Sự Trả Thù Màu Đỏ

Chương 14

Sau khi dẫn Yuuto đến phòng Hiệu trưởng, tất cả cùng tiến đến lớp 10A mà Yuuto sẽ nhập học. Mọi người đang đi trên hành lang dài và rộng trước những ánh nhìn đầy ngạc nhiên, những cái chỉ trỏ và những tiếng xì xầm bàn tán của mọi người. Hầu như mọi người đều hướng ánh nhìn hiếu kì của mình đến Yuuto, người đang đi cùng bộ ba quyền lực kia và bàn tán:

- Hội trưởng kìa. Tại sao hôm nay cô ấy lại đi cùng với một nam sinh lạ hoắc vậy? Học sinh mới à?

- Có khi nào là thành viên mới của Hội học sinh không?

- Không thể nào! Mới vào trường đã trở thành thành viên Hội học sinh sao?? Chắc thành tích phải đáng nể lắm!

Tuy đã biết trước là chuyện này sẽ xảy ra, nhưng Yuuto vẫn cảm thấy không được thoải mái. Cậu nhìn sang 2 bên, 3 con người "quyền lực" kia vẫn tiếp tục đi với những khuôn mặt bình thản giống nhau y chóc. Cậu ghé sang Hiro, nói thầm với cô:

- Này Hiro, ngày nào các cậu cũng phải chịu cảnh bị chỉ trỏ bàn tán vậy sao? Tôi có cảm giác mình như người ngoài hành tinh mới đáp từ hành tinh nào xuống vậy.

- Không hẳn, chỉ là khi chúng tôi đi cùng với người nào đó thì họ mới trở thành tâm điểm của sự bàn tán. Còn chúng tôi thì đã quá quen với việc này rồi, cậu cũng nên tập làm quen đi là vừa.

- Tập làm quen sao? Nói luôn dễ hơn làm - Yuuto lẩm bẩm.

Họ vẫn tiếp tục đi trong sự bàn tán không ngớt của mọi người. Yuuto đang cố gắng hết sức không để tâm đến xung quanh và tiếp tục đi. Cậu nhìn sang Rin. Cô vẫn đang đi một cách hết sức bình thản, ánh mắt trong veo nhìn thằng về phía trước không hề có một gợn sóng. Cậu đang khâm phục cô từ tận đáy lòng. Cô có thể điều khiển toàn bộ một ngôi trường rộng lớn như vậy, có thể bình thản đi giữa vô vàn ánh nhìn và có thể giao tiếp với người khác trong mọi tình huống khác nhau. Rin thật là một người con gái đáng ngưỡng mộ. Đột nhiên cậu nhận thấy có sự thay đổi nhẹ so với mọi lần. Là gì nhỉ?? À đúng rồi, Rin đang đeo kính. Vậy có nghĩa là cô bị cận sao? Tại sao khi làm nhiệm vụ cô lại không đeo nhỉ? Liệu có lý do gì đặc biêt chăng?? Để thỏa mãn cái sự tò mò hiếu kì của mình, Yuuto bước nhanh một bước cho kịp Rin và hỏi:

- Rin này, cậu bị cận sao?

- Đúng rồi. - Rin đáp, mắt vẫn nhìn thẳng.

- Tại sao khi làm nhiệm vụ cậu lại không đeo kính? Cậu sử dụng kính áp tròng sao?

- Phải. Vì có nhiều nhiệm vụ đòi hỏi phải có độ chính xác cao, mà tớ thì không thể để khuyết điểm về mắt ảnh hưởng đến nó được. Với lại, đeo kính vướng víu lắm, chẳng tốt đẹp gì đâu nên cậu hãy lo mà bảo vệ mắt của mình đi.

- T..Tớ biết rồi. - Yuuto hơi khựng lại.

Họ tiếp tục đi trong im lặng (Mí bạn đừng hỏi tại sao đường đi lại dài thế). Đột nhiên, Rin ngừng lại. Theo quán tính, mọi người cũng dừng lại nhưng không ai hỏi ai điều gì. Yuuto đang thắc mắc tại sao lại dừng thì đã nhìn thấy đằng trước có một người con trai. Người con trai đó có nét khuôn mặt hao hao giống Rin và cực kì đẹp trai. Khuôn mặt không góc chết với chiếc mũi cao, đôi môi mỏng và đôi mắt đỏ đô sắc lạnh. Đôi mắt ấy như xuyên thấu tất cả mọi thứ, khiến cho Yuuto trong phút chốc cảm thấy hơi lạnh sống lừng. Mái tóc đỏ suôn mượt, thân hình chuẩn men cao ráo, ánh nhìn thẳng tắp, nụ cười nắng sớm, anh như là một hoàng tử bước ra từ những câu chuyện cổ tích vậy. Thân hình cao ráo kết hợp với đồng phục thì soái ca không chịu nổi. Làn da trắng như tuyết nổi bật trên bộ đồng phục. (Chờ xíu đi ổn định máu mũi đã =.=) Người đó là Minohara Ryuuki, anh trai của Yamazaki Yuukirin,vị tướng tài ba của JSC, một con người tài ba ở tất cả các lĩnh vực, kể cả bếp núc:v

