Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 509 - Chương 509: Số Phận Của Từ Thiên Thiên

Chương 509: Số phận của Từ Thiên Thiên Chương 509: Số phận của Từ Thiên ThiênChương 509: Số phận của Từ Thiên Thiên

 

 

Dù nàng mắng chửi thế nào, vẫn không thể tự cứu, ngay lúc đó bị Chúc Văn Hoa phán tội chém đầu.

 

 

Không sai, chính là cái tên Chúc Văn Hoa kia, công tử của Lan Sơn phủ, từng là một đại tài tử, viết một bản «Uyên Ương Mộng», kết quả bị «Phong Nguyệt Vô Biên» của Thẩm Lãng đè xuống đất ma sát ma sát.

 

 

Về sau Lan Sơn phủ bị Thẩm Lãng dẫn đại hồng thủy nhấn chìm, Chúc Lan Đình cũng bị Thẩm Lãng giết chết. Sau khi gia tộc gặp tại họa, Chúc Văn Hoa tham gia thi hội, đậu cao trúng tiến sĩ, trở thành một Ngự Sử thất phẩm, vừa nhậm chức liền công kích Thẩm Lãng, nói xấu gia tộc Kim thị cấu kết Ngô quốc muốn làm phản.

 

 

Kết quả bị Thẩm Lãng va một tát, chết nửa cái mạng, còn bị Ninh Nguyên Hiến hạ lệnh roi hình, bị tống giam trong ngục của Đại Lý tự.

 

 

Theo bình thường, Chúc Văn Hoa sẽ sống cả đời trong tù, nhưng khi thân phận của Thẩm Lãng bị lộ, hết thảy đều thay đổi.

 

 

Những địch nhân của Thẩm Lãng chỉ cần còn sống đều sẽ trở thành công thần, bị tù tội sẽ được thả ra, những ai bị bãi quan đều được phục chức.

 

 

Chúc Văn Hoa được thả ra ngoài, hơn nữa còn được điều đến làm thành chủ của thành Huyền Vũ, xem như trở thành quan phụ mẫu của quê hương Thẩm Lãng.

 

 

Vẫn còn một người thần kỳ hơn nữa, đó chính là Đường Duẫn, con của Tấn Hải bá, Đường thị từng tranh đoạt đảo Kim Sơn với gia tộc Kim thị.

 

 

Sau khi kế hoạch cách biển làm vua của Thẩm Lãng thành công, Ninh Nguyên Hiến võ một tát đập chết Tấn Hải bá tước, hầu như chém đầu toàn tộc, Tấn Hải bá tự biết đại họa lâm đầu, nên để cho Đường Duẫn tố giác mình. Nhờ đó Đường Duẫn giữ được mạng, nói cho đúng hơn thì nhờ Tổng Đốc Chúc Nhung bảo vệ gã.

 

 

Thế nhưng khi Ninh Nguyên Hiến còn trị vị, Đường Duẫn không có cơ hội lên chức, thủy chung không có tiếng tăm gì, nhìn như đời này sẽ kết thúc như thế.

 

 

Nhưng không nghĩ tới, vậy mà xảy ra một chuyện lớn, làm tất cả đều thay đổi.

 

 

Thẩm Lãng trở thành phản nghịch của Đại Viêm, Đường Duẫn bởi vì từng làm địch nhân của hắn, cho nên cũng trở thành công thần, hơn nữa khởi điểm từ rất cao, mấy năm trước thi hội, bài danh thứ ba - Thám Hoa Lang.

 

 

Chỗ mấu chốt nhất, Đường Duẫn dựa lưng Chúc Nhung, Ninh Thiệu lên ngôi làm vua, chỉ mới qua mấy tháng, Đường Duẫn liền trở thành Thái Thú của quận Nộ Giang, một Thái Thú trẻ tuổi nhất Việt quốc.

 

 

Tất cả mọi người đều nhìn ra, gia tộc Chúc thị muốn bồi dưỡng Đường Duẫn, trong vòng hai mươi năm sẽ để gã tiến vào Nội Các, trở thành một trong các tể tướng. Thế giới này thật đúng là ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây.

 

 

Nói trở về Từ Thiên Thiên.

 

 

Nàng vốn bị liên luy, chém đầu toàn tộc, nhưng nàng vẫn sống sót.

 

 

Bởi vì nàng hiến toàn bộ gia sản cho Trác Chiêu Nhan.

 

 

Nhưng cống hiến của nàng lại không quá quan trọng, then chốt nhờ tài hoa kinh doanh của nàng, mang đến ích lợi thật lớn cho gia tộc Trác thị.

 

 

Thân phận của Thẩm Lãng bị vạch trần, Trác Chiêu Nhan cũng có công lao, gia tộc Trác thị quật khởi, nhưng muốn đông sơn tái khởi, vẫn cần rất nhiều vốn liếng, bởi vậy Trác Chiêu Nhan tiếp nhận Từ Thiên Thiên.

 

 

Nhờ đó Từ thị rốt cuộc giữ được tánh mạng.

 

 

Từ đó về sau, Từ Thiên Thiên bán mạng kiếm tiền cho Trác thị.

 

 

Tân tân khổ khổ quản lý ruộng dâu, dệt thành sợi, bán thành tiền, nhưng nàng lại không thể hưởng một xu. Nàng nguyền rủa Trác Chiêu Nhan mỗi ngày, nhưng vô ích, nàng là một cô gái yếu đuối, còn phải bảo vệ người nhà, chỉ có thể mặc cho người khác chèn ép.

