Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 485

"Này, quy luật thế giới, sau trận chiến này, có lẽ cũng sẽ biến đổi trở lại....chiến đội Thiên Hạ, này... "Lúc này, một đám người của chiến đội Hắc Hổ cùng với chiến đội Đại Hùng, những người trong lòng mong muốn cường giả của chiến đội Thiên Hạ giành được chiến thắng, lúc này trong lòng đều không khỏi thở dài một tiếng.

Không thắng được đầu, kết thúc rồi.. "Rút lui đi!" Vì vậy, ngay sau đó,các cường giả của chiến đội Đại Hùng và chiến đội Hắc Hổ buộc phải tách khỏi đối thủ của họ, cùng nhau tập hợp lại, sẵn sàng di tản.

Và đối với ý nghĩ của các cường giả của chiến đội Đại Hùng và chiến đội Hắc Hổ, ý nghĩ muốn rời đi. Các cường giả của chiến đội Thiết Ưng và chiến đội Ngân Xà, cũng không quan tâm tới bọn họ. Lúc này không phải là thời cơ để liều chết với hai đám này. Đợi sau này, hôm nay, trước tiên phải tập trung lực lượng, giải quyết triệt để cường giả bên chiến bộ Thiên Hạ! “Hừ!” Vì vậy, các cường giả của chiến đoi Thiet Ung và chiến đội Ngân Xà hừ lạnh, sau đó khoảng hơn chục cường giả sinh cảnh cấp Đạo Chủ ở cả 2 chiến đội, liền lao đến chiến trường của chiến đội Thiên Hạ và chiến đội Hùng Sư.

Tân Võ ở giữa chiến trường nhìn thấy chiến đội Hắc Hổ và Đạo Hùng đã rút lui, còn mười tôn cường giả của chiến đội Thiết Ứng cùng với Ngân Xà đang sông tới, trong lòng anh ta không khỏi dâng lên sự thất vọng.

Thua rồi... "Thiên Hạ một phương, tập hợp lại! Tập hợp lại! Nhanh lên!" Sau đó Tân Võ hét lên một tiếng, nhanh chóng để mọi người tập hợp lại.

Về mệnh lệnh của Tân Võ, cường giả của chiến đội Hùng Sư, cũng không ngăn cản, mà để cho cường giá chiến đội Thiên Hạ túy ý tập hợp lại với nhau.

Nhưng ngay cả khi có được tập hợp lại với nhau, cũng vô ích. Bây giờ sau khi cường giá từ chiến đội Ngân Xà và chiến đội Thiết Ưng đang đến viện trợ, luc lượng của chiến đội Hùng Sư đã hoàn toàn vượt qua chiến đội Thiên Hạ.

Rất nhanh, cũng chỉ có bảy tám giây, những người từ chiến đội Thiên Hạ vừa mới tập hợp lại với nhau. Một nhóm người cường giả chiến đội Hùng Sư đã bao vây họ.

Đúng lúc này, phía trước của chiến đội Thiên Hạ, một đám cường giả từ chiến đội Hùng Sư đang vây ở phía trước, phía sau cùng với hai cánh quân cũng đang xông tới bên này, cùng làm là mất mấy giây, là tất cả các cường giả của chiến đội Thiết Ưng và chiến đội Ngân Xà đã có thể đuổi tới bên đó. "Giết hết bọn chúng, sau đó cắt đứt vận mệnh quốc gia của chiến đội Thiên Hạ!" Chỉ huy của chiến đội Hùng Sư ra lệnh, vô cùng lạnh lùng. Đột nhiên, một đám cường giả của chiến đội Hùng Sư, mười tôn sinh cảnh hậu kỳ tập hợp lại với nhau. Cường giả đỉnh phong, hợp lực hướng tới giết sạch chiến bộ Thiên Hạ. "Liều chết chiến đấu... giết rồi..." Chỉ là sau đó, Tân Võ chỉ huy đứng đầu của chiến đội Thiên Hạ, chuẩn bị hạ lệnh đột phá tử trận. Đột nhiên có một âm thanh bùng nổ lớn phía sau họ. “Hả?" Tân Võ, Lưu Triệt và những người khác không khỏi nhìn chằm chằm vào bọn họ, sau đó nhìn thấy cảnh tượng này khiến tinh thần trấn động, vô cùng kích động. Chỉ thấy cả người từ trên xuối dưới bao trùm sinh cảnh tối cao cấp Đạo Chủ, sắc mặt cực kỳ lạnh lùng, từ phía sau cầm một thanh kiếm dài, từ đằng sau, rất nhanh đã vượt qua đám cường giả của chiến đội Thiết Ưng, chiến đội Ngân Xà, xông về phía đám người của Tân Võ, hơn nữa Tiêu Hạo Thiên không hề có chút do dự, trực tiếp chính diện tiếp đón đám cường giả của chiến đội Hùng Sư, xung phong liền chết tiến lên. "Hạo Thiên, không được kích động!" Tân Võ nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên, một mình chạy tới gặp mười cường giả kia, anh ta sửng sốt, nhanh chóng gọi to Tiêu Hạo Thiên

Chỉ là, Tiêu Hạo Thiên không để ý đến lời nói của Tân Võ. Ngay sau đó, khi Tiêu Hạo Thiên đang chuẩn bị xông tới trước mặt nhóm cường giả của chiến đội Hùng Sư, trong lòng đột nhiên hét lên một tiếng: "Nhân Vương một đòn!"

Rầm... khoảnh khắc tiếp theo, sau khi Tiêu Hạo

Thiên không hề có chút do dự liền huy động năng lượng tam lượt công kích của Trấn Nam Đông truyền lại cho anh. Một bóng hình to lớn giống như lốc xoáy, mặc một bộ giáp đen, ảo ảnh của Trấn Nam Đông trong tay đang cầm một thanh Đế Kiếm, đột nhiên xuất hiện giữa trời đất....
Bình Luận (0)
Comment