Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 529 - Chương 529: Be Gãy Nghiền Nát

Chương 529: Be gãy nghiền nát Chương 529: Be gãy nghiền nátChương 529: Be gãy nghiền nát

 

 

Nhưng mà...

 

 

Đó là một giấc mơ, một suy nghĩ không thể thực hiện được.

 

 

Bởi vì, hạm đội của Thẩm Lang quơ lên cờ hiệu kỳ quái.

 

 

Đổi đạn pháo!

 

 

"Khai hoả, khai hoả..."

 

 

Mệnh lệnh hạ xuống.

 

 

Hạm đội của Thẩm Lãng một lần nữa điên cuồng bắn pháo.

 

 

Lần này tiếng nổ pháo quá đáng sợ, tựa như tiếng quỷ khóc sói tru.

 

 

Yến Nan Phi ngẩng đầu nhìn lên, lập tức kinh hãi, Đó... Đó là đồ chơi gì?

 

 

Đạn pháo lần này là hai quả cầu sắt, ở giữa quả cầu sắt có một sợi xích sắt, kết nối hai quả cầu lại với nhau, nhanh chóng xoay tròn phóng tới.

 

 

"Vèo, vèo, vèo..."

 

 

Tiếng gió rít chói tai làm cho người ta rợn cả tóc gáy.

 

 

Cái đồ chơi này được gọi là liên đạn, là đại sát khí khi chiến đấu ở cự ly gần.

 

 

Đạn pháo đặc ruột có tỷ lệ trúng mục tiêu không cao, lực sát thương cũng không quá lớn, thế nhưng liên đạn có thể dễ dàng phá hủy cột buồm, hiệu quả kinh người.

 

 

"Vèo, vèo, vèo..."

 

 

Yến Nan Phi nhìn thấy rõ ràng.

 

 

Một chuỗi liên đạn bay xuống boong tàu, hàng chục người chạy không kịp, bị tàn sát trong nháy mắt, cơ thể bị đứt ngang, vô cùng thê thảm.

 

 

"Rầm rầm rầm..."

 

 

Những liên đạn này điên cuồng gầm thét bay múa, tất cả đều bị cắt đứt, buồm lớn bị xé rách, cột buồm thì bị chặt đứt trực tiếp.

 

 

"Rầm, rầm..." Từng đợt tiếng nổ chói tai, một cây lại một cây cột buôm ngã xuống.

 

 

"Khai hỏa..."

 

 

Ngay sau đó, đợt pháo kích thứ hai bắt đầu.

 

 

Toàn bộ đều là liên đạn, điên cuồng cuốn tới, cả vùng biển tràn ngập tiếng quỷ khóc sói tru.

 

 

Một màn đáng sợ nhất xuất hiện.

 

 

Tư duy hải chiến của Yến Nan Phi, tương tự như đại tướng hải quân thời cũ, đều là tới gần địch, sau đó nhảy thuyền tác chiến, hoặc là dùng hỏa tiễn cường nỏ máy bắn đá để tấn công.

 

 

Cho nên khoảng cách giữa các thuyền gần sát nhau, hơn nữa số lượng rất nhiều, rậm rạp chằng chịt, hoàn toàn trở thành lò mổ sát sinh.

 

 

Kết quả chính là... Vô cùng thê thảm.

 

 

Lúc khai chiến, dùng đơn đạn, đánh nửa tiếng đồng hồ, bắn mấy vạn phát, tổng cộng chỉ bắn hạ được không tới 30 chiếc thuyền, bây giờ khoảng cách gần, dùng liên đạn, lần thứ nhất khai pháo, đã bắn hạ được mấy chục chiếc thuyền.

 

 

Nhưng mọi thứ chỉ mới bắt đầu mà thôi, hậu quả tai hại hơn xảy ra, những chiếc thuyền bị bắn ngã cột buồm, đang không ngừng quay vòng trên biển.

 

 

Mà mấy chiếc thuyền ở đằng sau căn bản không thể giảm tốc độ, chứ đừng nói tới việc dừng lại, cho nên trực tiếp đụng tới.

 

 

“Âm, ầm, ầm..."

 

 

Từng đợt tiếng nổ vang lên, rất nhiều thuyền đụng vào nhau, chen lấn trong một khu vực nhỏ, hạm đội của Yến Nan Phi thật sự quá nhiều.

 

 

"Khai hỏa, khai hỏa!"

 

 

Hạm đội của Thẩm Lãng điên cuồng xạ kích, liên đạn hóa thành sứ giả địa ngục, chặt đứt một cây lại một cây cột buồm, từng chiếc thuyền một bị tê liệt.

 

 

Trước thế kỷ 18, chiến tranh trên biển rất khó phân thắng bại, bình thường thì hai bên sẽ đại chiến mấy ngày mấy đêm, sau đó mang theo con thuyền hư hại trở về, sửa chữa xong sẽ quay trở lại đánh tiếp ngày mấy đêm.

 

 

Bởi vì vũ khí của hai bên tương tự nhau, chiến thuật cũng không khác nhau lắm.

 

 

Nhưng trận chiến giữa Thẩm Lãng và Yến Nan Phi, hoàn toàn mang tính cách mạng, tình hình diễn biến vô cùng nhanh, cảm giác cự kỳ mới mẻ.

 

 

Ngắn ngủi không đến nửa tiếng đồng hồ.

 

 

Hạm đội của Yến Nan Phi bị phá hủy hơn 300 chiếc, triệt để bị liệt chen lấn chung một chỗ lên tới 500 chiếc. Đây là trận chiến quy mô lớn, ngay lúc này, khu vực chiến đấu trải rộng ra 30 dặm.

