Tốt cho một màn quen thuộc, Tuyết An cũng an núp bênh cạnh Khương Ly, gia tộc họ Chúc có một tay như thế, không kỳ quái chút nào.
"Cứ như vậy, tiểu nhân trở thành đại tướng bên cạnh bệ hạ Khương Ly, là thân vệ của ngài ấy, về sau bị ngài ấy phái tới học đường làm người huấn luyện, trở thành Phó sơn trưởng, huấn luyện tân quân cho bệ hạ."
"Bệ hạ có sức hút đặc biệt, đủ để cảm hóa bất luận ai. Tiểu nhân ẩn núp làm gián điệp, dần dần quên mất thân phận của mình, toàn tâm toàn ý làm việc cho bệ hạ, gia tộc họ Chúc cũng quên mất tiểu nhân, không ra lệnh gì." Tuyết Ẩn cũng như vậy, nàng vốn là công chúa Đại Viêm, liên thủ với Phù Đồ sơn, chạy tới ẩn núp bênh cạnh Khương Ly, lâu ngày bị cảm hóa, ngược lại âm thầm bảo vệ Khương Ly.
"Tiếp đó xảy ra chiến tranh, nhưng không ảnh hưởng đến chúng ta, tiểu nhân vẫn như cũ, huấn luyện người có huyết mạch đặc thù trong sơn cốc vắng vẻ, xây dựng khung xương tân quân."
"Một ngày kia, tin dữ truyền đến, bệ hạ chết bất đắc kỳ tử, sau đó tiểu nhân nhận được lệnh của gia tộc, để tiểu nhân dẫn tất cả người có huyết mạch đặc thù tới một địa điểm, lành lặn hiến cho Đại Viêm."
"Tiểu nhân không bằng lòng, gia tộc họ Chúc dùng tính mạng của vợ con uy hiếp, tiểu nhân vẫn không làm."
"Về sau bọn họ hạ lệnh cho tiểu nhân giết hết mấy đứa bé trong học đường, trảm thảo trừ căn, không cho phép người có huyết mạch đặc thù chạy tứ tán trong thiên hạ."
"Tiểu nhân là người mềm yếu còn vô năng, không cách nào phản bội bệ hạ, càng không thể ra tay giết hại bọn nhỏ, nhưng lại không dám chiến đấu vì bệ hạ."
"Tiểu nhân lo lắng bị nhìn thấy trên chiến trường, gia tộc sẽ giết chết vợ con của tiểu nhân, cho nên tiểu nhân chạy trốn tới Phương Tây, dù vậy vẫn còn lo lắng, mới hủy dung mạo và thân thể của mình."
Nói xong, đao phủ chợt gào khóc.
Thẩm Lãng kinh ngạc nhìn đao phủ, không ngờ đối phương còn cố sự như vậy.
Thật ra khi lần đầu nhìn thấy đao phủ, Thẩm Lãng đã đặc biệt chú ý đối phương.
Bởi vì đao phủ biết lăng trì, tai nghề rất khá, còn bị hủy dung, hắn thám thính qua, biết được thời gian đao phủ gia nhập đảng Sketelon, hắn rất kinh ngạc, thời gian đó quá trùng hợp.
Hắn suy đoán, tên đao phủ này là thuộc hạ của Khương Ly, nhưng vì sao lại mai danh ẩn tích? Hoàn toàn không cần... Bởi vì đảng Sketelon do chính tay Khương Ly tạo ra.
Về sau trở về Phương đông, Tuyết Ẩn cũng không chú ý tên đao phủ này, thời điểm lăng trì Yến Nam Phi, cổ khí chất đặc biệt kia để nàng nhận ra, nàng mới nói cho Thẩm Lãng biết, thân phận thật của đối phương. Chuyện đao phủ là con tư sinh của gia tộc họ Chúc, Thẩm Lãng thật không nghĩ tới.
Thẩm Lãng nói: "Ngươi nói trong thời gian dài, chưa từng nhận được chỉ thị từ gia tộc, không phải Khương Ly thế lớn, mà vì bọn họ đâm lao phải theo lao, để cho ngươi trở thành con cờ giúp gia tộc tranh thủ lợi thế?"
Cái thế giới này, đại gia tộc chuẩn bị thêm một tay cũng bình thường, thời điểm Khương Ly như mặt trời ban trưa, gia tộc họ Chúc cũng nghĩ tới, vạn nhất Khương Ly có được thiên hạ thì sao?
Thời gian đó, Chúc Nghiêu sẽ không còn là gián điệp, mà biến thành con cờ chứng tỏ gia tộc họ Chúc sớm đã thuần phục Khương Ly, thời khắc mấu chốt có thể bảo vệ cơ nghiệp của bọn họ.
Chuyện này bình thường, Thẩm Lãng hoài nghi, Chúc Nghiêu không phải con cờ duy nhất của gia tộc họ Chúc. Thẩm Lãng hỏi: "Ngươi có thứ gì để chứng minh mình là người họ Chúc?"
Đao phủ lắc đầu nói: "Không có."
Thẩm Lãng nói: "Gia tộc của ngươi có trụ sở bí mật để bồi dưỡng cao thủ võ đạo không?"
Đao phủ nói: "Có, tiểu nhân từ trụ sở bí mật kia đi ra."
Thẩm Lãng hỏi: "Nó ở đâu?"
Đao phủ nói: "Không biết, thời điểm tiểu nhân rời đi, đôi mắt bị che lại, lỗ tai bị bịch kín, tiểu nhân chỉ biết nó là một hòn đảo nhỏ trên biển, bởi vì lúc đó tiểu nhân ngồi thuyền."
Thẩm Lãng lại hỏi: "Mất bao lâu để tới lục địa."
Đao phủ không chút do dự trả lời: "Năm ngày."
Thẩm Lãng kinh ngạc hỏi: 'Khi đó bọn họ sẽ làm cho ngươi hôn mê, ngươi làm sao biết rõ như vậy?"
Đao phủ nói: "Tiểu nhân nhìn trăng đoán ra được thời gian."
Lợi hại, lợi hại!
Thẩm Lãng nói: "Ngươi đi tới đâu?"
Đao phủ nghĩ một lát, mới nói: "Chắc là Ngô quốc."
Thẩm Lãng kinh ngạc lần nữa: "Làm sao ngươi biết đó là Ngô quốc?”
Đao phủ nói: "Bởi vì lúc đầu là gió lạnh, về sau biến thành gió ấm, hơn nữa tốc độ của chiếc thuyền rất chậm, mặt nước cũng yên tĩnh dị thường. Nhất định là tiến vào cửa khẩu, toàn bộ biển cả, chỉ có ba cửa khẩu ra biển." "Nộ Giang của Việt Quốc, Lan Giang của Ngô quốc, Long Giang của Đại Viêm. Cửa biển Nộ Giang cuộn trào mãnh liệt, con đường chật hẹp, Long Giang thì rất lạnh, chỉ có Lan Giang bình hòa ấm áp."
Lợi hại, thật lợi hại, đảo phủ quá ngưu bức, chỉ tiết nhỏ như vật cũng phát hiện.
Đao phủ tiếp tục nói: 'Mãi cho đến Lương quốc, tiểu nhân được cỡi bỏ vải bịt mắt."
Tiểu nhân rời khỏi căn cứ bí mật được 15 ngày, lúc tới nơi là đêm trăng tròn. Từ Việt quốc đi tới Lương quốc mất 10 ngày. Cho nên từ trên biển đi lên đất liền sẽ mất 5 ngày."