Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 558 - Chương 558: Quyết Định

Chương 558: Quyết định Chương 558: Quyết địnhChương 558: Quyết định

 

 

Lý Thiên Thu và công chúa Dora vẫn chưa thể quyết định.

 

 

Hela nói: "Nhân từ với kẻ địch, là tàn nhẫn với mình, chúng ta phải chiếm cái di tích này. Chúng ta sẽ phong tỏa vùng biển chung quanh, đánh chìm tất cả con thuyền rời khỏi hòn đảo này."

 

 

"Vậy có thể cam đoan Hắc Tử dịch không thể lan tới lục địa. Bệnh dịch này đã được Thẩm Lãng cải tiến rất nhiều lần, thời gian phát tác ngắn lại rất nhiều, dù cho họ chạy thoát, cũng không đủ thời gian đi lên lục địa."

 

 

Lý Thiên Thu cùng công chúa Dora vẫn trầm mặc, đắng đo khó định.

 

 

"Ta tán thành!" Khâu thị nói.

 

 

Tướng quân Kara Ning: "Ta tán thành!"

 

 

Lý Thiên Thu vẫn chưa thể lựa chọn, tính cách của ông vốn như vậy, trời sinh khó mà quyết đoán.

 

 

Khâu thị bắt lấy tay Lý Thiên Thu, ấn lên bức lệnh thư, nói: "Lý Nhị Cẩu, nhìn bộ dáng không có tiền đồ của ngươi xem, thật sự không thay đổi chút nào."

 

 

Lý Thiên Thu bị thê tử ép in dấu tay, công chúa Dora trầm mặc một lúc lâu, cũng nhấc tay lên ấn dấu.

 

 

"Vạn nhất lan tới lục địa, ba người chúng ta sẽ chịu trách nhiệm." Công chúa Dora nói.

 

 

Hela nói: "Chuẩn bị dùng lựu đạn diệt tuyệt sinh cơ."

 

 

Tiếp đó nàng cẩn thận từng li từng tý mở một cái rương ra, mỗi người vặn hai mật mã, tổng cộng sáu mật mã. Mở ra về sau, bên trong chính là hắc tử đạn.

 

 

"Ném!"

 

 

Công chúa Hela run rẩy hạ lệnh, tướng quân Kara Ninh cầm hắc tử đạn ném xuống căn cứ bí mật.

 

 

Mấy ngày sau, Thẩm Lãng ngồi nghe báo cáo, kinh ngạc đến ngây người.

 

 

Hắn đúng là có ý dùng căn cứ bí mật để uy hiếp Chúc Hoằng Chủ, cảnh cáo bọn chúng không nên tổn thương đám người Ninh Nguyên Hiến, chính là có ý, trong tay hai bên đều có con tin.

 

 

Nhưng không ngờ, căn cứ bí mật kia lại là di tích thượng cổ đang được khai phát, lập tức đề thăng lên cấp bậc chiến lược, Hela cũng thật quả quyết, tiến hành công kích diệt tuyệt cái căn cứ này.

 

 

"Hạm đội của chúng ta đã phong tỏa chung quanh hòn đảo đó. Một khi có thuyền đi ra, lập tức đánh chìm." Hela nói: "Cho tới bây giờ, chúng ta đã đánh chìm tám chiếc thuyền. Nữa tháng nửa, virus sẽ tự diệt, người của chúng ta có thể lên đảo, tiến hành khai phát di tích."

 

 

Thẩm Lãng trầm ngâm không nói.

 

 

Hela nói: "Chúng ta phá hủy cái căn cứ bí mật kia, thông tin tuyệt mật, chưa ai biết. Ta kiến nghị không nên tiết lộ ra ngoài, càng không thể dùng nó để uy hiếp Chúc Hoằng Chủ."

 

 

"Sau khi chúng ta khai phát xong, trận chiến dịch kế tiếp nhất định có thể xuất kỳ bất ý, thắng lợi dễ dàng."

