Sự Trả Thù Của Thế Thân

Chương 19


Nhìn Hàn Minh và Bạch Vân đi khuất, Diệp Phong quay sang nhìn Lâm Lạc vẫn đang còn chìm trong sự thắc mắc nhàn nhạt nói.
"Em và Hàn Minh kia quan hệ không tầm thường chút nào".
"Có gì mà không tầm thường chứ?" Lâm Lạc nghe vậy liền hỏi.
Diệp Phong cười nhạt:"Thái độ mà em dành cho hắn không giống như người quen bình thường".
"Ờ thì..." Lâm Lạc dừng một chút, tiếp tục nói:"Em và hắn từng là người yêu của nhau".
"Người, người yêu của nhau?"Diệp Phong nghe xong không khỏi sửng sốt, cậu thế nào cũng không ngờ Lâm Lạc có người yêu.
Lâm Lạc thấy Diệp Phong như vậy, bất đắc dĩ nói tiếp:"Đã từng".
"Ý em là sao?" Diệp Phong nghi hoặc nhìn Lâm Lạc hỏi.
Lâm Lạc khẽ nâng môi, nhẹ nhàng nói:"Trước đó là người yêu của nhau nhưng bây giờ đã là người xa lạ.

Đã vậy còn mỗi lần gặp nhau đều đối chọi gay gắt".
Và lần nào thì Lâm Lạc cũng giành chiến thắng.
Diệp Phong tuy không vui nhưng vẫn hỏi tiếp:"Hai người sao lại chia tay?".

Diệp Phong thật không thể phủ nhận nếu nhìn kĩ thì sẽ phát hiện Lâm Lạc và Hàn Minh rất đẹp đôi.


Tuy cậu thích Lâm Lạc nhưng điều này là sự thật không thể chối cãi được.
Có thể gọi là trai tài gái sắc, à không, trai tài trai sắc.
"Hàn Minh đem em đương thế thân của Bạch Vân, vì Bạch Vân mà trở mặt với em.

Em hết chịu đựng nổi nên chia tay, đơn giản như vậy đó".
Lâm Lạc thản nhiên nói nhưng có chút dè chừng nhìn Diệp Phong.

Cậu đoán sau khi nghe cậu kể thì Diệp Phong có thể sẽ không bình tĩnh nữa.
Đúng như những gì Lâm Lạc đoán, vừa nghe cậu nói xong biểu tình trên mặt Diệp Phong có biến.

Vẻ mặt thâm trầm, đáy mắt hiện lên sát khí.

Trong lòng Diệp Phong dâng lên lửa giận mãnh liệt.
Phải biết cậu thích Tiểu Lạc cỡ nào, vậy mà tên Hàn Minh chết tiệt kia lại đem Tiểu Lạc bảo bối của hắn làm thế thân của kẻ khác.

Tên Bạch Vân kia có chỗ nào sánh được với Tiểu Lạc, càng nghĩ càng tức!
Diệp Phong định đuổi theo Hàn Minh thì bị Lâm Lạc ngăn lại:"Anh muốn đi đâu?".
"Đi tìm Hàn Minh" Diệp Phong thanh âm lãnh khốc nói.
Lâm Lạc nghe vậy liền hỏi:"Tìm hắn làm gì chứ?".
"Đương nhiên là cho hắn một trận no đòn rồi, ai bảo hắn dám đối xử với em như vậy" Diệp Phong vừa nói liền hiện lên sát khí.
Lâm Lạc nghe xong vội ngăn lại:"Không cần đâu anh, chuyện này em có thể tự giải quyết được.

Dù sao thì từ lúc chia tay tới giờ em cũng đã khiến hắn ăn không ít trái đắng.

Nếu anh mà đánh hắn nặng quá thì em làm sao có thể tiếp tục hành hạ hắn chứ? Em còn muốn từ từ chơi đùa với hắn thế nên anh vẫn là đừng động đến hắn.

Nha~".
Lâm Lạc hai mắt chớp chớp nhìn Diệp Phong đầy mong chờ.

Nghe Lâm Lạc nói, lửa giận trong lòng Diệp Phong dịu xuống vài phần:"Tạm thời anh sẽ không làm gì hắn nhưng nếu như hắn dám làm khó em thì em cứ nói với anh.

Anh sẽ không để yên cho hắn đâu".
Lâm Lạc cười khẽ một tiếng nhìn Diệp Phong nói:"Anh chẳng lẽ không biết em là hạng người không dễ chọc à? Em không đi làm khó người khác thì thôi, làm gì có chuyện người khác làm khó em".
Diệp Phong mỉm cười nhìn Lâm Lạc, trên mặt mang theo bất đắc dĩ.
"Tuy nói là vậy nhưng dù thế nào thì em đừng quên rằng em vẫn còn có anh".

Diệp Phong đè bả vai Lâm Lạc trịnh trọng nói, "Anh sẽ luôn là hậu thuẫn của em".
Tim Lâm Lạc khẽ run lên, bất giác trào ra một trận cảm thán.
Tình cảm A Phong dành cho mình thật lớn, đối xử thật tốt với mình, chỉ là...chỉ là mình thế nào cũng không thể đáp lại.
Nghĩ đến đây, môi Lâm Lạc giần giật:"Anh tốt với em như vậy, có đáng không?".
Diệp Phong nghe vậy liền không suy nghĩ mà trả lời.
"Đáng".
Ngập ngừng một chút cậu nói tiếp, "Em đã nói em xem anh như ca ca vì vậy người ca ca này phải làm tròn nghĩa vụ bảo vệ đệ đệ của mình".
Lâm Lạc biết Diệp Phong là an ủi cậu và cũng đang an ủi chính bản thân mình, tuy vậy cậu cũng không hỏi gì thêm.
Lâm Lạc nhìn Diệp Phong, chậm rãi nói:"Trời không còn sớm nữa, em về trước".
"Ừm" Diệp Phong đáp.
Nói xong, Lâm Lạc nhanh chóng lên xe trở về.

Diệp Phong nhìn theo hướng Lâm Lạc rời đi đến khi khuất bóng mới thôi.

Cậu biết Lâm Lạc đang khó xử vì tình cảm của cậu dành cho em ấy nhưng mà em ấy là nghĩ nhiều rồi.

Bản thân Diệp Phong biết rõ con người Lâm Lạc, em ấy nói không thích chính là không thích, cho dù Diệp Phong cậu có kiên trì theo đuổi thì cũng chẳng được gì.
Thế nên nếu có thể làm anh em với Lâm Lạc cũng không tồi.

Cậu cũng đã dần buông bỏ được, hiện giờ Diệp Phong chỉ mong Lâm Lạc có thể tìm được người mà mình yêu và người đó cũng thật lòng yêu Lâm Lạc.

Được như thế thì quá tốt rồi...
========================
Tác giả:
Hiện giờ mình phải dành thời gian cho việc học nên tiến độ ra chương sẽ chậm.

Mong mọi người thông cảm.

Cũng cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của mình ^.^

Bình Luận (0)
Comment