Sự Trả Thù Màu Đỏ

Chương 19

Ăn uống no say, chán chường xong, mọi người bắt đầu vào công việc dọn dẹp. Việc dọn dẹp chén đĩa sẽ do Rin và Hiro phụ trách, dọn rác và quét nhà do Kouta và Yuuto đảm nhiệm. Tất cả làm việc rất nghiêm túc, không nói một lời nào. Nguyên nhân là do đoạn đối thoại trước đó. Xin trích lại nguyên vẹn như sau:

Rin: Ăn uống cũng xong rồi, dọn dẹp đi thôi.

Kouta: Đúng đấy, dọn dẹp nhanh để còn nghỉ ngơi nào.

Hiro: Vẫn còn sớm mà, hay dọn dẹp xong chúng ta chơi trò gì đi.

Yuuto: Đúng đấy. Hay là chơi bài đi, tớ đây là cao thủ đấy.

Rin: Không được. Chúng ta còn phải làm bài tập nữa.

Hiro: Thôi mà Rin. Ngày nào cũng bài tập, bài tập. Cậu không thấy chán sao??

Rin: Không.

Hiro: Kouta àaaaaaa

Yuuto: Đi mà!! Hôm nay là ngày vui, tại sao cậu nỡ như vậy chứ!!!

Kouta: Hay là vầy đi. Dọn dẹp xong, chúng ta sẽ giải quyết bài tập trong vòng 1 tiếng. Đúng 1 tiếng sau, ai chưa làm xong bài tập thì ngoan ngoãn đi ngủ. Rin, cậu thấy được không?

Rin ngước nhìn đồng hồ rồi nói: Dù sao cũng mới chỉ có 7h. Được thôi, trước mắt cứ dọn dẹp đã. rồi sau đó đem bài tập xuống phòng khách làm. Đúng 1 tiếng tớ kiểm tra mà chưa làm xong thì lên giường đi ngủ nhé.

Hiro + Yuuto: Huraaaa!!! Kouta là nhất!! Rin là nhất!!

Rin: Lo dọn dẹp đi.

Vângggggggggg!!!!!

Chuyện là vậy đấy. Vì sòng bài to lớn đang đợi ở trước mắt, Hiro và Yuuto nhanh nhẹn hơn hẳn, còn Rin và Kouta chỉ biết thở dài. Đúng là con nít, dễ dụ!

Dọn dẹp xong thì vừa đúng 7h30p, Rin ra lệnh mọi người về phòng lấy bài tập đem xuống phòng khách. Hiro nhanh chóng chạy về phòng, còn Yuuto thì vì chưa biết phòng mình ở đâu nên Kouta đi cùng. Rin cũng thở dài đi về phòng. Đúng 5p sau, tất cả đã tập trung dưới phòng khách, tay ôm khệ nệ một đống bài tập. Hiro càu nhàu:

- Trời má, tưởng rằng có ít lắm, ai ngờ cao quá đầu. Thế này thì làm đến bao giờ cho xong! Save meeeeeee!

Yuuto cũng buồn không kém, phen này không thể xong trong vòng một tiếng rồi. Rin và Kouta nhìn nhau cười khổ. Kouta nói:

- Hiro, nếu cậu làm xong đống này trong vòng 1 tiếng mà không sai một bài nào, ngày mai tớ sẽ dẫn cậu đi ăn kem. Đồng ý chứ??

- Rủi ro ít nhất 3 câu sai. - Người nào đó nghe đến kem thì mắt sáng rực.

- Được rồi, rủi ro 3 câu. Làm đi.

- Hurayyyy!!! Kouta là tuyệt nhất!!

Đến chịu với con người này rồi! Yuuto cũng ngồi xuống làm bài tập, một phần cũng là do Kouta hứa sẽ mua cho cậu một phần. Rin chỉ biết lắc đầu. Phen này lại tốn tiền vô ích rồi.

Không khí trong nhà lại trở nên im lặng và có phần căng thẳng. Chỉ có thể nghe tiếng bút sột soạt trên giấy và tiếng bay vo ve của mí con ruồi vô duyên nào đấy sau đó đã bị Kaga (chính tác giả) ta đây đập chết vì phá hỏng không khí mà thôi. Đôi khi có tiếng cọ cọ bút vào đầu, rồi sau đó lại im bặt. Hiro và Yuuto tập trung cao độ vào việc giải bài tập, Rin và Kouta thì vô cùng thong thả. Bài tập cứ dần thấp đi, thay vào đó là sự sung sướng của Yuuto và Hiro khi giải xong một bài. Có vẻ như chiến lược của Rin và Kouta đã thành công mĩ mãn.

