dịch phía Nam thêm lần nữa, bọn họ không đáng để tin tưởng.
Đại đế Solon có lẽ rất vĩ đại, còn đưa ra những tuyên bố hùng hồn và cao cả, nhưng dù sao đại đế Solon do người Phương Bắc đề cử lên, Solon vĩnh viễn chỉ biết phục vụ cho quyền lợi của quý tộc Phương Bắc.
Tối hôm đó, dạ yến nghênh đón công chúa Helen trở về chính thức bắt đầu, cung điện của công tước Dibos đông nghịt người.
To lớn chưa từng có, thành công chưa từng có.
Hơn ba ngàn người tham gia dạ yếu.
Công chúa Helen và Thẩm Lãng có mặt trên yến hội, trở thành tiêu điểm.
Trước đây, toàn bộ đế quốc Zollern đều căm thù Thẩm Lãng, coi hắn như một tên lừa đảo, mắng hắn là tên hề Phương Đông.
Mà bây giờ tất cả mọi người luôn mồm hô gọi công tước Thẩm Lãng, đều coi hắn thành người cạnh tranh vị trí nhân hoàng của Phương Đông.
"Thưa đại nhân, nghe nói ngài cần rất nhiều sắt, thật đúng dịp, gia tộc của ta lại sản xuất sắt, càng thêm đúng dịp hơn nữa, lần này ta đem đến mười thuyền, xin hỏi ngài, ta nên vận chuyển lên thành Golden .Jade, hay đưa đến thành Jade tide?"
"Thưa đại nhân, lần này ta đưa đến ba thuyền lễ vật tặng cho ngài, hy vọng ngài không chê, ta không yêu cầu ngài bất cứ thứ gì, chỉ mong ngài nhớ kỹ tên họ của ta."
"Thưa đại nhân, toàn bộ phía Nam đều ủng hộ ngài, chúng ta cầu mong ngài sớm ngày trở thành nhân hoàng của Phương Đông, Khương Ly bệ hạ vĩ đại, chúng ta nhớ rất rõ, nếu Khương Ly bệ hạ lên ngôi làm nhân hoàng, Đông Tay sớm đã hữu nghị thâm hậu, sẽ không xuất hiện cục diện khó xử như bây giờ."
"Thưa đại nhân, nghe nói nam tước Booldy đắc tội ngài, cho nên ta mạo muội, chộp toàn bộ dư nghiệt gia tộc Monroe đến đây, đưa cho ngài xử lý, gia tộc đê hèn này không nên xuất hiện trên đời, ta không cách nào tưởng tượng nổi, gia tộc như thế từng là quý tộc của đế quốc Zollern, thật sự làm bẩn danh dự của chúng ta. "
Thẩm Lãng thu lễ vật mỏi cả tay, không tốn một xu, hắn chỉ lo lắng nên để những lễ vật này ở đâu, thành của hắn không xây nhiều nhà kho như vậy.
Toàn bộ quý tộc phía Nam, không trực tiếp đưa lễ vật cho công chúa Helen, mà đưa hết lễ vật cho Thẩm Lãng, bởi vì bọn họ biết khi mình làm như vậy, công chúa Helen mới vui vẻ.
Không chỉ thế, vì lấy lòng Thẩm Lãng, bọn họ còn thay Thẩm Lãng làm xong những chuyện hắn muốn làm, gia tộc Monroe sa lưới, chạy không thoát dù chỉ một người, toàn bộ bị đám quý tộc phía Nam chộp tới, bởi vì Thẩm Lãng nói, hắn muốn chém tận giết tuyệt gia tộc Monroe.
Không thể không nói, người thông minh luôn làm người khác ưa thích, những lời nói của các quý tộc đều rất êm tai dễ nghe, những từ liên quan đến tán thưởng, bọn họ thao thao bất tuyệt, khen Thẩm Lãng từ đầu đến chân, thậm chí làm thơ ca tụng hắn.