Bất chợt anh hướng ánh nhìn của mình sang nhóm Rin làm Yuuto giật mình, đơ tại chỗ. Anh từ từ tiến lại gần, môi nở một nụ cười ấm áp. Rin cũng nở một nụ cười ấm áp không kém đáp trả lại nụ cười của anh. Yuuto mặt thộn ra, ngây người không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Họ có quen biết nhau sao? Tại sao lại như vậy nhỉ?? Khi cậu chưa kịp định thần chuyện gì thì anh đã đứng ngay trước mặt, thân thiện chào hỏi:

- Chào buổi sáng, Rin. Hôm nay cũng đến sớm nhỉ? - Anh cười thân thiện với Rin.

- Nhưng vẫn chưa sớm bằng anh đâu, onii-chan. - Rin nghịch ngợm đáp.

- Cả Kouta và Hiro cũng đến sớm vậy sao? Hôm nay liệu sẽ có phong ta bão táp đổ bộ vào Nhật Bản chăng? - Anh đưa tay lên xoa cằm, ra vẻ suy tư nhưng vẫn giữ nét mặt tinh nghịch.

- Ryuu-nii à, đây là tình thế bắt buộc, chứ em không hề mong muốn. - Hiro ỉu xìu trả lời anh và nhận được cái liếc cháy mặt từ Rin.

- Haha, tình thế bắt buộc à. Vậy thì hết cách rồi.

Mọi người trò chuyện với nhau rất rôm rả, duy chỉ có một con người đang đứng độc nhất đấy, mặt ngu ra, không hiểu bất cứ chuyện gì. Không phải một người mà tất cả đều quen biết nhau sao? Ôi nàn ní? Hôm nay là cái ngày gì mà não của Yuuto lại phải hoạt động nhiều đến vậy chứ!

Đang nói chuyện vui vẻ, Rin bất chợt nhìn sang Yuuto, thấy cậu đang sở hữu một khuôn mặt rất chi là...ngu và đau khổ, bèn cười nhẹ, tiến lại gần, nắm tay cậu ta và dẫn đến chỗ của Ryuuki.

- Onii-chan, em xin giới thiệu với anh: Đây là Kousaki Yuuto, học sinh chuyển trường, bạn cùng lớp mới của tụi em.

Ryuuki ngừng nói chuyện, đảo đôi mắt đỏ đô của mình về phía Yuuto. Yuuto giật mình khi bắt gặp ánh nhìn nghiêm nghị của anh về phía mình. Cậu sợ toát mồ hôi, nghĩ rằng phen này chắc mình tiêu rồi. Nhưng không, Ryuuki cười thân thiện và đưa tay về phía cậu:

- Chào cậu, Kousaki. Tôi là Minohara Ryuuki, học lớp 11A, là anh kết nghĩa của 3 người kia và cũng là đàn anh của cậu đấy, kouhai-kun. (kouhai = hậu bối, đàn em).

- C...Chào anh, em là Kousaki. Rất mong được anh giúp đỡ, senpai. - Yuuto run run đưa tay bắt lấy bàn tay đang chìa ra của Ryuuki, lòng nhẹ đi đôi chút.

Rin đóng vai trò làm người trung gian, niềm nở giới thiệu Ryuuki cho Yuuto:

- Anh Ryuuki là con trai một người bạn rất thân của bố tớ. Anh ấy biết chúng tớ từ hồi nhỏ, cả 4 anh em chơi rất thân với nhau. Ngoài ra, anh Ryuuki còn là tiền Hội trưởng Hội học sinh đấy.

- Ồ, thật vậy sao? - Yuuto ngạc nhiên. Thì ra đó là lý do họ quen biết nhau.

- Haha, thực ra anh cũng rất muốn được làm tiếp, nhưng do anh bận nhiều công việc quá nên không thể tiếp tục. Với lại sức hút của Rin năm nay quá khinh khủng, anh chắc chắn trong thể đọ lại được. Nên anh quyết định để Rin làm. - Ryuuki cười.

- Onii-chan cũng rất hot mà. Mỗi khi cần trao đổi với anh, em chỉ cần tìm những chỗ mà các cô gái tụ tập đông nhất thì tìm ra anh thôi. Easy mà! - Rin chọc anh.

- Ây ây, anh đâu có chứ. - Ryuuki cười, chối biến.

- Anh không chối được đâu. Trong lần khảo sát diễn ra vào tuần trước, anh đã đứng Top 1 những người có sức hút nhất bên con trai đấy. - Hiro châm chọc. - À và tất nhiên người đứng Top bên này chính là chị Rika, bạn gái của anh rồi.

- Ấy ấy, cô ấy không phải bạn gái anh. - Ryuuki nháy mắt. - Mà cô ấy chỉ là "gấu" của anh thôi.

- Xì, ỷ có gấu rồi muốn khoe sao thì khoe hả? Em không thua đâu! - Hiro phùng miệng.

