"Rầm, rầm, rầm, rầm..."
Một trăm viên đạn nhiệt nhôm, lần nữa rơi xuống Huyết Hồn quân.
Ánh săng chói mắt lóe lên, hỏa diễm phun trào, thiêu đốt Huyết Hồn quân.
Hơn một ngàn Huyết Hồn quân bị đốt thủng áo giáp, ngọn lửa đáng sợ tràn vào trong cơ thể, đốt hơn ngàn binh sĩ thành than cốc, mấy trăm binh sĩ ngã xuống đất, mất mạng tại chỗ.
Số còn lại coi như phần thân thể nào đó bị đốt thành than, bọn họ vẫn xông lên, không kêu la một tiếng nào, chỉ cần không đốt trúng chỗ trí mạng, chỉ cần chưa chết, bọn họ sẽ tiếp tục chiến đấu.
Tướng quân Lan Phong hạ lệnh: "Nhanh lên, nhanh hơn nữa! Không cần quan tâm đến nòng pháo, dùng tốt độ nhanh nhất nạp đạn. Nã pháo, nã pháo."
Đợt pháo kích thứ ba, thứ tư, thứ năm rơi xuống.
Ngọn lửa đáng sợ điên cuồng thu hoạch sinh mệnh Huyết Hồn quân.
Xung Sư Sư nhìn một màn trước mắt, da đầu tê dại từng đợt, tên tiểu bạch kiểm đứng bên cạnh mình lợi hại đến thế sao? Huyết Hồn quân mạnh không tưởng tượng nổi, lại bị hắn tàn sát.
Nàng còn bị sự kiêu ngạo của Huyết Hồn quân làm cho khiếp sợ, bọn họ biết rất rõ ràng, đạn pháo của Thẩm Lãng lợi hại, vậy mà không tản ra, vẫn sắp hàng chỉnh tề, xông về phía trước.
Không chỉ vậy, những chỗ đạn pháo phát nổ, lập tức giết chết mấy người, những người còn sống nhanh chóng tiến lên, lấp đầy lỗ hổng, một mực duy trì trận hình hoàn mỹ như cũ, chỉ quân đội này thật điên.
Năm mươi giây sau.
Huyết Hồn quân chỉ còn cách Thẩm Lãng bốn trăm mét, hỏa pháo của Thẩm Lãng oanh tạc tám đợt, tiêu hao tám trăm viên đạn nhiệt nhôm, nổ chết hơn sáu ngàn binh sĩ Huyết Hồn.
Khoảng cách 350m.
Ngay lúc này, hai đội quân tiến vào tầm bắn của cung tiễn, thiết bị thượng cổ bị hư, cung tiễn thượng cổ không còn tác dụng, chỉ có thể dùng cung tiễn phổ thông.
"Bắn!" Tướng lĩnh Huyết Hồn quân hạ lệnh, hơn một vạn Huyết Hồn quần, trong lúc chạy như điên, giương cung cài tên, bắn ra.
"Bắn!" Công chúa Dora hạ lệnh, tám ngàn nữ chiến binh Amazon, bốn ngàn Niết Bàn quân đồng loạt bắn tên. "Veo, vèo, vèo, vèo..."
Mưa tên gặp mưa tên, tràng diện hoa lệ.
Sự chênh lệch hiện ra rõ ràng, đều dùng cung tiên bình thường, Huyết Hồn quân lại bắn xa hơn, chuẩn hơn, nhanh hơn.
Hai đội quân đều có thể liên tục bắn tên, quân đội của Thẩm Lãng có thể bắn tám nhánh tên trong mười giây, trong khi Huyết Hồn quân có thể bắn ra mười hai nhánh tên trong mười giây, độ chính xác còn cao hơn.
Mà lúc này, cuộc thảm sát chân chính sắp bắt đầu.
Cung của Huyết hồn quân mạnh hơn, bắn tên cao hơn, nhánh tên cứng cỏi sắc bén dị thường.
Nhưng trong khoảng cách 350m, vẫn rất khó bắn thủng áo giáp của đội quân Thẩm Lãng, dù cho là loại áo giáp thông thường.