 

 

Nếu làm vậy thì không thể bảo vệ Ninh Nguyên Hiến và Ninh Chính, còn có 15 vạn người bị bắt vì Thẩm Lãng, còn có đám người Trương Xung, Biện Tiêu.

 

 

Hela quỳ một gối xuống, nói: "Đệ không chỉ là đệ đệ của tỷ, còn là chủ quân của tỷ. Nếu tỷ làm sai, nguyện ý chịu bất kỳ trừng phạt nào."

 

 

Công chúa Dora nói: "Chuyện này không phải một mình Hela quyết định, còn có ta và Thiên Thu đại nhân quyết định."

 

 

Thẩm Lãng nhìn Chúc Nghiêu, đối phương lập tức quỳ xuống, nói: "Be hạ, ta xin thề lúc ta còn ở trong căn cứ, không có cái di tích nào, chỉ là một căn cứ bồi dưỡng cao thủ thông thường."

 

 

Thẩm Lãng hỏi: "Chúc Nghiêu, bây giờ võ công của ngươi thế nào?"

 

 

Chúc Nghiêu khổ sở nói: "Ta bị Axit sulfuric ăn mòn cơ thể và gân mạch, võ công không còn bao nhiêu."

 

 

Thẩm Lãng nói: "Ngươi trở thành tông sư lúc nào?"

 

 

Chúc Nghiêu nói: "Năm ta 34 tuổi."

 

 

Thiên tài, tuyệt đối là một thiên tài, đáng tiếc không có cơ hội thi triển ra.

 

 

Thẩm Lãng nhắm mắt lại, trầm ngâm suy nghĩ, tìm cách bảo vệ đám người Ninh Nguyên Hiến.

 

 

Một cái lại một cái phương án tuôn ra, nhưng từ bỏ rất nhanh.

 

 

Không phải thời gian không đủ, mà là lực sát thương không đủ lớn.

 

 

Bỗng nhiên chợt có một suy nghĩ hiện ra trong đầu, Thẩm Lãng có một suy đoán cực kỳ to gan.

 

 

Suy đoán to gan, không cần tang chứng vật chứng nha. Ben trong Viet cung.

 

 

Tô phi lau thân thể cho Ninh Nguyên Hiến, sau đó cẩn thận mặc quần áo cho ông.

 

 

"Bệ hạ, bệ hạ..." Kêu gọi vài tiếng, Ninh Nguyên Hiến vẫn không phản ứng, nàng đau lòng rơi hai hàng lệ.

 

 

Ninh Nguyên Hiến thích Biện phi nhất, nhưng Ninh Thiệu sao có thể để cho ông ở chung với Biện phi.

 

 

Biện phi cũng bị giam vào trong ngục.

 

 

Ngoại trừ Biện phi, Ninh Nguyên Hiến rất thích Chủng phi, nhưng tính cách Chúc phi dữ dằn, mắng rất khó nghe, cũng bị nhốt lại.

 

 

Mà Tô phi xem như có xích mích với Ninh Nguyên Hiến, năm đó Tô Nam tạo phản, Tô phi xém chút nữa tự sát. Không ngờ hai năm qua, người cẩn thận chiếu cố Ninh Nguyên Hiến, lại là nàng.

 

 

Đó cũng là nhờ Ninh Nguyên Hiến vung trồng thiện nhân, cho nên ra thiện quả, Tô Nam mưu phản bị diệt, rất nhiều người nghĩ rằng Tô phi sẽ được ban chết, chí ít sẽ bị phế bỏ.

 

 

Nhưng không, thậm chí không bị đài vào lãnh cung, Ninh Nguyên Hiến quả thực rất ít đến phòng của nàng, đãi ngộ lại chưa từng thay đổi, chưa từng trở mặt ghét bỏ nữ nhân của mình.

 

 

Mấy năm kia, Tô phi cảm thụ nhân gian ấm lạnh về sau, tính tình bất tri bất giác thay đổi, bây giờ hai người coi như sống nương tựa lẫn nhau, ôm nhau sưởi ấm.

 

 

“Âm!"
Bình Luận (0)
Comment