Hơn nữa, mỗi một quý tộc đều sẽ không nói quá năm câu, để thể hiện sự nhiệt tình cung kính của mình, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy mình không bị quấy rầy.
Tước vị càng cao, khi nói chuyện sẽ nói nhiều một ít, tất cả mọi người đều ăn nói theo quy cũ.
Ngoại trừ Thẩm Lãng làm tiêu điểm của bữa tiệc, vẫn còn một tiêu điểm khác, là bá tước Austin.
Bởi vì Austin quyết định cưới một nữ nhân tộc Vinda làm vợ, nàng là con gái của một sĩ quan cao cấp, xinh đẹp và tài hoa, lễ nghi cẩn thận tỉ mỉ.
Hôm nay Austin dẫn theo vị hôn thê của mình đến tham gian yến hội.
Không ai mỉa mai hay bất mãn, hầu hết quý tộc đều đến chúc mừng, dùng từ ngữ nhiệt liệt khen ngợi tầm nhìn của bá tước Austin, khen ngợi tiểu thư Vinda xinh đẹp và trí tuệ.
Bá tước Austin dùng toàn từ ngữ nở hoa, hoàn toàn không giống người khắc nghiệt và lạnh lùng, bản thân và vị hôn thê biểu hiện dị thường ân ái.
"Tình yêu, bởi vì tình yêu."
"Ta không bao giờ kết hôn, cho đến khi gặp một nữ nhân làm trái tim của ta loạn nhịp."
"Vợ yêu dấu, nàng nên xoay mặt qua chỗ khác một lúc, nếu không thì trái tim của ta sẽ nhảy ra khỏi lồng ngực mất, mỗi một lần nhìn thấy nàng, ta đều hoài nghi, nàng thật sự là vợ của ta sao, ta có tài đức gì chứ?"
"Khi ta nhìn thấy nàng, ta biếc cuộc đời tự do của mình sắp kết thúc, ta mãi mãi bị nàng nhốt trong lao tù tình yêu."
Austin và vị hôn thê đều được cả sảnh ủng hộ.
Bởi vì nữ hoàng Helen nhân từ, muốn giải phóng nô lệ, muốn hai tộc thông hôn.
Phần lớn quý tộc phía Nam, dòng máu trong người hoặc nhiều hoặc ít đều có huyết mạch của tộc Vinda, bởi vì gia tộc của bọn họ đều nhờ chính sách của nữ hoàng Helen mà quật khởi.
Chỉ tiếp tục kéo dài chính sách đó, địa vị của bọn họ mới vững chắc.
Mà bá tước Austin, cưới tiểu thư tộc Vinda, chính là tín hiệu chính trị mãnh liệt nhất.
Công chúa Helen nhất định sẽ giữ gìn quyền lợi cho phía Nam, bảo vệ địa vị quý tộc của bọn họ.
Toàn bộ yến hội không nói đến bất luận âm mưu nào, thậm chí không ai nói đến việc tranh đấu hoàng vị. Nhưng tất cả mọi người đều biết, từ hôm nay trở đi, toàn bộ đế quốc phía Nam không còn năm bè bảy mảng, mà trở thành một tập đoàn cường đại, xem công chúa Helen như lãnh tụ tối cao.
Mà công tước Dibos lập tức nhảy lên trở thành công thần số một của tập đoàn, bởi vì nàng đánh bạc đại hoạch thành công, những cái giá nàng phải trả, nàng nhận lại gấp đôi.
"Công tước Dibos, nghe nói ngài mang thai?"
"Đúng vậy, nhưng ta không muốn đánh mất vóc dáng của mình, chí ít càng muộn càng tốt."
"Không sao, không sao! Vóc dáng của ngài vốn luôn làm cho người khác phải tự tị mặc cảm."
"Ông trời ơi! Trong bụng của ngài có một hoàng tử, ta cũng đang mang thai, ngài có thể cho ta sờ bụng của ngài được không, ta muốn cảm nhận sự tôn quý của hoàng tử điện hạ tương lai." "Bá tước phu nhân, ngài đừng nói vậy, ta rất xấu hổ."