Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 464

Trong lòng ngũ đại phó điện chủ của điện Thiên Thần dao động, rất lâu sau vẫn không thể bình tĩnh. Bọn họ ở cách xa bộ quốc phòng Thiên Hạ tận mấy chục nghìn dặm vậy mà gặp được một trong tứ đại thiên vương đời đầu của điện Thiên Thần.

Rốt cuộc là hai nghìn năm trước đã xày ra chuyện gi? Hắc Đế cảm thầy gio phút này toàn bộ linh hồn của cô cũng dao động dữ dội. Lúc trước Tiêu Hạo Thiên để cho cô ấy thừa kế Chân Hoàng cho nên cô cũng biết một vài chuyện, sau này Tiêu Hạo Thiên cũng để cập vài lần với cô ấy.

Hắc Đế biết đến sự tổn tại của người thống tri đời đầu của điện Thiên Thần, cũng biết chuyện đối phương hai nghìn năm trước là vị tướng quân vĩ đại nhất của quốc gia, là một vị Nhân Vương đình cấp. Nhưng Hắc Để không ngờ trong điện Thiên Thần mà cũng có Tử Đại Thiên Vương. Hơn nữa, một trong số họ đã bỏ xác nơi xứ người cách bộ quốc phòng Thiên Hạ tận mấy chục nghìn dặm.

Đây là chuyện chấn động tới mức nào cổ chứ

Hon nữa, cũng chính vì Lục Đế vừa mới hành động cho nên tên đạo chủ cao thủ quân thực chiến của bộ quốc phòng Phi Ngư này mới có thể bị giết. Nếu không thì với trạng thái của Hắc Đế sẽ không đấu lại đối phương.

Hắc Đế, Ám, Chiến, Lục, Diệt sau khi chấn động thì hốc mắt của Hắc Đế đỏ lên, nói gì thì nói cô ấy cũng chỉ là một người phụ nữ, đương nhiên là cảm xúc sẽ nhiều hơn mấy tên đàn ông kia một chút. Vì khoảnh khắc này Hắc Đế nhìn thấy Lục Đế cực kỳ mạnh mẽ kia không phải là người sống, thậm chí là không có thực thể, người đó...Người đó giống như chi là một ảo ảnh của tâm trí thôi.

"Anh...Anh đã chết rồi phải không?" Hắc Đế chật vật nuốt nước miếng, nói với Lục Đế.

Lục Để đứng trên đỉnh đầu của con khủng long to mấy chục mét, gật đầu nói: "Đúng vậy, ta đây đã từ trận, nhưng mà năm đó ta tung hoành ngang dọc mấy chục nghìn dặm phương Tây, giết biết bao nhiêu tên đại tướng của các quốc gia phe địch, ta có chết cũng không uống công! Nhưng mà, chi là cuoi cùng không Còn mạng để trở v..." Giây phút này Luc Đế tựa như là hơi buồn bã. Bọn người Hắc Đế nghe Luc Đế nói vậy, xúc động phức tạp ở trong lòng lại càng sâu. Chẳng qua là khi mấy người họ định hỏi Lục Đế chút gì đó thì Luc Đế đã phất tay chặn bọn họ lai.

Khoảnh khắc kế tiếp, Lục Để đưa tay vào không trung, hướng về phía xa nằm chặt lại. một tiếng kêu gào tuyệt vong vang lên, sau đó các luồng khí bắt đầu tạo thành một con chim lớn, con chim lớn mang trên mình khí thế kỳ lạ của một quân thực chiến đinh cấp, bị Lục Để tóm cổ qua.

"Quác..." Con chim lớn đỏ bị Lục Để tóm, giãy dua không ngừng, hai cái cảnh giường ra chừng mấy chục mét, nhưng mặc cho nó có giãy dua thế nào cũng vô ích. Sau một giây bị Luc Đế nắm chặt thì cơ thể lập tức nổ tung. Cuối cùng trong bàn tay ào ảnh của Lục Để xuất hiện sáu luồng khí cực kỳ tinh khiết, toát ra một luồng sinh khí nồng đậm.

Lục Đế từ xa vẫy sáu luồng khí trong tay vào cơ thể của bọn người Hắc Đế, ngay tức khắc, cơ thể day thương tích của bọn người Hắc Đế lập tức khôi phục với tốc độ mà mắt trần có thể nhìn thấy được. Trong nháy mắt đã khôi phục hơn một nửa, ngay cả Hình Lão đã hôn mê bất tinh lúc này sau khi thương tich trên người đã lành lại hơn phân nửa cüng mo måt, tinh lại. Lục Để nhàn nhạt đưa mắt nhìn mấy người Hắc Đế, nói: "Đây là thủ nuôi của Chân Hoàng, cũng không phải là một sinh mạng thật sự, chỉ là hình thành từ bên trong vực Chân Hoàng thôi. Trên đời này có rất nhiều kẻ muốn mở đạo vực này ra, đa số nguyên nhân là vì trong này có quá nhiều thứ có thể thăng cấp được các người. Nhưng mà sức mạnh của mỗi con thú có mạnh có yếu, mạnh nhất thậm chí lên tới cùng cấp của Nhân Vương, các người nên cần thận một chút."

"Cảm ơn đàn anh..." Mấy người Hắc Đế vô cùng biết ơn nói với Lục Đế.

Lục để gật đầu, sau đó lại nghiêm túc nhìn Hắc Đế nói: "Em gái, cô vẫn còn chưa trà lời câu hỏi của tôi, để giáp của đại ca tôi sao lại ở trên người cô? Còn để kiếm của đại ca tôi đầu?"

Hắc Đế im lặng một hồi, cắn môi một cái sau đó nói với Lục Để chuyện ba tháng trước ở chiến trường nước ngoại, bị tước đoạt kim thân xém chết, sau đó được Tiêu Hạo Thiên cứu.
Bình Luận (0)
Comment