Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 503 - Chuong 503: Chuan Bi

Chuong 503: Chuan bi Chuong 503: Chuan biChuong 503: Chuan bi

 

 

"Đại tỷ, dây thần kinh phản xạ của tỷ không khỏi quá dài al Chuyện ngày hôm qua, bây giờ tỷ mới nói ra." Thẩm Lãng trêu chọc, làm hắn không khỏi nhớ đến một câu truyện cười.

 

 

"Thầm Lãng! Ta thấy mình không sai." Cừu Yêu Nhi nói: "Trước đây ta muốn du hành, ngắm nhìn thế giới mới. Hiện tại phải trở về, nhưng không phải vì ta không muốn tiếp tục, mà do thực lực của ta chỉ đủ đi đến nơi đây." "Nếu muốn khám phá thế giới thần bí hơn, bản thân phải mạnh hơn nữa."

 

 

Thẩm Lãng gật đầu nói: "Ừm, đại tỷ nói đúng."

 

 

Cừu Yêu Nhi nói: "Ta muốn tự do, không muốn bị ràng buộc, nhưng ta phải báo thù rửa hận cho cha của chúng ta, đoạt lại Đại Càn, như vậy ta mới có thể tiếp tục du hành, không thì ta chẳng khác nào một người ích kỷ."

 

 

"Nói rất hay, đại tỷ.' Thẩm Lãng nói: "Nhưng ta phải nói rõ một chuyện, chúng ta là chị em kết nghĩa, cho nên chúng ta ngủ với nhau là hợp pháp."

 

 

Cừu Yêu Nhi nín lặng.

 

 

Hắn thật quá bẩn thỉu, nàng đang nói chuyện nghiêm túc, kết quả hắn lại kéo chuyện nam nữ lên.

 

 

Nhưng không sao, chuyện đó không ảnh hưởng đến lòng trung thành của nàng, càng không thể làm lỡ chuyện hai người ngủ với nhau.

 

 

"Đi thôi." Thẩm Lãng nói.

 

 

Sau đó hắn thừa dịp Yêu Yêu đang chăm chú nhìn thành Queen, hắn nhanh tay vỗ cái mông đĩnh kiều kinh người của Cừu Yêu Nhi.

 

 

Nếu đổi lại mấy năm trước, cam đoan Cừu Yêu Nhi sẽ võ một bạt tai tới, đánh chết Thẩm Lãng.

 

 

Nhưng bây giờ thì...

 

 

Mà Yêu Yêu lại cười khúc khích, dùng đôi tay nhỏ bé che mắt, biểu thị hành động của cha không thích hợp để trẻ con nhìn thấy, Thẩm Lãng vốn nghĩ Yêu Yêu sẽ không nhìn thấy, nhưng đôi mắt của Yêu Yêu sáng cực kì.

 

 

Tiếp đó, Yêu Yêu giang hai tay về phía Cừu Yêu Nhi.

 

 

Cừu Yêu Nhi kinh ngạc, ôm lấy Yêu Yêu, thân thể nhẹ như không.

 

 

Thẩm Lãng nói: "Bao bối ghét bỏ cha sao?"

 

 

Yêu Yêu ôm cổ mẹ, ngượng ngùng cười.

 

 

Công chúa Dora đứng bên cạnh, nhịn không được, nói: "Chúa quân, thân thể của ngài quá yếu, Yêu Yêu sợ ngài bế lâu, sẽ mệt chết."

 

 

Nữ nhân chết bầm, nói cái gì? Còn âm dương quái khí, chẳng lẽ của ngươi cũng bị ngứa, muốn ăn đòn sao? Không lâu sau, bọn hắn lên hạm đội Sketelon, rời khỏi bến tàu Shiva, lên đường trở về thành Golden .Jade.

 

 

Lúc mới đi lên chiến hạm, Hela vọt thẳng đến, đoạt lấy tiểu bảo bối Yêu Yêu.

 

 

"Ôi trời! Thiên sứ hạ phàm sao?"

 

 

"Ta thật không dám tin, ngươi sao lại sinh được một tiểu bảo bối xinh đẹp như thế"

 

 

"Yêu Yêu của chúng ta không phải nhân loại, con mau nói cho cô cô nghe, đôi cánh của con đâu rồi? Con bay cho cô cô xem được không?”

 

 

Yêu Yêu nghe vậy, không khỏi ngượng ngùng.

 

 

"Gọi cô cô." Hela nói.

 

 

"Cô cô!"

 

 

"Ngoan lắm!"

 

 

Hela nói: "Ngươi đừng trách Helen, em ấy chỉ có một phần nhỏ thuộc về ngươi, phần lớn thuộc về đế quốc Zollern, mà ta thì khác, toàn bộ đều thuộc về ngươi, sau này ta và ngươi sẽ quay lại chém chết tên Solon kia." Tiếp đó, nàng che miệng nói: "Ta nói như vậy, Helen lại trở thành người không biết tình thân lắm."