Mà quân đội của Thẩm Lãng lại dùng hỏa tiễn địa ngục.
"Vèo, vèo, vèo, vèo..."
Không bắn trúng thì thôi, một khi bắn trúng, mũi tên chấm dịch hỏa địa ngục va chạm áo giáp, lập tức bùng cháy mãnh liệt, ngọn lửa nóng hơn ba ngàn độ C, còn nóng hơn cả đạn nhiệt nhôm, dễ dàng bắn thủng áo giáp của Huyết Hồn quân, càng thêm dễ dàng băn thủng thân thể của bọn họ.
Huyết Hồn quân vô cùng cường đại, liên tiếp ngã xuống.
Tàn sát chân chính, bắt đầu!
Mỗi một binh sĩ Huyết Hồn, đều rất mạnh, rất trân quý, những trận chiến gần đây, bọn họ thương vong cực kỳ bé nhỏ, lúc gặp đạn nhiệt nhôm, Chúc Hồng Tuyết cảm thấy đây là thương vong lớn nhất.
Chúc Hồng Tuyết chưa từng ngờ tới, cung tiễn của Thẩm Lãng còn đáng sợ hơn cả đạn pháo.
Trời ơi? Thế giới này làm sao thế? Thẩm Lãng đã làm cái gì?
Nhưng bây giờ không còn thời gian để suy nghĩ những chuyện này.
Xung phong! Chỉ cần vọt tới, chính là thắng lợi, sẽ đến lượt Huyết Hồn quân của ta tàn sát.
Cho nên một màn kế tiếp, càng thêm chấn động thị giác.
Hai bên đều dùng vũ khí lạnh, lại đánh ra hiệu quả của vũ khí nóng. Hai bên điên cuồng bắn tên, mưa tên gao thét trên bầu trời, ram rạp chằng chịt, nhanh như lôi điện.
"Vèo, vèo, vèo, vèo..."
Đây là trận chiến của người dũng cảm, của người có ý chí sắt đá, đối mặt mưa tên đáng sợ, hai đội quân đều không lùi một bước, đội quân của Thẩm Lãng vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, điên cuồng bắn tên. Huyết hồn quân tiếp tục chạy như điên, tiếp tục bắn tên như điên, trận hình không loạn chút nào, vô số người dồn dập ngã xuống đất mất mạng, nhưng kẻ trước ngã xuống, kẻ sau lập tức tiến lên bổ khuyết, duy trì trận hình. Rất nhanh, Huyết Hồn quân tiến vào khoảng cách 150m.
Trong khoảng cách này, dù cho quân của Thẩm Lãng mặc giáp thép cũng đỡ không được tên của Huyết Hồn quân, bắt đầu xuất hiện thương vong, nhìn người của mình ngã xuống, Thẩm Lãng đau lòng như cắt.
"Vèo, vèo, vèo, vèo..."
Hai bên điên cuồng bắn mưa tên.
"Rầm, rầm, rầm, rầm..."
Hỏa pháo của Thẩm Lãng tiếp tục bắn.
Một trăm viên đạn nhiệt nhôm phát nổ, ngọn lửa phun trào, bao phủ Huyết Hồn quân.
Cảnh tượng vô cùng đau buồn.
Bị mưa tên bắn phá, binh sĩ hai bên không ngừng ngã xuống.
Huyết Hồn quân của Chúc Hồng Tuyết, trận hình càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ.
Mỗi một nhánh hỏa tiễn địa ngục của Thẩm Lãng đều vô cùng trân quý, tổng cộng chỉ có 30 vạn nhánh, chiến trường này là một con thú miệng rộng, điên cuồng nuốt mất bảo vật của hắn.
Năm mươi giây saul
Mưa tên duy trì năm mươi giây, Thẩm Lãng cuối cùng dùng hết hỏa tiễn địa ngục.
Huyết Hồn quân vọt thẳng đến khoảng cách 50m.
"Ném!"
Mệnh lệnh hạ xuống, một ngàn binh sĩ cầm lựu đạn nhiệt nhôm ném mạnh ra.