 

 

Coi như Yến Nan Phi đứng trên chỗ cao nhất, dùng ống nhòm cũng rất khó biết được toàn cảnh.

 

 

Chuyện chỉ huy vốn rất gian nan, phần lớn dựa vào từng chiếc thuyền để truyền lệnh, nhưng bây giờ phần lớn thuyền đều bị tê liệt, chúng hoàn toàn vô dụng.

 

 

Hạm đội của ông tựa như một con cự thú, bại liệt nằm một chỗ.

 

 

Sau khi hạm đội của Yến Nan Phi bại liệt, đồ sát chính bắt đầu!

 

 

Khoảng cách hai bên đã rất gần, hạm đội của Thẩm Lãng đổi lại đơn đạn.

 

 

"Khai hỏa, khai hỏal"

 

 

Mấy trăn khẩu pháo khai hoả một lần nữa, lần này chính là bắn bia cố định.

 

 

Thuyền địch mất khả năng di chuyển, còn chen chúc đụng vào nhau, muốn bắn hục thật sự quá khó.

 

 

"Rầm, rầm, rầm..."

 

 

Một màn bẻ gãy nghiền nát xuất hiện.

 

 

Hủy diệt chân chính nổ ra.

 

 

Khoảng cách gần như thế, quả cầu sắt bộc phát uy lực kinh người, trực tiếp đục lỗ thuyền địch.

 

 

Điên cuồng tàn sát.

 

 

Không bạo tạc, chỉ đơn thuần dùng đơn đạn bắn phá.

 

 

Trên vùng biển rộng lớn, một con thuyền lại một con thuyền phá toái.

 

 

Một con thuyền lại một con thuyền bốc cháy.

 

 

Bởi vì khoảng cách quá gần, quả cầu sắt bắn ra, bị nung đỏ bừng, bắn trúng thuyền địch, đồng thời nhóm lửa. Mỗi một phút đều có thuyền bị đánh chìm.

 

 

Những quân binh trên thuyền thì sao? Bọn họ rất dễ bị lãng quên, bởi vì nơi này là biển rộng, trốn đâu cho thoát. "Liều mạng, chúng ta liều mạng."

 

 

"Tiếp tục tiến công."

 

 

Binh sĩ của Yến Nam Phi chẳng ngững không sợ hãi, còn lâm vào điên cuồng máu lửa, bọn họ chịu không nổi nữa, chỉ có thể bị động ăn đòn, mặc cho người khác chém giết lại không thể phản kháng.

 

 

Hàng ngàn, hàng vạn người nhảy xuống biển, bơi về phía hạm đội của Thẩm Lãng.

 

 

Ở trên biển, khoảng cách 2-300m đủ xa, nhưng đối với thủy binh mà nói, muốn tiến công thì dễ như trở bàn tay. Sau đó bọn họ leo lên thuyền của Thẩm Lãng.

 

 

Nhóm thủy binh này rất xảo quyệt, bọn họ lặn trong nước cả chặng đường, tránh cho bị cung nỏ bắn trúng, mãi cho đến thuyền địch mới thò đầu lên.

 

 

Sau khi bơi tới thuyền địch, đám người điên kia còn bắt đầu đào thuyền.

 

 

Đây cũng là chiến thuật truyền thống thời xưa, phá thủng thuyền địch, để cho nước biển tràn vào nhấn chìm. Nhưng bọn họ lại tuyệt vọng phát hiện, đáy thuyền của địch nhân, bộc một lớp sắt, làm sao phá đây?

 

 

Ngay sau đó, cơn ác mộng xuất hiện.

 

 

Thủy binh Sketelon dồn dập nhảy xuống biển, hô hào xông tới giết người.

 

 

Thẩm Lãng chỉ có 2 vạn binh, cần 7000 người để sử dụng hỏa pháo, còn thừa lại hơn 1 vạn, đứng nhìn chiến hữu tàn sát địch nhân, trong lòng vốn khó chịu từ lâu.

 

 

Bây giờ cuối cùng đến lượt bọn họ há miệng cắn ăn.

 

 

Địch nhân yêu dấu, chúng ta tới.

 

 

Một trận chiến diễn ra trong nước, dùng cách thức nguyên thủy nhất, kịch liệt giao chiến, chém giết nhau.

 

 

Đám thủy binh của Yến Nan Phi tràn đầy tự tin, rốt cục được đánh giáp lá cà, dùng võ công, dùng đao thương kiếm kích của mình để giết địch.

 

 

Nhưng không ngờ đây là ác mộng. Thủy binh của Thẩm Lãng lớn tuổi, không ít người rụng cả răng, tướng mạo hen mọn, vóc người gầy gò.

 

 

Nhưng khi bọn họ chiến đấu, chỉ có một từ để hình dung, một đám ác lang.

 

 

Kỹ năng bơi lội của bọn họ quá kinh người, di chuyển cực kì linh hoạt.

 

 

Hơn nữa, dùng lực rất xảo quyệt, dùng ít lực nhất để giết người.

 

 

Vẫn là một màn tàn sát một chiều.

 

 

Lúc này, trong đầu đám thủy binh Sketelon chỉ có một suy nghĩ.

 

 

Quá da quá đơn giản!

 

 

Lúc trước, bọn họ đã nghi ngờ hạm đội của nam tước Bloody sao lại yếu như thế, bay giờ đám quân binh Phương đông sao cũng thế?
Bình Luận (0)
Comment