 

 

Mà bây giờ nàng cảm thấy nguy hiểm một lần nữa.

 

 

Bởi vì Trác Chiêu Nhan phái chưởng quỹ đến xưởng, dần dần thay thế nàng, rất nhiều sinh ý bọn họ đều tự quản lý được. Tá ma giết lừa, đến một ngày Từ Thiên Thiên không còn giá trị, chính là tử kỳ của nàng.

 

 

Hơn nữa nội tâm của Trác Chiêu Nhan vốn đen tối, Từ Thiên Thiên biểu hiện kính cẩn, trung thành đến đâu, đều không được tín nhiệm.

 

 

Cảm giác tai họa lâm đầu càng ngày càng rõ ràng, nhưng Từ Thiên Thiên hoàn toàn vô kế khả thi.

 

 

Tình hình hiện tại của nàng, tựa như một con cừu đang nằm trong hang sói.

 

 

Mà ngay lúc này, có người đến tìm nàng.

 

 

"Thẩm Lãng có chạm vào ngươi không?" Chúc Văn Hoa hỏi.

 

 

Từ Thiên Thiên nói thẳng: "Đương nhiên chạm qua, tên cặn bã như hắn sao lại tha cho ta?"

 

 

Nàng nói sạo, Thẩm Lãng chưa từng chạm vào nàng, cho đến bây giờ thân thể của nàng vẫn còn thuần khiết không tỳ vết, nàng lo lắng khi mình nói vẫn còn trong trắng, sẽ làm cho Chúc Văn Hoa thèm nhỏ dãi.

 

 

"Quá tốt rồi." Chúc Văn Hoa nói: "Ta muốn nếm thử mùi vị nữ nhân của Thẩm Lãng, Tây Môn Thiên Thiên trong «Phong Nguyệt Vô Biên» chính là ngươi, bức họa kia làm cho người xem muốn ngừng mà không được."

 

 

Sắc mặt của Từ Thiên Thiên trắng bệch.

 

 

Chúc Văn Hoa nói: "Ngươi cũng biết, gia tộc Chúc thị của ta có một trang viên, mấy ngàn mẫu đất, sinh ý tơ lụa ta cũng làm được, ta thiếu một chưởng quỹ, một nhân tài buôn bán, ngươi rất không tệ."

 

 

Từ Thiên Thiên hiểu rõ, làm thành chủ Huyền Vũ, Chúc Văn Hoa không cam lòng để cho gia tộc Trác thị lũng đoạn sinh ý tơ lụa, muốn chia một chén canh, dù sao ai mà không thiếu tiền đâu?

 

 

Nhất là Chúc Văn Hoa, muốn leo lên cao thì cần số lớn tiền tài.

 

 

Chúc Văn Hoa nói: "Ta biết, ngươi sống không tốt lắm, ngươi còn sắp hết giá trị lợi dụng, chỉ cần chưởng quỹ của gia tộc Trác thị thuận lợi tiếp quản hết mọi việc, ngươi sẽ bị tá ma giết lừa."

 

 

"Trác Chiêu Nhan tâm ngoan thủ lạt, nhất là đối với nữ nhân, ngươi chẳng những xinh đẹp còn có quan hệ nam nữ với Thẩm Lãng, ngươi sống không nổi, người nhà của ngươi cũng thế"

 

 

Từ Thiên Thiên im lặng không nói một lời.

 

 

Chúc Văn Hoa nói tiếp: "Ngươi theo ta, để ta bảo vệ ngươi, bảo vệ người nhà của ngươi, ta là nam nhân, sẽ không tá ma giết lừa, ngươi chẳng những sẽ trở thành chưởng quỹ, còn sẽ trở thành tiểu thiếp của ta."

 

 

"Như vậy tiền mà ngươi kiếm được, đều sẽ là của gia đình chúng ta."

 

 

Từ Thiên Thiên sắp bạo nổ.

 

 

Thế giới này thật không có thiên lý sao, không có con đường nào cho nàng sống sao?

 

 

Chúc Văn Hoa nói: "Thế nào? Làm tiểu thiếp của ta, rất ủy khuất sao? Ta là tiến sĩ của Việt quốc, còn là thành chủ Huyền Vũ, con của Lan Sơn phủ."

 

 

Từ Thiên Thiên là mỹ nhân điển hình, từng nở nang, nhưng hai năm qua vất vả nhiều lắm, cho nên hơi gầy, thân thể mềm mại có vẻ càng thêm yểu điệu động tình, năm nay nàng 27 tuổi, đang trong độ tuổi xinh đẹp nhất. Tuyệt đối làm cho người ta thèm chảy nước miếng.

 

 

Bởi vì tên hỗn đãn Thẩm Lãng, cho nên Từ Thiên Thiên vẫn xem như nữ thần của thiên hạ vạn dân.

 

 

Chúc Văn Hoa tham lam liếc mắt nhìn thân thể của nàng, ảo tưởng tư vị của nàng tuyệt vời bậc nào. Hít một hơi thật sâu, Từ Thiên Thiên nói: "Chúc đại nhân, hiện tại ta là người của An Đình phủ."

 

 

Chúc Văn Hoa nói: "Ngươi ký kết khế ước bán thân rồi sao?"

 

 

Từ Thiên Thiên nói: "Không có, ta là đại chưởng quỹ buôn bán tơ lụa của gia tộc Trác thị, thân tự do." * Dịch giả: Từ Thiên Thiên mà bị ăn, chắc nghỉ dịch luôn.
Bình Luận (0)
Comment