Sử Tiền Nam Thê Hàm Ngư Phiên Thân Ký

Chương 120

Đến đây, Tôn Tiểu Lỗ chính thức ở trong nhà Tôn Chí Tân an cư lạc nghiệp. Vốn Naaru và Tiger đều cực kỳ phản đối, Naaru là xuất phát từ góc độ an toàn suy nghĩ, Tiger ngoại trừ điều này, còn giống như có chứng mẫn cảm với lông sói, dù sao Tôn Tiểu Lỗ vừa tới gần hắn, hắn liền toàn thân cũng không thoải mái. Chỉ là hai người này chống lại chuyện Tôn Chí Tân quyết tâm nuôi Tôn Tiểu Lỗ, hai người hắn đều không tiếp. Hai tên ngốc này cái khác thì đối nhau chan chát, khi chống lại Tôn Chí Tân giống như cùng thuộc tính, là loại tai mềm nghe chồng, Tôn Chí Tân thậm chí ngay cả tính tốt da dày không biết xấu hổ đi nịnh bợ hai người cũng không thèm, chỉ lải nhải vài ngày muốn nuôi sói con, lại vỗ ngực nói không nguy hiểm, hai người kia đầu lớn như đấu khuyên bảo vài ngày không có kết quả sau chỉ đành để Tôn Chí Tân nuôi . liền lấy này cái đ là ừng da là phu quản nghiêm cái loại này

Tôn Chí Tân hoàn toàn không biết là Naaru và Tiger vì Zimmer nhà mình muốn nuôi một con sói, đã vài ngày cũng không ngủ ngon. Vì Zimmer nhà mình tâm huyết dâng trào muốn nuôi sói con, hai người ngày ngày đều vào đêm vây quanh doanh địa tuần tra mấy vòng, chỉ sợ thật sự đưa tới bầy sói. Đến khi mê hoặc phát hiện toàn bộ doanh địa thêm một con sói non cũng không chân chính đưa tới nguy hiểm gì, sự thật quả thật giống như lời Zimmer nhà mình nhặt được một con sói vô chủ , mới chậm rãi không chú ý chuyện này.

Trên thực tế, người đầu tiên chấp nhận sói con tồn tại là Buku. Trẻ con và động vật tựa hồ trời sinh còn có một loại duyên phận cổ quái, khi hiểu được Tôn Tiểu Lỗ không giống với loài sói đồng cỏ đáng sợ, là Zimmer nhà mình nuôi, Buku buông xuống đề phòng ban đầu, bắt đầu hưng trí bừng bừng tiếp cận sói con.

Bất quá Tôn Tiểu Lỗ không cho mặt nó mũi, khởi điểm Buku tới gần nó sẽ dùng răng sữa cắn nó . May mắn Tôn Tiểu Lỗ là chỉ nói non, trưởng là răng sữa, không thì Buku sẽ thương tích đầy mình. Sau nó lại không cắn Buku, bất quá cũng không quan tâm nó, bắt đầu gợi tính tình rất giống con sói lớn thối tha kia. Bình thường Buku lại đây tìm nó chơi đùa, nó nếu không điểu Buku, chính là lấy cái mông mao nhung nhung đối với nó, nếu không chính là dùng vẻ mặt đầy coi rẻ nhìn Buku.

Buku bị Tôn Tiểu Lỗ manh , ngoại trừ Zimmer nhà mình và kiếm củi, tìm đến Tôn Tiểu Lỗ chơi là việc nó giờ làm thích nhất. Một đứa bé khỏe khoắn như con chó nhỏ và một con sói chân chính ở trong lều Tôn Chí Tân ngày ngày trình diễn màn ngươi truy ta chạy.

Thực quỷ dị là mĩ thanh niên thiên chân Harry trí lực có vấn đề rất được Tôn Tiểu Lỗ vừa mắt, cũng không biết có phải hay không khí chất toàn thân của hắn quá mức thuần khiết lại ôn hòa vô hại, ngoại trừ Tôn Chí Tân, Tôn Tiểu Lỗ đồng ý chủ động thân cận hắn. Gần đây Harry vẫn thích chạy đến Tôn Chí Tân nơi này, mỗi lần đến Tôn Tiểu Lỗ đều hiện ra bộ dáng thân cận, rất tốt với hắn.

