Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 512 - Chương 512: Giành Giật Từng Giây

Chương 512: Giành giật từng giây Chương 512: Giành giật từng giâyChương 512: Giành giật từng giây

 

 

Cừu Yêu Nhi không nói hai lời, ôm Thẩm Lãng lao tới kim tự tháp, ma Hela thì ôm Yêu Yêu, bám sát theo hai người, còn công chúa Dora thì suất lĩnh vài cao thủ Amazon cực nhanh xông tới.

 

 

Lối vào kim tự tháp rất lớn, cao hơn hàng chục mét.

 

 

Trên cửa có một bức tranh, chạm khắc nữ hoàng Medusa nửa người nửa rắn, nhưng Thẩm Lãng không có tâm tư dừng lại chiêm ngưỡng bức tranh tuyệt mỹ này, vọt thẳng vào bên trong.

 

 

Tiến vào hành lang dài, Cừu Yêu Nhi ôm lấy Thẩm Lãng lao nhanh tới thánh điện bên trong kim tự tháp.

 

 

Trăm vạn hải quái, vẫn không ngăn cản, ánh mắt tuyệt vọng như cũ, lắng lặng chờ đợi thời khắc hủy diệt đến. Trong lúc lao nhanh trong hành lang, Thẩm Lãng cầu khẩn trong lòng, người nhà phải bình an.

 

 

Hài lang này thật sự rấy dài, hơn nữa tối tâm, đưa tay không thấy năm ngón.

 

 

Bỗng nhiên trong bóng tối, hiện lên ánh sáng kích thích ánh mắt của hắn.

 

 

Hắn tiến vào bên trong kim tự tháp.

 

 

Đỉnh kim tự tháp vậy mà trong suốt, ánh mặt trời chiếu xuống, toàn bộ bên trong kim tự tháp sáng như ban ngày. Tiếp đó Thẩm Lãng nhìn thấy người nhà.

 

 

Nhìn thấy đại ngốc, nhìn thấy thần nữ Tuyết Ẩn, nhìn thấy Kiếm Vương Lý Thiên Thu, công chúa Ninh Diễm, vân vân...

 

 

Trong nháy mắt!

 

 

Tất cả mọi người sững sờ, các nàng đồng thời đưa tay dụi mắt.

 

 

Bởi vì các nàng đang hoài nghi mình nằm mơ, Thẩm Lãng sao lại bỗng nhiên xuất hiện?

 

 

Hai năm qua, các nàng năm mơ vô số lần, trong mộng đẹp các nàng luôn thấy Thẩm Lãng xuất hiện, thế nên hiện tại nhất thời khó mà phân biệt, rốt cuộc trong mộng hay chân thật.

 

 

"Ngươi... Tên cặn bã?" Công chúa Ninh Diễm thận trọng hỏi.

 

 

"Mông to?" Thẩm Lãng nói.

 

 

Sau đó vô số người sôi trào lên. Đây không phải mộng, đây không phải mộng!

 

 

Thẩm Lãng thật tới!

 

 

Thật phát sinh kỳ tích.

 

 

Ông trời đưa Thẩm Lãng đến trước mặt bọn họ.

 

 

Trong khoảnh khắc, Ninh Diễm và Tuyết Ẩn xông tới.

 

 

Vẫn là võ công của Tuyết An cao hơn chút.

 

 

Nàng vọt thẳng đến trước mặt Thẩm Lãng, vùi đầu vào trong ngực của hắn. Thế nhưng rất nhanh nàng cảm thấy chỗ nào đó không đúng, mau chóng sửa đổi lại tư thế, giang hai tay của mình ôm chặt Thẩm Lãng vào trong tâm hồn to lớn của mình.

 

 

Ân! Như vầy thoải mái hơn nhiều.

 

 

Nàng quá vui mừng, hạnh phúc đến hỏng mất rồi.

 

 

Gia đình Thẩm Lãng đoàn tụ!

 

 

Thế nhưng không có thời gian ôn chuyện.

 

 

"Tích tích tích tích..."

 

 

Tiếng điếm ngược vang vọng trong đầu Thẩm Lãng, càng ngày càng nhanh. Nhất định phải nhanh, kim tự tháp sắp nổ.

 

 

Nếu không nhanh chóng rời khỏi, sẽ tan thành mây khói.

