Sử Tiền Nam Thê Hàm Ngư Phiên Thân Ký

Chương 114

Tôn Chí Tân nhíu nhíu mày, tiếp tục may.

Qua một lúc, âm thanh tất tất tác tác lại vang lên, như là có cái gì ở phía trên vách núi .

Lúc này Tôn Chí Tân rõ ràng dừng việc trong tay, cầm đao dã chiến ngưng thần đề phòng. Nếu thực có cái gì dám từ phía trên xuống mà không ngã chết, hắn một chút cũng không để ý cho nó một đao, sau đó mang về buổi tối thêm cơm.

Liền như vậy ngưng thần chờ đợi trong chốc lát, thật sự có cái gì từ phía trên rơi xuống.

Nó nhìn qua rất nhỏ, mới đầu chỉ thấy giống một chấm đen, ở trên vách núi đá lăn đến lăn đi rơi xuống. Đợi gần một chút, mơ hồ có thể nhìn ra là một tiểu cầu mao nhung nhung, như là một con thú con. tình cảnh của nó không quá tốt , sợ là trượt chân từ trên vách núi ngã xuống xuống , giống như một quả bóng cao su co dãn nghiêng đông ngả tây lăn về phía Tôn Chí Tân một đường ngã xuống.

Đang chơi hứng bóng đập gạch sao? Từ một hình tứ phương phóng ra một quả cầu nhỏ, dùng nó va chạm những khối phía trên, đem những khối đó đập hết là qua vàn . Giờ kia quả cầu lông kia cũng không khác lắm, đập đến đập đi các loại chướng ngại vật rơi xuống.

Nó thật không hay, nhưng vận cũng tốt lắm. Phần lớn dây leo ở lúc mấu chốt ngăn nó lại, giống như cung đem nó bắn đến một phương hướng khác, vô số dây leo hình thành vô số trang bị giảm xóc, không làm cho nó trực tiếp té xuống biến thành cục diện máu chảy đầu rơi.

ngẫu nhiên bị đẩy tới lui, vật nhỏ mao nhung nhung kia duỗi mình, liều mạng định dùng móng vuốt ôm lấy dây leo cứu mạng. Bất quá nó làm như vậy ý nghĩa không lớn, móng vuốt của nó rõ ràng không bằng bàn tay loài người có linh hoạt sử dụng. Cố gắng giãy dụa, nó nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản tốc độ té rớt một chút, vẫn một đường lăn xuống.

Khi nó duỗi mình, Tôn Chí Tân đợi nó rơi gần hơn một chút mới nhìn rõ là một con thú con sơ sinh có bốn chân, nhìn qua rất quen thuộc, Tôn Chí Tân hẳn đã thấy qua chủng loại này. Nó còn có một cái đuôi, có khi duỗi thẳng, có khi lại bị kinh hách gập ở phía sau chân, là hình thú tiêu chuẩn. Bất quá gần nhất nó lăn đến lăn đi quá nhanh, thứ hai hình thể cũng rất nhỏ, Tôn Chí Tân mơ hồ thấy nó giống mèo, lại giống chó, hay cáo gì đó, dù sao chính là loại động vật bốn chân.

Toàn bộ quá trình hạ lạc ước chừng ba phút, cái cục đáng thương kia rốt cục rơi xuống. Nó giống quả cầu lông nảy lên, bản năng dùng động tác này bảo hộ bản thân. Kết quả một đoàn quả cầu lông liền thẳng tắp lăn đến dưới chân Tôn Chí Tân, hôn mê.

Tôn Chí Tân ngạc nhiên, cúi đầu trừng tiểu thú. Nó ở lăn đến bên chân Tôn Chí Tân ước chừng là khí lực hao hết, không thể tiếp tục giữ bộ dáng cuộn thành quả cầu nhỏ. Giờ tứ chi nó mở ra , bộ ngực nhỏ đang kịch liệt phập phồng, liền này phó bộ dáng có thể nhận ra nó ước chừng thật sự hoàn toàn vựng đồ ăn, bất quá còn chưa quải điệu.

Tôn Chí Tân do dự nửa ngày có nên trực tiếp cho nó một đao thống khoái, sau đó lấy đến thêm cơm. Nhưng trừng mắt nhìn nó nửa ngày, thật sự không cảm giác ra nó có tính uy hiếp gì, đao kia nửa ngày cũng không có chém xuống. Tiểu tử kia nhìn qua thật sự có chút đáng thương, Tôn Chí Tân không có biện pháp hạ thủ với vật không có lực sát thương, lại không có năng lực phòng bị được.

Nó sống hay chết chỉ trong nháy mắt trong đã bị Tôn Chí Tân buông tha . Tôn Chí Tân ngồi xỗm trước mặt nó, dùng chuôi đao gẩy đẩy tứ chi nó đến xem.

Đợi nhìn nhìn cẩn thận , mới đoán ra đây là một con sói non, bởi vì tuổi nhỏ, nhìn qua cùng chó con không khác lắm, cùng lắm chỉ hai ba cân, hình như là mới cai sữa không lâu. Lại búng miệng nó xem, quả nhiên còn răng sữa, quả thật là một vật nhỏ chưa lớn là bao. bộ lông toàn thân nó tronng lúc ngã biến thành một đoàn lông mao nâu bụi loạn xì ngầu, bộ dáng có chút giống sói đồng cỏ trên kênh động vật trước kia, lại có chút không giống, vuốt nó so ra lớn hơn, cổ cũng muốn có vẻ càng tráng kiện hơn một chút. Lại nhìn chân sau bên phải của nó, tựa hồ đã bị gẫy , là gãy xương dưới da.

Nhìn kỹ tiểu gia hỏa này, đầu tiên mắt nhìn qua Tôn Chí Tân liền thích vật nhỏ mao nhung nhung này. bộ dáng kia khiến Tôn Chí Tân nghĩ đến tinh phẩm trong cửa hàng động vật. Chẳng qua nó không có hình thể beo béo như là có trẻ con, tương phản nó còn gầy gầy , có thể thấy cả xương sườn, như là bị thiếu dinh dưỡng. Như thế khiến cho nó thoạt nhìn càng đáng thương, đả động Tôn Chí Tân muốn giúp nó một phen.

Tôn Chí Tân dùng chuôi đao thống thống đầu của nó, tiểu tử kia mở mắt liếc nhìn Tôn Chí Tân một cái, lại gắt gao nhắm lại . Này một màn khiến Tôn Chí Tân nghĩ đến phim hoạt hình, nếu tròng mắt nó có thể chuyển động, mình nhất định có thể thấy bên trong có vô số vòng loạn hoa.
Bình Luận (0)
Comment