Này hôm sau, trời trong năng ấm, có gió đông, hoàn mỹ để không kích.
Công chúa Dora dẫn đầu hơn một trăm chiến binh Amazon, chuẩn bị hoàn tất.
Thẩm Lãng tiến lên ôm công chúa Dora, nói: "Cẩn thận, chúc ngươi thành công."
"Ta biết rồi, chủ quân." Công chúa Dora nói: "Nhưng mà chủ quân, lễ nghi ôm ở Phương tây, không cần ôm chặt như thế, nhất là phần eo, không cần dính lên nhau, có phải chủ quân cố ý chiếm tiện nghỉ của ta không?" "Không có, ngươi đừng hiểu lầm." Thẩm Lãng buông nàng ra, quả quyết không nhận.
Sau đó hắn đi tới trước mặt tướng quân Kara Ning ôm nói: "Chúc ngươi thành công, Kara Ning."
"Cảm tạ chủ quân." Kara Ning ngượng ngùng, mặc cho Thẩm Lãng ôm chặt, thậm chí hai tay dán chặt lên cái mông của nàng.
Nàng ngượng ngùng, cơ hồ khiến người ta quên mất, nàng thích nhất chém người thành hai khúc, cực kỳ hung tàn.
Ninh Diễm nhìn thấy vậy, cau mày hỏi: "Hai người họ cũng sẽ trở thành nữ nhân của hắn sao?"
Trương Xuân Hoa thản nhiên nói: "Yên tâm, phu quân của ngươi rất ti tiện. Thời điểm nhân gia lạnh như băng, hắn yêu thích chiếm tiện nghi của nhân gia, nhưng khi các nàng chủ động, hắn sẽ giả vờ không có gì cả."
"Quang minh chính đại chiếm tiện nghi, không ngủ thì không cần chịu trách nhiệm, đó là phong cách của hắn." Công chúa Ninh Diễm kinh ngạc hỏi: "Sao ngươi biết?"
Trương Xuân Hoa buồn bã nói: "Ngươi đừng hỏi."
Lúc này trên 100 chiếc thuyền, đều có khinh khí cầu.
"Châm lửa!"
Hơn nửa tiếng sau, đun nóng khinh khí cầu hoàn tất, tùy thời có thể bay lên.
"Đưa vật lên!"
Một thùng lại một thùng dầu thô, được để lên khinh khí cầu.
Khinh khí cầu có thể chịu tải 730kg, nhưng vì an toàn, mỗi cái chỉ chở 13 thùng dầu.
"Lên khí cầu!" Công chúa Dora và 100 chiến binh Amazon leo lên khinh khí cầu.
"Cất cánh!"
Bên dưới mở dây thừng ra.
Hơn một trăm khinh khí cầu chậm rãi bay lên trời, chở hơn một ngàn thùng đầu thô, bay tới thành Nộ Triều. 'Thẩm Lãng đã phong tỏa thành Nộ Triều gần một tháng.
Người trong thành, chẳng ai sợ Thẩm Lãng nữa, bọn họ cho rằng hắn không dám khai chiến.
Yến Nan Phi ám chỉ, thương nhân hưởng ứng đưa vật tư, thậm chí cung cấp thủ hạ.
Tới đây, đội quân của Yến Nan Phi vượt lên 13 vạn.
Thương nhân và Yến Nan Phi vốn có chung quyền lợi, bọn họ đều ngầm chiếm tài sản của gia tộc họ Kim.
Yến Nan Phi đã biết rõ quân lực của Thẩm Lãng, ông rất muốn Thẩm Lãng công thành, miễn cho quân lực trong tay ông không có đất dụng võ, miễn cho Thiết Huyết quân và 3 vạn trùng tiễn không có đất dụng võ.
Vì để Thẩm Lãng công thành, Yến Nan Phi bắt đầu khiêu chiến.
Đám quân lính chạy ra thành chửi bậy, khiêu khích Thẩm Lãng.
"Thẩm Lãng! Con rùa đen rút đầu."
"Thẩm Lãng! Ruộng tốt của ngươi, sản nghiệp của ngươi, bị chúng ta chiếm, chúng ta bắt con dân của ngươi làm nô lệt"
"Kim Mộc Lan đâu? Chảng lẽ ngươi hiến vợ cho hoàng đế Phương tây, để lấy đội hạm đội vô dụng này?"
"Thẩm Lãng! Nghe nói ngươi được hoàng đế Zollern III sủng ái, bán cái mông để được vật tư”
"Trả giá lớn như thế, sau ngươi còn không đánh thành Nộ Triều, đây chính là nhà của ngươi! Chúng ta ngủ trong nhà của ngươi, ăn thức ăn của ngươi, ôm vàng bạc của ngươi, ngủ con dân của ngươi, quá sung sướng."
"Thẩm Lãng bệ hạ, máu tới đánh chúng ta."
Yến Nan Phi hạ lệnh cho binh sĩ liều mạng sỉ nhục, muốn làm cho Thẩm Lãng tức giận công thành, sau đó dùng đại sát khí trong tay tiêu diệt hắn. Nhưng từ đầu tới cuối, Thẩm Lãng thật như con rùa đen rút đầu, không nhúc nhích chút nào.
"Đại soái! Có lẽ Thẩm Lãng thật hiến vợ cho hoàng đế Phương tây, hắn là khôi lỗi của hoàng đế cũng khó nói, không thì sao hắn còn chưa công thành?"
Yến Nan Phi biết lý do Thẩm Lãng không công thành, nhưng kéo dài càng lâu, Thẩm Lãng càng bất lợi.
Bây giờ Việt quốc đang tập kết đại quân, tổ chức phòng tuyến, còn có Huyết Hồn quân của Chúc Hồng Tuyết, đang chuẩn bị trở về.
Thế nhưng, Yến Nan Phi càng ngày càng thận trọng, cảm thấy bất an.
Bởi vì ông biết Thẩm Lãng, kẻ tài cao gan lớn, không làm chuyện mình không nắm chất, sao có thể uất ức làm con rùa đen rút đầu?
Trong lúc ông suy nghĩ miên mang, bộ hạ bỗng nhiên hô lớn: "Đó là cái gì?"
Yến Nan Phi ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy ở phía đông, bỗng nhiên có hơn 100 vật hình tròn bay tới.
Vậy mà bay được?
Đó là cái gì?
Ngay sau đó, ông phát hiện mục tiêu của vật hình tròn là thành Nộ Triều.
Rất nhanh, vật hình tròn bay tới thành Nộ Triều.
"Bắn tên, bắn tên!" Yến Nan Phi hạ lệnh.
Thiết Huyết quân liều mạng bắn tên.
Nhưng khinh khí cầu ở độ cao 1500m, bất kỳ cung tiễn gì đều bắn không tới.
Một giây kế tiếp!
"Vèo, veo vèo..."
Trên trời xuất hiện vô số điểm đen.
Mấy trăm ngàn thùng gỗ rơi xuống.
Từ bên dưới nhìn lên, điểm đen rất nhiều, tựa như mưa rơi. Đó là cái gì?
Mấy giây sau.
"Âm, ầm, ầm...
Những thùng gỗ rơi xuống đất, rơi xuống nóc nhà.
Trong thùng dầu có chất fulminat, không quản rơi trúng cái gì, đều sẽ phát nổ. Trong nháy mắt!
Hơn một nghìn thùng gỗ liên tiếp bạo tạc.
Cột lửa phóng lên trời.
Toàn bộ thành Nộ Triều, rơi vào trong biển lửa.
Kế hoạch đồ thành của Thẩm Lãng mở ra!