Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Dịch)

Chương 577 - Chương 577: Tìm Cách Mở Cửa

Chương 577: Tìm cách mở cửa Chương 577: Tìm cách mở cửaChương 577: Tìm cách mở cửa

 

 

Nhưng hắc chắc rằng cái di tích đó sẽ không dưới nghìn dặm, chính là một thành phố bị chìm xuống lòng đất. Mà cái di tích này, thật sự quá nhỏ, có lẽ chỉ là một cứ điểm thời thượng cổ mà thôi.

 

 

"Phía sau cánh cửa này là mật thất, tất cả mọi thứ bị giấu bên trong." Hela nói: "Chúng ta đã dùng hết biện pháp, vấn không cách nào mở cánh cửa này ra."

 

 

Không chỉ có những vũ khí bí mật kia, còn có đại sát khí nghịch thiên.

 

 

Thẩm Lãng đi tới cánh cửa, tỉ mỉ quan sát, nó trông như một cánh cửa đá bình thường, trơn truột như ngọc. Nhưng mà Hela dùng mấy trăm kí TNT, dùng hết một trăm kí nhiệt nhôm, hoàn toàn không thể làm hư nó.

 

 

Thẩm Lãng dùng đôi mắt x quang, tiến hành quét hình, kết quả không thu hoạch được gì.

 

 

Chuyện này cũng bình thường, bởi vì cánh cửa đi vào di tích ở vùng biển phía nam, được làm bằng đá đen, Thẩm Lãng dùng x quang quét hình, cũng không phát hiện cái gì.

 

 

Trên cánh cửa không có nút cơ quan, hắn cũng không nhìn thấy màn sáng có chữ viết.

 

 

Không có chút manh mối nào để mở ra.

 

 

Manh mối duy nhất là có một bức tượng trước cửa.

 

 

Đây là tượng của một võ sĩ thượng cổ, đang quỳ trên mặt đất, thần sắc lộ ra vẻ đau khổ.

 

 

Thẩm Lãng dùng x quang quét hình thân thể của đối phương, giống như mấy bức tượng bên ngoài, bên trong có xương cốt, có ngũ tạng lục phủ đã hóa đá.

 

 

Sau đó Thẩm Lãng nghĩ hết biện pháp, đều không thể mở cửa ra.

 

 

Hắn dùng năng lượng đá ác mộng để kích thích, cửa đá không có bất kỳ phản ứng gì.

 

 

Dùng bạo lực không được, dùng trí cũng không có nửa điểm manh mối.

 

 

Lúc trước, cái di tích ở trên đảo Hắc Thạch, dùng định lý bốn màu để ghép thành một bản đồ hoàn chỉnh.

 

 

Mà cái di tích ở tộc Sa Man, thì liên quan tới sắp xếp số nguyên tố.

 

 

Những yêu cầu này cực kỳ khó, làm cho người ta tuyệt vọng giận sôi, nhưng... Ít nhất... có đề mục để giải đáp, mà cánh cửa trước mắt không có bất cứ thứ gì.

 

 

Chứng tỏ nó không phải di tích, chắc là một cứ điểm thượng cổ, cho nên để mở cửa sẽ đơn giản một ít, không phải nan đề ngàn năm, nhưng cũng đầy tính ngẫu nhiên. "Đưa đây!" Thẩm Lãng nói.

 

 

Hela đưa một vật tới, Thẩm Lãng vặn công tắc, vật này lập tức tỏa ra ánh sáng màu lam.

 

 

Vật này có thể xem như đèn tia cực tím, không dùng điện, mà dùng năng lượng của đá ác mộng để phát sáng, chỉ mới xuất hiện ở hai chỗ, đầu tiên là căn phòng của tiểu công chúa Cơ Ninh, chỗ thứ hai là căn phòng của tiểu bảo bối Yêu Yêu ở trong thành Queen.

 

 

Công chúa Cơ Tuyền và nữ vương Medusa đều dùng vật này để tạo ra căn phòng vô khuẩn.

 

 

Cánh cửa trước mắt vô cùng sạch sẽ, mắt thường không thấy dấu vết gì, nhưng học sĩ đã nói, gia chủ và thiếu chủ có thể mở ra, bọn họ nhất định sẽ để lại vết tích.

 

 

Nếu là vết máu bị lau chùi sạch, cũng sẽ xuất hiện trước đèn tia cực tím.

 

 

Bất quá đại sảnh này quá sáng.

 

 

"Đóng nguồn sáng lại được không?" Thẩm Lãng hỏi.

 

 

"Được." Hela gật đầu, bước tới căn phòng sát vách, vặn mười mấy cơ quan, đóng tất cả chiếc gương lại, đại sảnh nhanh chóng rơi vào bóng tối, đưa tay không thấy được năm ngón.