Thanh niên kia lại cũng cực thích Tôn Tiểu Lỗ, có chút gì tốt đều nhớ lưu một phần cho Tôn Tiểu Lỗ. Hắn không có việc gì lại thích ôm nó vào trong ngực như quả cầu lông xoa chơi, Tôn Tiểu Lỗ nhưng lại không cắn hắn, bị xoa phiền sẽ trốn tới chỗ Tôn Chí Tân.

Chắc hẳn phải vậy , chuyện Tôn Chí Tân nuôi sói trong toàn bộ doanh địa có vẻ thực mới mẻ. Tại thời tiền sử, ngay cả gia súc cũng chưa từng nuôi qua, Tôn Chí Tân liền trực tiếp điểu thương đổi pháo nuôi một đầu sói. Kết quả đó là dẫn mỗi người tò mò, mỗi người vây xem, mỗi người đều tham thảo chuyện này. Vừa thấy mặt liền hỏi:“Hắc ! ngươi thấy qua sói con Zimmer của tộc trưởng nuôi sao ?” quả thực thành một câu gặp mặt tất phải hỏi.

Rồi sau đó sẽ gặp cảm thán:“Tất đạt a sát lạp Tô Thật không giống người thường, hắn ngay cả lang đều sói cũng dám nuôi . Ai, ngươi không thấy hắn thân thiết với nó, cứ như nuôi con trai.”

Trong lời nói phần nhiều là khâm phục, nhiều người đối với loài sói xuất hiện trong đám người mà có chút bất an, lại bởi vì kế tiếp cũng không có phát sinh chuyện không hay gì lại phai nhạt . Bởi vì sinh hoạt luôn bận rộn, vội vàng chuẩn bị cho mùa đông, vội vàng sinh kế, người tiền sử khoan dung cùng rộng lượng rốt cục để Tôn Tiểu Lỗ không dẫn tới phong ba quá lớn ở trong doanh địa sống rất tốt.

Bản thân Tôn Chí Tân cũng biết chuyện này quá mức lập dị, chính cái gọi là cây to gió lớn, Tôn Chí Tân nuôi Tôn Tiểu Lỗ thật sự điệu thấp, không có việc gì quyết không mang nó ra ngoài rêu rao, chỉ ngốc trong lều của mình. Bình thường sẽ chỉ vào lúc sáng sớm hoặc chạng vạng người đặc biệt ít mang Tôn Tiểu Lỗ ra ngoài đi dạo, tựa như người hiện đại dắt chó trước bữa sáng hoặc sau bữa tối . Chẳng qua người khác dắt đều là cho, hắn dắt là sói…… là sói tuyết đồng cỏ hoang dã.

thời gian khác nếu Tôn Chí Tân rảnh rỗi liền mang theo Tôn Tiểu Lỗ cùng nhau đến chỗ khe núi may áo da, tiếp tục cùng con sói lớn kia trao đổi tình cảm.

Nói đến cũng có hứng thú, con sói lớn kia cũng luôn đến thăm Tôn Chí Tân và Tôn Tiểu Lỗ, chỉ cần Tôn Chí Tân và Tôn Tiểu Lỗ đi khe núi, nó liền khẳng định ở đó. Hoặc là tới trước, hoặc là đến sau, giống như là cùng Tôn Chí Tân có tâm linh tương giao. Càng độc đáo là nó mỗi lần đều độc lai độc vãng , không có thấy con sói khác đi theo phía sau nó. Ở chung vài ngày Tôn Chí Tân càng thêm cảm thấy con sói này thực độc đáo, hoàn toàn không giống dã thú, giống như loài người có trí tuệ vậy. so với nó, Tôn Tiểu Lỗ mới giống sói chân chính, nếu dã đứng lên quả thực vô pháp vô thiên.

Trong lòng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi con sói kia, tỷ như Tôn Tiểu Lỗ rốt cuộc có phải con nó hay không, lại hoặc là sói lớn đến từ đâu, bình thường sinh tồn như thế nào, vân vân. Đáng tiếc một cái người bị câm, một con là dã thú, hoàn toàn không thể trao đổi.