Đồng hồ chỉ 8h30, đã đến lúc kết thúc việc làm bài tập theo thời giạn được giao rồi. Yuuto và Hiro lo lắng đưa bài tập cho Rin và Kouta kiểm tra, mồ hôi nhễ nhại. Thật là, rốt cuộc là vừa làm bài tập xong hay là vừa đi đánh trận về vậy! Rin và Kouta tập trung đọc đáp án mà hai người kia đã làm ra. Hiro và Yuuto căng mắt ra đoán biểu cảm của hai người, nhưng vô dụng vì họ là những con người bất biến giữa dòng đời vạn biến.

- Hừm. Yuuto sai 1 câu, Hiro sai 2 câu. - Rin gấp vở lại, nói.

- Hoan hô!!! Không phá vỡ giao hẹn, lại còn giải xong hết bài tập rồi. Thật là hạnh phúc quá đi!! - Hiro gào lên sung sướng.

- Chỗ nào thế?? Có thể chỉ ra được không?? - Yuuto sấn đến.

- Đây, từ chỗ này. - Kouta chỉ vào cuốn vở của Yuuto.

- Hiro à, cậu phải học tập Yuuto đi chứ. Đừng có ngồi đó chỉ biết ăn không, lo đi sửa lại lỗi đi.

- Được rồi mà, tới liền đây!!

- À, thì ra là vậy. Tớ hiểu rồi, lập tức sửa lại đây. Cảm ơn cậu đã giúp đỡ. - Yuuto cúi đầu.

- Không có gì. Cậu hiểu bài là tốt rồi. - Kouta xua tay.

Sau 5p sửa bài, cuối cùng toàn bộ đống bài tập đã chất cao như núi đã được giải quyết xong. Hiro mệt mỏi nằm lê lết xuống sàn.

- Ác quá! Tại sao các thầy cô lại ác độc như vậy chứ! Ra cho học sinh một đống bài tập như vầy, làm mãi mới hết. Mà Rin này, cậu cũng ác quá đấy. Tại sao lại bắt làm bài của những ngày khác nữa chứ? Hôm nay mới chỉ là thứ 3 thôi mà!

- Nếu cậu làm luôn bây giờ không phải những ngày khác cậu sẽ có thời gian rảnh sao? Còn kêu ca gì nữa, bài thì cũng đã làm xong rồi. Hay từng đấy vẫn chưa đủ, muốn làm thêm?? - Rin bỏ kính xuống bàn, thong thả đáp.

- Dạ em biết lỗi, mong chị tha cho em. Em lỡ miệng thôi! - Hiro quỳ lạy.

- Biết vậy là tốt.

- Hahaha, Hiro toàn bị Rin dọa sợ xanh mặt thôi. - Kouta cười.

- Tại sao cậu không thử phản kháng một lần nhỉ?? - Yuuto thêm vào.

- Này, các người có biết thế nào là ngu không hả?? Cậu ấy đáng sợ lắm, biết không hả?? Có cho cậu tiền chưa chắc cậu đã dám làm phản đấy, đừng nói chi là tôi nhé. Các cậu cũng đã bị cậu ấy đe dọa rồi đấy nhé, đừng bảo các cậu chưa biết thế nào là sợ nhé. Im hết đi, lũ nhiều chuyện. - Hiro nhắm mắt nhắm mũi quát.

- Tớ sẽ coi đó như là lời khen. - Rin đáp tỉnh bơ. - Được rồi, bài tập cũng xong, nhà cửa cũng dọn xong. Các cậu muốn chơi gì?

- Lập sòng bài đê!!! Để tớ đi lấy bộ bài đã. - Hiro nhanh nhảu.

- Được rồi. Tớ đi cất sách vở cho. 10p nữa bắt đầu. - Kouta ôm chồng sách đi.

- Để tớ phụ cho. Nhiều vầy cậu mang không hết đâu. - Yuuto chạy tới.

- Phiền cậu rồi.

- Không có gì đâu.

Rin cũng đứng dậy, đi vào bếp.

- Tớ đi lấy chút nước uống. Chuẩn bị đi.

- OKKKK!!!
Bình Luận (0)
Comment