 

 

Tia cực tím lóe sáng lên rõ ràng, trên cánh cửa quả nhiên có vết tích, là vết máu, nhưng vô cùng nhạt, còn rất loạn, hoàn toàn nhìn không ra là vẽ cái gì.

 

 

Thẩm Lãng kết luận, muốn mở cánh cửa này ra, phải vẽ lên một cái đồ án, hoặc viết chữ.

 

 

"Mở nguồn sáng ra." Thẩm Lãng nói.

 

 

Mấy giây sau đại sảnh sáng như ban ngày.

 

 

Thẩm Lãng đi tới trước bức tượng, tỉ mỉ quan sát mặt mũi của nó, đáng tiếc bức tượng nhắm chặt hai mắt, nếu không sẽ hoàn mỹ hơn nhiều.

 

 

Bức tượng chỉ quỳ thôi sao? Không phải.

 

 

Nhìn cái miệng của nó, hình như đang nói thầm cái gì.

 

 

Trong nháy mắt khi biến thành đá, bức tượng mở miệng nói, nhưng mà nói cái gì?

 

 

Thẩm Lãng ghi nhớ khuôn mặt của nó vào trong đầu, dùng trí não phân tích, rất nhanh cho ra vài đáp án.

 

 

Bức tượng này có thể nói là: Ta, thành, tâm, sám... Có xác suất rất cao, khoảng 60%.

 

 

Nếu là có chữ viết, vậy chữ kia không phải then chốt, chữ phía sau mới là mấu chốt, bất quá đối phương đã chết, không đọc lên kịp chữ phía sau.

 

 

Phía sau là chữ gì? Sám hối?

 

 

Người này đang đọc kinh dịch, chữ sám hối có xác suất rất cao.

 

 

Hơn nữa biểu lộ của người này có vẻ đau khổ, phảng phất như đang giấy dụa, còn chưa quyết định, đại hủy diệt đã ập tới, bọn họ liền biến thành đá.

 

 

Đương nhiên chỉ là suy đoán của Thẩm Lãng.

 

 

Thẩm Lãng cắt đứt đầu ngón tay, viết chữ sám hối lên cửa đá.

 

 

Kết quả cánh cửa không phản ứng, lẽ nào hắn đoán sai rồi?

 

 

Thẩm Lãng quan sát bức tượng lần nữa, phát hiện trên cổ tay và ngón tay có vết bị cắt.

 

 

Thế nhưng hai vết thương không giống nhau, vết thương trên ngón tay có trước khi hóa đá, mà vết thương trên cổ tay là bị cắt sau khi biết thành đá.

 

 

Phát hiện này chứng thực suy đoán của Thẩm Lãng, phải dùng máu để viết chữ lên cửa.

 

 

Đám người họ Chúc cũng nhìn ra điểm này, cũng dùng máu của mình viết chữ lên, nhưng vẫn không được, cho nên bọn họ mới cắt vỡ cổ tay bức tượng, thử dùng máu của đối phương để vết chữ.

 

 

Nhưng người này đã biến thành đá, cho nên máu cũng biến thành đá.

 

 

Thẩm Lãng dùng con dao sắc bén, cắt lên cổ tay bức tượng, tìm được mạch máu, đào ra một ít máu đã biến thành bột đá, sau đó hắn dùng máu của mình trộn với máu đá.

 

 

Tức thì, một màn quỷ dị xuất hiện, máu của Thẩm Lãng từ màu đỏ hồng biến thành màu vàng.

 

 

Nhìn kỹ mới phát hiện không phải màu vàng, mà là máu của hắn đang phát ra ánh sáng màu vàng.

 

 

Con mẹ nó, chuyện này... Có ý gì?

 

 

Chẳng lẽ Lãng gia và tên nam nhân thượng cổ này xảy ra phản ứng hoá học?

 

 

Ta không muốn! Thẩm Lãng lắc lắc đầu, bài trừ tạp niệm, dùng ngón tay chấm máu viết chữ sám hối lên cánh cửa.

 

 

Tiếp đó...

 

 

Thời khắc kỳ tích đến, toàn bộ chiếc gương trong đại sảnh chuyển hướng, chiếu ánh nắng mặt trời lên cửa đá. Mấy trăm đạo ánh sáng chiếu lên cánh cửa, sáng đến léo mắt không thể nhìn được.

 

 

“Âm, ầm, ầm..." Cánh cửa bắt đầu xoay tròn, mở ra.

 

 

Thành công!

 

 

Hela hoan hô, tiến lên ôm cổ Thẩm Lãng: 'Đệ đệ thân ái của ta, thông minh vô địch."

 

 

Thẩm Lãng cười một tiếng, kỳ thực mở cánh cửa này ra cũng không khó.

 

 

Dù sao chỉ là cứ điểm mà thôi, không giống như di tích, nan đề khó đến biến thái.

 

 

Bởi thế gia tộc họ Chúc mới mở cửa ra được!
Bình Luận (0)
Comment