Đương nhiên, cũng không phải thật chính hoàn toàn không thể trao đổi, một người hai sói ở chung một vài ngày, lại bồi dưỡng ra một loại ăn ý. Mỗi ngày con sói lớn kia lẳng lặng đến, lại lẳng lặng rời đi. Cùng Tôn Chí Tân đứng cùng nhau, Tôn Chí Tân may xiêm y, nó an vị ở bên người Tôn Chí Tân yên lặng xem.

Tôn Chí Tân may mệt, lấy thịt mình làm cho nó ăn, rồi sau đó lại phát hiện nó cùng Tôn Tiểu Lỗ khẩu vị khác nhau, nó không chỉ ăn thịt, chính mình ngẫu nhiên mang khoai sọ hoặc bánh bí đỏ cái gì nó cũng thực thích. Là thật rất thích, nó ăn mấy thứ này Tôn Chí Tân có thể cảm giác được nó vui sướng, trong vui sướng lại hỗn loạn một tia bi thương và hồi ức. Nói không nên lời vì cái gì, nhưng Tôn Chí Tân chính là mẫn cảm cảm giác được loại cảm giác này.

Mà Tôn Chí Tân lại là kẻ mềm lòng , không thể thấy người khác không thoải mái, dù đối phương là sói cũng vậy. sau khi phát hiện con sói kia rất thích ăn thứ mình làm, Tôn Chí Tân ngoại trừ chuẩn bị đồ ăn cho Tôn Tiểu Lỗ, lại không mang thêm thịt, chỉ là tận khả năng lấy nhiều thứ mình làm cho nó ăn, khiến cho Naaru và Tiger vẫn ngạc nhiên vì lượng thức ăn tiêu hao của Tôn Chí Tân.

Con sói lớn kia cũng không phải ăn không trả tiền, đến lúc vẫn sẽ mang chút con mồi đến cho Tôn Chí Tân, đều là mới săn được . so với Tôn Chí Tân mang đến, quà đáp lễ của nó càng nhiều.

Có qua có lại, một người một sói lớn cư nhiên có cảm giác bạn bè thân cận, con sói lớn kia có vẻ thực thích có Tôn Chí Tân làm bạn, Tôn Chí Tân cũng thích mang theo Tôn Tiểu Lỗ tới nơi này có nó làm bạn ở bên.

Chưa từng nghĩ đến mình sẽ trở thành bạn bè cùng một thú săn cường đại như vậy, nhưng sự thật chính là một người một sói đã kết tình hữu nghị. Tôn Chí Tân thích đưa đồ ăn đến cho nó, nó cũng thường xuyên bắt mồi cho Tôn Chí Tân mang về.

Bởi vậy trên người Tôn Chí Tân phát sinh chuyện phi thường quỷ dị, hắn chỉ ra ngoài đi dạo, thu hoạch lúc trở về so với thợ săn lợi hại nhất còn nhiều hơn. Mỗi ngày nhìn Tôn Chí Tân mang sọt liễu không ra ngoài, lại thấy hắn khiêng con mồi không nhỏ trở về, Naaru và Tiger hai người đều đối với chuyện này kinh nghi bất định.

Hỏi Tôn Chí Tân con mồi từ đâu mà đến, Tôn Chí Tân chỉ là cười cười không chịu nói, buộc nóng nảy mới nói là Tôn Tiểu Lỗ săn .

Có thể sao ? gần đâyTôn Tiểu Lỗ quả thật lớn thêm một cái đầu, nhưng vẫn không cao đến cẳng chân người. Chỉ bằng nó có thể săn được cả một con trâu trở về ? còn không phải nói giỡn……

Biết Tôn Chí Tân có bí mật, nhưng lại biết trên người hắn sẽ luôn phát sinh một chút chuyện thần kỳ, Naaru và Tiger chỉ đành giả mù không thấy, lại nhắc nhở Tôn Chí Tân đừng để những người khác biết, nếu không không dễ giải thích.