Yuuto khá ngạc nhiên về xuất thân của anh. Minohara sao, là kẻ thù à. Vậy thì cậu phải cảnh giác với anh mới được. Nhưng nếu Rin đã thân đến vậy thì chắc ổn cả thôi nhỉ?? Điều mà Yuuto không ngờ đến là anh lại có sức hút với phái nữ như vậy kể cả khi anh đã có bạn gái. Liệu chị ấy có ghen không khi hàng ngày anh đều được những cô gái vây quanh nhỉ?

Yuuto chưa kịp nghĩ hết thì đã có một giọng nói dịu dàng có phần châm chọc chen vào:

- Hình như tôi vừa nghe có ai đó nhắc đến tôi nhỉ? Liệu tôi có nghe nhầm không??

- Aaa, chị Rika. -Hiro reo lên.

- Đến rồi à? - Ryuuki mỉm cười hiền hậu.

Yuuto quay lưng lại và ngay lập tức bị hớp hồn. Đó là một mỹ nhân hết sức duyên dáng. Người đó có một khuôn mặt rất đẹp với đôi mắt màu caramel, chiếc mũi thon và đôi môi anh đào căng mọng đầy quyến rũ. Cô ấy có một mái tóc nâu nhẹ gợn sóng dài ngang lưng, được kẹp một phần bởi chiếc nơ trắng và phần còn lại thả rũ xuống. Thân hình rất đẹp với khuôn ngực đầy đặn, vòng eo thon gọn và đôi chân dài thướt tha. Làn da của chị cũng vô cùng trắng và khí phách chị tỏa ra vô cùng dễ chịu nhưng cũng mạnh mẽ và nghiêm túc. Đúng chuẩn một mỹ nhân như lời Hiro nói. Đó chính là Kirasaki Rika, bạn cùng lớp của anh Ryuuki, cựu Hội phó Hội học sinh và cũng là "gấu" theo định nghĩa của anh Ryuuki.

- Chào mọi người, con người vô cùng "thiêng" này đã xuất hiện theo tiếng gọi của mọi người đây. - Chị Rika cười.

- Chị Rika hôm nay cũng đẹp y như mọi ngày. - Hiro nhanh nhảu đáp.

- Chị sẽ coi nó như là một lời khen đúng nghĩa. - Chị Rika đáp và chuyển ánh nhìn sang Yuuto. - Học sinh mới à?

- D..Dạ vâng. E...Em là Kousaki Yuuto ạ, rất mong được chị giúp đỡ.- Yuuto cúi đầu.

- Chào em, chị là Kirasaki Rika, bạn cùng lớp của Ryu, cứ gọi chị là Rika được rồi, chị không thích kính ngữ đâu. - Chị Rika cười với Yuuto.

- Vâng thưa chị Rika. - Yuuto luống cuống đáp.

- Yuuto à, chị Rika là hoa đã có chậu rồi nên cậu không được léng phéng đâu. -Hiro châm chọc.

- T..Tôi không có đâu. -Yuuto vội vàng đáp.

- Hiro à, đừng chọc Yuuto nữa. - Rin cau mày.

- Vâng... - Hiro đáp, giọng hơi sợ sệt.

- Được rồi, chị không để tâm đâu Hiro. - Chị Rika cười. - Còn anh, Minohara Ryuuki, đến giờ vào lớp rồi, anh có nhanh chóng vào lớp đi không??- Chị Rika nói, giọng tinh nghịch có phần trách móc.

- Vâng vâng, tôi đi ngay đây, thưa "phu nhân". - Anh Ryuuki cười đầy ẩn ý và đáp.

- Ai là "phu nhân" của anh chứ? Đi nào. - Chị Rika ngại ngùng cầm tay anh Ryuuki và lôi anh ấy đi.

- Oaa, chị Rika. -Hiro tiếc nuối nhìn theo.

- Lát nữa nhé, Hiro. - Chị Rika nháy mắt.

- Ầy, anh bị lôi đi rồi. Lát nữa nói chuyện tiếp nhé, Rin.- Anh Ryuuki cười tinh nghịch.

- Vâng ạ. - Rin vẫy tay.

- Tạm biệt hai người. Chúng ta cũng đi thôi, đến giờ rồi. - Rin nói với 3 người còn lại.

- Được rồi, đi thôi nào.

HẾT CHAP 14

Góc lời tác giả: Xin chào, tớ là Miyazaki Harumi đây. Xin lỗi vì sự chậm trễ quá mức của tớ. Vì tớ đã lên cấp 3 và công việc thì khá là nhiều nên dạo gần đây tớ đã không thể post truyện lên cho mọi người đọc. Tớ thành thật xin lỗi về sự cố này. Sắp tới, tớ sẽ cố gắng sắp xếp thời gian up bù để cho mọi người tiếp tục thưởng thức bộ truyện, xin mọi người hãy tiếp tục theo dõi tớ. Một lần nữa tớ rất xin lỗi mọi người vì sự cố thời gian qua. Tớ sẽ cố gắng khắc phục, mong mọi người vẫn đón nhận bộ truyện của tớ ạ. *Cúi đầu* Kí tên: Harumi
Bình Luận (0)
Comment