 

 

Đi, đi, đi mau.

 

 

Lập tức ròi khỏi kim tự tháp, lập tức ly khai Tam Giác Quỷ.

 

 

Nhưng mà...

 

 

Trong đầu Thẩm Lãng nhận được một đáp án: Căn bản không thể đi được. Dựa theo tần suất sóng sung kích, hắn đại khái tính toán ra, tối đa còn khoảng 15 phút. Vẻn vẹn mười lăm phút, chạy đến đâu? Đại kim tự tháp bạo tạc, uy lực kinh người đến mức nào?

 

 

Hơn trăm vạn hải quái còn lựa chọn tìm chết, hủy diệt theo kim tự tháp.

 

 

Đừng nói mười lăm phút, coi như một tiếng, năm tiếng, Thẩm Lãng căn bản không thể đưa người nhà chạy ra khỏi phạm vị của vụ nổ.

 

 

"Tích tích tích tích..."

 

 

Tiếng đếm ngược hủy diệt càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.

 

 

Hiện tại Thẩm Lãng chỉ có một lựa chọn, chính là ngăn cản kim tự tháp phát nổ.

 

 

Như vậy chẳng những cứu được người nhà, còn cứu vớt được trăm vạn hải quái.

 

 

Thấy quỷ rồi, Thẩm Lãng chưa bao giờ ngờ tới, mình vẫn còn tâm tư suy nghĩ cứu vớt hải quái. Không kịp giải thích, nhất định phải giành giật từng giây.

 

 

'Thẩm Lãng chạy như điên xuống tầng dưới kim tự tháp.

 

 

Bởi vì tất cả năng lượng hạch tâm đều ở dưới lòng đất kim tự tháp, nhất định phải ngăn nó bạo tạc. Nhưng lần này Thẩm Lãng không có mật mã để tiến vào chỗ cất giữ năng lượng hạch tâm, càng không có mật mã để ngăn cản quá trình tự hủy.

 

 

Nhưng không còn lựa chọn nào khác.

 

 

Vì cứu người nhà, hắn nhất định phải liều một lần, hoặc thành công, hoặc thịt nát xương tan.

 

 

Cừu Yêu Nhi ôm Thẩm Lãng chạy xuống tầng thấp nhất.

 

 

Bỗng nhiên Hela ôm Yêu Yêu đuổi theo.

 

 

"Nhất định phải dẫn Yêu Yêu theo, bởi vì bảo bối là thiên sứ của chúng ta!"

 

 

"Lãng nhi sao vậy?" Thần nữ Tuyết Ẩn đuổi theo, ngay sau đó Lý Thiên Thu cũng chạy đến.

 

 

Trầm Lãng nói: "Không có thời gian giải thích, Cô cô, Mộc Lan đâu?"

 

 

Tuyết Ẩn nói: "Vẫn khỏe."

 

 

Hai bên đều có nghỉ vấn to lớn, nhưng không có cơ hội hỏi ra lời, chỉ có thể liều mạng chạy. Tòa kim tự tháp này thật sự quá lớn, cứ như sâu không thấy đáy.

 

 

Chạy xuống hơn hai trăm mét, mới tới tầng cuối.

 

 

Trước mắt chính là cánh cửa đi vào trong chỗ cất giữ năng lượng hạch tâm, nơi đây có một bức tượng nữ hoàng Medusa.

 

 

Nhưng Thẩm Lãng lại mộng, hắn không biết cách mở cửa.

 

 

Tòa kim tự tháp của bộ lạc Amazon, có chỗ bấm mật mã để mở cửa, thế nhưng cánh cửa trước mắt không có chỗ để bấm mật mã?

 

 

Cũng không có màn sáng gì, thậm chí không có cơ quan.

 

 

Bức tượng Medusa làm bằng đá, nhìn rất bình thường, không thấy chỗ nào đặc biệt, cao không đến ba mét. Nơi nào để mở ra cơ quan?

 

 

Thẩm Lãng tỉ mỉ quan sát, vẫn không phát hiện cái gì.

 

 

Cập dú, hai cánh tay, cái đuôi?

 

 

Đều không phản ứng.

 

 

Nhưng vô cùng kỳ quái chính là, bức tượng Medusa đang nhắm mắt.
Bình Luận (0)
Comment