Vì thế Tôn Chí Tân vẫn tiêu dao như cũ, nếu ra ngoài , tất nhiên là buổi sáng tay không ra ngoài, buổi tối thu hoạch tràn đầy trở về, thu hoạch so với thợ săn trong tộc còn càng phong phú.

lại nói , trên đời không có bức tường nào không lọt gió, thu hoạch cổ quái của Tôn Chí Tân vẫn dẫn tới tộc nhân chú ý. Trong bộ tộc liền lại truyền lưu truyền thuyết, nói sói con là con trai của Lang Vương tiền nhiệm. Mà Tôn Chí Tân đúng dịp lúc Lang Vương cũ mới tranh đoạt vương vị cứu con trai Lang Vương, Lang Vương tiền nhiệm cuối cùng đả bại đối thủ, quay đầu báo ân người cứu con trai mình Tôn Chí Tân, đem đứa con được Tôn Chí Tân cứu kia giao cho hắn nuôi nấng, hưởng thụ quyền lực của ân nhân của đàn sói. Bởi vậy Tôn Chí Tân mới có thể nuôi sói con, bởi vậy sói con mới bằng lòng đi theo Tôn Chí Tân, bởi vậy Tôn Chí Tân mới có thể có được thức ăn đàn sói tặng .

Xem ra với những người trong tộc, sói là sinh vật thần bí mà cường đại , cho nên có một vài bộ tộc mới có thể sùng bái loài sói, trong tộc có hình xăm hình sói , có vài bộ tộc thậm chí trực tiếp cho rằng mình chính là hậu đại của loài sói.

Nói như vậy bầy sói sẽ không dễ dàng xuất hiện ở trước mặt loài người, là tồn tại so với loài người càng ưu việt, trừ phi người nọ là tất đạt lạp sát a tô, không giống người phàm, mới có thể làm được chuyện bọn họ không làm được, mới có thể làm cho đàn sói đồng ý tiếp cận hắn, thể hiện ra đủ loại thần kỳ phàm nhân làm không được của mình.

lời giải thích nghe qua thực thái quá, kỳ thật đã có chút tiếp cận sự thật. Tôn Tiểu Lỗ quả thật là sói lớn giao cho , thức ăn cũng là nó đưa , hơn nữa Tôn Chí Tân phỏng chừng khả năng nó là Lang Vương rất cao. Cho nên năng lực tưởng tượng của người tiền sử cũng không phải không phong phú. Chẳng qua đem vấn đề quy kết đến mình là thân phận thần tiên tất đạt lạp sát a tô chó má gì đó, lời nói kia liền có chút huyền bí …… Dù sao Tôn Chí Tân nghe được thật bị dọa. Tôn Chí Tân càng thối thí tự nhận mình có sức quyến rũ nhân cách độc đáo, ngay cả làm bạn cùng sói lớn cũng có thể ……

Người trong tộc đoán đến đoán đi như vậy kết quả rất tốt , tồn tại của sói con và con mồi đều không hợp lí nhưng có thể khiến người ta chấp nhận. Tôn Chí Tân mừng rỡ để bọn họ nghĩ như vậy, mình và sói con mới không bị bọn họ bài xích. Xuyên đến nơi này sống lâu như vậy, hắn thích những dã nhân tiền sử này, không muốn bọn họ bài xích mình, cũng không nguyện ý Tôn Tiểu Lỗ ngốc trong doanh địa.

Tôn Chí Tân vẫn giống như thưòng, tiếp tục rời doanh địa đi may xiêm y, mang theo sói con đi gặp khách quý.

Ở cùng một chỗ lâu, một người hai sói cũng vô cùng thân thiết, Tôn Chí Tân có thể tùy ý tựa vào trên người con sói kia, lúc thời tiết chuyển lạnh đem con sói kia coi như chỗ tựa lưng ấm áp mà dùng. Sói lớn căn bản lười quản hắn, hắn muốn dựa thì dựa, chỉ vào lúc rời đi mười phần khí phách vương giả hừ hai tiếng, nhắc nhở Tôn Chí Tân nó phải đi .

Mà Tôn Tiểu Lỗ hoàn toàn đều là mười phần hồn nhiên lại vui vẻ. Nó một hồi vây quanh Tôn Chí Tân ép buộc, trong chốc lát lại đi ép buộc sói lớn, tóm lại sẽ chịu yên tĩnh.
Bình Luận (0)
Comment