Tham Lãng không xuất hiện, chỉ có Kim Trác đứng bên trên tường thành.
Hai mắt của ông đẫm lệ, kích động không thôi, chấp tay khom người xuống.
"Các hương dân, Kim Trác đã trở về, tất cả khôi phục như ban đầu, nhà của các vị, nông cụ của các vị, trâu và cày là của các vị, hàng năm chỉ cần giao lên hai thành lương thực."
Ông vừa dứt lời, mười vạn dân chúng chỉnh †ề quỳ xuống, khóc ròng.
"Hầu tước đại nhân ân đức."
"Chúng ta nguyện thuần phục gia tộc họ Kim, đời đời làm ruộng cho ngài."
"Hầu tước đại nhân thương dân như con!"
"Thẩm Lãng bệ hạ muôn năm, muôn năm, vạn vạn tuết"
Rốt cục có người hô lên những lời này, ngay sau đó càng ngày càng nhiều người hô to lên.
"Thẩm Lãng bệ hạ muôn năm, muôn năm, vạn vạn tuết"
Bên trong pháo đài lớn, Thẩm Lãng ôm Yêu Yêu bên trái, tay phải ôm Thẩm Mật, nghe bên ngoài hô vạn tuế, không khỏi giật mình.
Cảm giác này quá quái dị, quá buồn nôn.
Tiểu bảo bối Yêu Yêu đang sáng tác một tác phẩm vĩ đại, nàng vẽ địa đồ, còn là địa đồ nửa thế giới, từ Phương đông tới Phương tây.
Yêu Yêu quá thông minh, không cần Thẩm Lãng cho số liệu, cho khoảng cách, nàng vẫn vẽ ra được, còn rất chính xác, nàng yêu thích vẽ, hận không thể vẽ cả thế giới.
Yêu Yêu vẽ, Thẩm Mật bảo bảo tô màu, nàng không có trí tuệ tuyệt đỉnh như đại tỷ, nhưng cũng cực kì thông minh, hơn nữa phi thường cẩn thận, hai nữ nhi hết sức chuyên chú vẽ địa đồ cho cha, làm cha rất hạnh phúc. "Cánh đồng thu hoạch được bao nhiêu?" Thẩm Lãng hỏi.
"300 cân hạt thóc." Trương Xuân Hoa nói: "Số lượng này đã rất cao, bởi vì mới khai phát chưa lâu, độ phì nhiêu còn cao, trồng thêm mấy năm nữa, sản lượng sẽ giảm."
"Không sao." Thẩm Lãng nói: "Ta sẽ tìm cách cải thiện hạt giống, trên đảo Mộc Lan không chỉ có quặng mỏ kali nitrat, còn có quặng Phosphor, chúng ta có thể duy trì độ phì nhiêu của đất."
"Có thể được một vụ bội thu, then chốt nhất vẫn nên cải thiện hạt giống, cây nông nghiệp thời thượng cổ, có sản lượng vượt xa thời nay."
"Tiếp theo đánh nơi nào?" Trương Xuân Hoa hỏi.
"Đảo Thiên Phong, nơi đó có nhiều xưởng đóng tàu lớn, chúng ta cần dùng."Thẩm Lãng nói: "Thuyền của đảng Sketelon không tệ, nhưng còn rất nhiều chỗ lạc hậu."
"Chúng ta muốn chế tạo siêu cấp thuyền pháo năm ngàn tấn, thậm chí tám ngàn tấn, nhớ kỹ lúc đánh đảo Thiên Phong, tận lực không làm hư hại xưởng đóng tàu, không phải ngươi quen Cừu Hào sao?"
"Ngươi hãy dân quân đánh đảo Thiên Phong."
"Được." Trương Xuân Hoa nói: "Đánh đảo Thiên Phong xong, kế tiếp đánh chỗ nào?"
"Đảo Kim Sơn, nơi đó có quặng sắt, có nhà xưởng tinh luyện kim loại rất lớn." Thẩm Lãng nói: "Nhà xưởng tỉnh luyện kim loại do chính tay ta thiết kế xây dựng."
"Chúng ta cần rất nhiều sắt thép, để chế tạo hỏa pháo mới, đạn pháo mới, chiến hạm mới."
"Ngoài ra còn một việc, ngươi ghi lại."
Trương Xuân Hoa lập tức lấy quyển sổ ra, dùng mật văn để ghi chép.
"Kế hoạch Watt bắt đầu!" Thẩm Lãng nói: "Chúng ta đã tìm được dầu mỏ, một khi kế hoạch Watt thành công, sẽ mang tới biến hóa long trời lở đất, kế hoạch này mang cấp chiến lược, quyết định tồn vong của chúng ta."
"Ừm!"
Kế hoạch Watt là cái gì, chính là động cơ hơi nước, có động cơ hơi nước, là có thể chế tạo khí cầu lớn, có thể chế tạo chiến hạm kiểu mới, có thể tạo ra nhà máy sản xuất hỏa pháo và đạn pháo mới.
Bởi vì động cơ hơi nước có thể giải phóng năng xuất, máy móc có thể thay cho lao động chân tay.
Đảo Thiên Phong.
Hòn đảo này vốn không có giá trị gì, nhờ có mấy cái xưởng đóng tàu lớn, mới trở thành chỗ quan trọng.
Cừu Hào thật sự ngưu bức, đảo Thiên Phong trải qua nhiều kịch biến như vậy, Cừu Hào vẫn sừng sững không ngã, suất lĩnh một vạn thủy quân, uy phong lam lẫm.
Trương Xuân Hoa suất lĩnh 30 chiến hạm, tổng cộng năm nghìn hải tặc Sketelon, đánh tới đảo Thiên Phong. Vùng biển đảo Thiên Phong, Cừu Hào suất lĩnh hạm đội một vạn, xếp thành một hàng, rất uy phong.
Hạm đội của gã không lớn như Yến Nan Phi, nhưng cũng kéo dài mười mấy dặm.
Trương Xuân Hoa suất lĩnh 30 chiến hạm, không ngừng tới gần từ hướng bắc.
Cách hạm đội của Cừu Hào còn 5000m, 3000m, 1000m, 600m.
"Chuẩn bị!"
Hết thảy hỏa pháo bắt đầu nhắm, chuẩn bị bắn.
Ngay lúc này, Cừu Hào nâng hay tay lên vãy, hô lớn: "La Trương Xuân Hoa tiểu thư sao? Ta đầu hàng, Thẩm Lãng bệ hạ ở đâu? Mau dẫn ta đi bái kiến!"
Cừu Hào quỳ xuống, đập đầu lên boong tàu, hô lớn: "Hải tặc Cừu Hào, nguyện ý thuần phục Thẩm Lãng bệ hạ, muôn năm, muôn năm, vạn vạn tuết"
Trương Xuân Hoa há to cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn, nói ra hai chữ: "Trời ạ!"
Cừu Hào, mấy năm nay ngươi sống như vậy sao?
Ngươi... Ngươi ngưu bức!
Ta còn chưa đánh, ngươi liền đầu hàng, ngươi không thử chống cự một chút sao?
Cừu Hào có thể đầu hàng, nhưng có một số người không thể đầu hàng, tỷ như Trác Chiêu Nhan.
Nàng chiếm giữ hầu phủ Huyền Vũ hơn hai năm, uy phong rất lớn, lên mặt nạt người.
Mà bây giờ, nàng mới nhận được tin dữ từ thành Nộ Triều.
Ngày chết của nàng sắp tới.