 

 

Helen đương nhiên coi trọng tình thân, thậm chí còn nặng lòng hơn bất kỳ kẻ nào, con người của chị ấy rất hoàn mỹ, cho nên chị ấy hiểu được vì lợi ích của quốc gia dân tộc mà nhường nhịn nhau, không vì tư bỏ công.

 

 

Hela nói đúng, Helen có tám mươi phần trăm thuộc về Zollern, hai mươi phần trăm là chị của hắn, bởi vì nữ hoàng Helen cho chị ấy thừa kế hết thảy, mà không phải Khương Ly cho.

 

 

Phương Đông về Phương Đông, Phương Tây về Phương Tây.

 

 

Nhưng không cần vội vàng quay về.

 

 

Hai mươi ngày sau, Thẩm Lãng ngồi thuyền, về đến bến tàu thành Golden Jade.

 

 

"Nếu đã Phương Đông về Phương Đông, Phương Tây về Tây Phương, vậy ta không đi lên." Hela nói: "Hiện tại ta là người Phương Đông, mẹ của ta phản bội Zollern, cha của ta là người Phương Đông, em trai của ta là người Phương Đông, Yêu Yêu của ta là người Phương Đông, cho nên ta cũng là người Phương Đông." Hela dùng hết lực lượng muốn lấp đầy vết thương vốn không tồn tại trong lòng Thẩm Lãng.

 

 

Nàng kỳ thực hơi trách cứ Helen, vì sao không đứng bên cạnh em trai của mình, không đấu đến cùng.

 

 

Nhưng nàng biết Helen quyết định như thế, bản thân cũng hi sinh, trên lưng của nàng gánh lấy trách nhiệm của người dân phía nam, không thể cô phụ bọn họ.

 

 

Không phải ai đều như Thẩm Lãng, chỉ lo cho bản thân, không quan tâm bất luận kẻ nào khác.

 

 

"Làm hải tắc tốt nhất, muốn thế nào thì thế đó, muốn làm người Phương Đông hay Phương Tây đều được, chỉ cần bản thân thích." Hela ôm Yêu Yêu nói: 'Em mau đi chào Dibos, chúng ta không đi, đỡ phải làm nữ nhân kia vắt hết óc tìm từ khích lệ chúng ta, Cừu Yêu Nhi cũng không được đi, ta là đại tỷ, do ta quyết định."

 

 

Cừu Yêu Nhi mộng, ngươi trở thành đại tỷ của ta từ lúc nào?

 

 

Thôi được... Nếu ngươi muốn thì cứ làm đại tỷ, chuyện này không thể dùng võ công để quyết định, nếu không ta mới là đại tỷ.

 

 

Sau đó bọn họ trở về thành .Jade tide, Thẩm Lãng thì tiến đến phủ công tước, hắn cần cáo biệt Dibos, dù nói thế nào nàng cũng là vợ hợp pháp của hắn tại Phương Tây.

 

 

Thẩm Lãng rất nhanh hối hận, bởi vì Dibos quá hung mãnh, làm hắn nhiều lần mất nửa cái mạng.

 

 

Ta xin, ngươi đang mang thai đó.

 

 

Cuối cùng Dibos nằm trong lòng Thẩm Lãng, ôn nhu nói: "Nhanh vậy sao, theo kế hoạch, mấy tháng sau chàng mới đi mà? Cũng chế tạo được nhiều hỏa pháo hơn."

 

 

Thẩm Lãng nói: "Ta đi sớm một ngày, Helen sẽ nợ Zollern ít hơn một ngày, bây giờ ta chỉ là một con trùng, liều mạng hút máu ở đất Zollern mà thôi."

 

 

"Không đúng, thiếp mới là còn trùng kia, liều mạng hút khô máu của chàng." Dibos mềm mại ôn nhu nói: "Nếu vậy, quan hệ giữa chàng và Helen sẽ có vết rách sao?"

 

 

"Sẽ không." Thẩm Lãng nói: "Chị ấy làm không sai, hơn nữa cho đến bây giờ, chỉ có ta thiếu chị ấy, chứ chị ấy không nợ ta gì cả."

 

 

Dibos nhìn Trầm Lãng, nắm lấy tay của hắn đặt lên bụng của mình, nhẹn nhàng vuốt ve.

 

 

"Công chúa Helen cho chúng ta nhiều thứ, nhưng vinh quang của con chúng ta, vinh quang của gia tộc Russo, đều nằm trong tay của chàng, sau khi trở về, chàng nhất định phải thắng, để cho bọn họ ngẩng đầu lên mà nhìn." Những lời này quá hiện thực, lại vô cùng chân thực, nói ra lời như vậy, mới là sự chân thành của Dibos. Ngày trở về Phương Đông càng ngày càng gần. Thành Golden Jade và thành .Jade tide đều đang chuẩn bị, hạm đội của Thẩm Lãng càng ngày càng lớn.
Bình Luận (0)
Comment