"Vút..."
Mọi người đều ù tai nhức óc, không khí như bị nung chảy, gây ra những rung động dữ dội, lúc này Long Chỉ Hối vân chưa phát nổ, mà chỉ vừa bay qua đỉnh đầu họ trên độ cao vài trăm mét.
"Kích hoạt tất cả lá chắn từ trường, nhanh lên!"
"Kích hoạt tất cả thiết bị kiểm soát năng lượng, phòng thủ!"
Đây là số vũ khí phòng thủ cuối cùng của bọn họ, uy lực vô cùng mạnh mẽ, tạo ra được một lực điện từ cường đại, bắn bay tất cả đạn pháo, mũi tên khi tiếp cận.
Tuy nhiên, không thể kích hoạt thường xuyên, bởi vì sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng thượng cổ, nhưng lúc này không còn thời gian để suy nghĩ những chuyện đó nữa.
“Âm, ầm, ầm..."
Không khí trên biển rung chuyển dữ dội, lá chắn từ trường của đội thuyền Thiên Nhai Hải các được kích hoạt, chiếc thuyền thượng cổ của Ninh Hàn quá mạnh mẽ, phát ra bão lực từ, đánh bay cả chiếc thuyền bên cạnh. Không chỉ vậy, đội thuyền đồng loạt bắn ra mười mấy viên đạn pháo đặc biệt, được phóng ra bởi cường nỏ. "Âm, ầm, ầm..."
Mấy chục viên đạn pháo đặc biệt, nổ tung trên không trung, vô số tia sáng màu xanh lam tỏa sáng, giống hệt đạn lực từ của Thẩm Lãng.
Để chặn đứng Long Chi Hối, đội thuyền siêu cấp của Thiên Nhai Hải các đã dùng hết mọi biện pháp, giống như đang giãy chết.
Nhưng mà tất cả đều vô nghĩa.
Đám người trợn mắt nhìn Long Chi Hối lao vào trung tâm đội quân, Long Chi Hối đâm trúng một chiếc thuyền bọc thép phân nửa, chiếc thuyền lập tức gãy làm đôi.
Lúc này công chúa Ninh Hàn điên cuồng đẩy đám người ra, lao vào chỗ sâu nhất bên trong chiếc thuyền cổ. Hàng trăm võ giả đặc chủng giống như chim vỡ tổ, liều mạng nhảy xuống biển, điên cuồng chạy về phía bắc, dùng hết năng lượng của trang bị đá ác mộng, điên cuồng nhảy, điên cuồng chạy trốn.
"Vèo, vèo, vèo..."
Hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn người liều mạng nhảy khỏi thuyền chiến. Nhưng tất cả đều vô ích.
“Âm, ầm, ầm..."
Một đóa hoa lửa địa ngục lớn hơn mặt trời vô số lần bỗng nhiên nở rộ, nhìn từ trên không trung, cảnh tượng vô cùng đẹp mắt, nhưng trên mặt biển, nó chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Tất cả thuyền chiến trong tầm vụ nổ đều bốc hơi, tan biến trong không khí.
Nơi nào cơn bão đi qua, con người bốc hơi, thuyền chiến tan thành mảnh nhỏ.
Chiếc thuyền chiến thượng cổ của Ninh Hàn cách tâm vụ nổ khá xa, hơn vài ngàn mét.
Thế tử Liêm thân vương run rẩy nói: "Xa như vậy, xa như vậy, chúng ta sẽ không sao đâu!"
"Các ngươi dùng khiên che cho ta, che cho ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết."
Tướng quân Ninh Bạt, mặc bộ giáp nặng thượng cổ, đột nhiên gào lên: "Ah, ah, ah!!! Ta nhất định sẽ chống cự được, bộ giáp này nhất định sẽ chống cự được, Thẩm Lãng!!! ngươi không làm gì được ta."
Rất nhanh, cơn bão tử thần đã ập tới.
Tất cả khiên đang che cho thế tử Liêm thân vương đều bị nung chảy, sau đó bị gió cuốn đi.
Tất cả võ giả bảo vệ gã, còn có vài tên nam thanh nữ tú, trong nháy mắt biến thành tro bụi, bao gồm cả gã. Không hề đau đớn, chết trong tích tắc.
Tướng quân Ninh Bạt lại chết cục kỳ thê thảm.
Bộ giáp của Ninh Bạt rất ngưu bức, không bị nung chảy, nhưng lại không thể chịu đựng nổi sóng xung kích khủng khiếp như thế, trực tiếp bị đánh bay.
Sau đó ba thiết bị đá ác mộng bên trong bộ giáp phát nổ, bộ giáp nứt toác ra, cơn bão tử thần tràn vào cơ thể. "AhlI"
Ninh Bạt gào thét thảm thiết, cơ thể bị nung chảy, một phần thân thể biến thành tro bụi, cuối cùng toàn thân bốc cháy.
Không chỉ một mình Ninh Bạt, năm trăm võ giả đặc chủng của Thiên Nhai Hải các đang điên cuồng nhảy và chạy trốn trên biển.
Nhưng đột nhiên, tất cả bộ giáp thượng cổ đều mất hiệu lực, một phần thân thể của võ giả bị nung cháy, biến thành tro bụi ngay bên trong bộ giáp giống như Ninh Bạt.
Còn một số kẻ thông minh hơn, nhảy xuống biển, cố gắng lặn xuống đáy biển.
Nhưng mài!
"Âm, ầm, ầm..."
Thiết bị đá ác mộng bên trong giáp của bọn họ đồng loạt phát nổ, xé nát cơ thể của họ thành ngàn mảnh. Trong thời khắc mấu chốt, công chúa Ninh Hàn vẫn vô cùng ích kỷ và quyết đoán.
Nàng đẩy mọi người ra, dùng tốc độ nhanh nhất lao vào trong phòng điều khiển, nằm tại chỗ sâu nhất bên trong chiếc thuyền thượng cổ, đây là khu vực lõi của chiếc thuyền, được bao bọc bởi lớp thép dày cộp.
Nàng tin rằng với khoảng cách xa như vậy, nơi này đủ để chống chọi với sóng và nhiệt lượng của vụ nổ.
Hơn nữa, sau khi lao vào phòng điều khiển, việc đầu tiên nàng làm là lấy ra một bộ giáp để mặc vào, đây không phải là loại giáp có khảm đá ác mộng, mà là giáp thượng cổ nguyên bản của riêng nàng, tiên tiến hơn rất nhiều. Nhưng mà thời gian không cho phép, nàng vừa mới xòng một chân vào ủng, sóng xung kích của vụ nổ đã ập tới. Toàn bộ chiếc thuyền rung lên bần bật, phát ra tiếng nổ lớn, giống như sắp bị xé nát.
Dù là thuyền chiến thượng cổ, lớp thép bên ngoài cũng không thể chống chọi nổi nhiệt độ cao như thế, trực tiếp bị nung đỏ, nóng chảy thành nước thép.
Nhiệt độ cao đáng sợ nhanh chóng truyền tới buồng điều khiển.