Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 633

“Còn không vào đi! Nhanh lên! Trong vòng một phút tất cả phải vào xong! Nhanh!" Bên ngoài đạo vực Chân Hoàng, Trung Nhất vừa duy trì độ mở ra của cửa vào vừa quát to với người phía sau.

Đông Nhị cũng lớn tiếng quát: “Chiến đội cỡ vừa và nhỏ tiến vào trước, tam đại Hoàng Triều đi cuối cùng, nhanh!”

Theo tiếng hét lớn của Trung Nhất và Đông Nhị, một đám cường giả của chiến đội vừa và nhỏ đã sớm chở ở lối vào của đạo vực Chân Hoàng không hề do dự, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất vọt vào trong cửa.

Cũng may cửa ra vào mở ra rất lớn, dài rộng cao đều là một trăm mét, cho nên trong một giây có thể cho phép mấy trăm cường giả đồng thời tiến vào. Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt, tất cả cường giả của các chiến đội vừa và nhỏ chờ bên ngoài đạo vực Chân Hoàng đều bước vào trong cánh cửa.

Nhanh chóng chỉ còn dư lại cường giả của tam đại đỉnh cấp Hoàng Triều. Một đám cường giả của ngũ bộ Hoàng Triều sau khi liếc nhìn nhau cũng đều lao người vào trong.

Đợi đến sau khi cường giả của ngũ bộ Hoàng Triều cũng vào, nhóm cường giả của chiến đội Hùng Sư cũng không do dự phóng người về phía lối vào. Cường giả của Thiên Hạ là đội ngũ cuối cùng phải ở lại.

Dù sao phía Thiên Hạ cũng có Tiêu Hạo Thiên tồn tại, nếu trong khi tiến vào, Tiêu Hạo Thiên phục kích bọn họ ngay tại lối vào thì bọn họ chịu đủ. Cho nên Trung Nhất mới sắp xếp đội ngũ của Tiêu Hạo Thiên đi vào cuối cùng.

Tiêu Hạo Thiên cười cười, chờ khi toàn bộ cường giả của chiến đội Hùng Sư đi vào, cách nhau thời gian một giây, cường giả chiến đội Thiên Hạ bên này cũng bắt đầu tiến vào.

Sau khi toàn bộ cường giả của chiến đội Thiên Hạ đi vào, vừa đúng là một phút. Một tiếng ầm ầm, cửa ra vào đạo vực Chân Hoàng ầm vang tiêu tán. Đến tận đây, mối liên hệ trong ngoài của đạo vực Chân Hoàng một lần nữa bị cắt đứt.

Khu vực biên giới cửa vào đạo vực Chân Hoàng, một đám cường giả của chiến đội Hùng Sư vừa mới đi vào, Mại Sắt đã vội vàng hét lớn: "Mau lên, không nên dừng lại. Dùng tốc độ nhanh nhất xuất phát đến chỗ sâu trong của đạo VỰC!”

Mà cùng thời điểm Mại Sắt ra lệnh, một đảm cường giả trong đội ngũ chiến đội Hùng Sư đều bắt đầu nhanh chóng thăng cấp. Sau lưng Mại Sắt vốn ngưng tụ ra tám vầng sáng mặt trời ầm ầm nổ vang, vầng sáng mặt trời thứ chín bắt đầu ngưng tụ, mà một đám cường giả đang ở Đế cấp cửu giai trong chiến đội Hùng Sư cũng bắt đầu rối rít thăng lên cấp Đạo Chủ. Chỉ trong vẻn vẹn một giây đồng hồ đã có hơn năm mươi cường giả Đế cấp cửu giai thăng cấp lên cấp bậc Đạo Chủ.

Không sai, chiến đội Hùng Sư bắt đầu thăng cấp. Ngay trong nháy mắt cánh cửa đạo vực Chân Hoàng mở ra, quốc vận ở trong thành Tự Do ở xa mấy vạn dặm/mấy chục nghìn km bên ngoài của chiến đội Hùng Sư đã ầm ầm đột phá cấp bậc Hoàng Triều đỉnh phong, bắt đầu thăng cấp lên Đế Triều.

Chiến đội Hùng Sư đã tích góp được thời gian gần trăm năm, kỳ thực bọn họ sớm đã có thể thăng cấp, nhưng mấy người Long Nhĩ vẫn luôn áp chế. Mà bây giờ buông bỏ áp chế, kết quả tốt hơn trong tưởng tượng của đám người Long Nhĩ nhiều. Đẳng cấp quốc vận của chiến đội Hùng Sư trong nháy mắt vọt tới cấp bậc Đế Quốc sơ kỳ, mặc dù còn chưa ngưng thật nhưng cũng đang nhanh chóng thăng cấp. “Tốt! Trời cũng trợ Hùng Sư chúng ta! Mại Sắt cười lớn, cảm thụ được lực lượng đang nhanh chóng leo thang trong cơ thể, anh ta có dự cảm, khả năng không cần đến hai hay ba tiếng, nhiều nhất là mấy phút nữa anh ta sẽ có thể thăng cấp lên Nhân Vương.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên một tiếng oành truyền đến, trong nháy mắt, phía sau đảm cường giả chiến đội Hùng Sư, một bóng kiếm dài đến vạn mét/mười nghìn mét đang lao đến. “Giết!” Theo sau sự xuất hiện của bóng kiếm, Tiêu Hạo Thiên đột nhiên hét lớn một tiếng, chiến lực của Nhân Vương sơ kỳ đỉnh phong trên người hoàn toàn khai triển, cơ thể âm vang lao vào trong đội ngũ chiến đội Hùng Sư.

Mà trăm vị cường giả cấp bậc Đạo Chủ, bốn trăm vị cường giả Đế cấp cao cấp của chiến đội Thiên Hạ đi phía sau cũng không hề do dự triển khai toàn bộ chiến lực, ầm ầm lao đến chém giết một đám cường giả của chiến đội Hùng Sư đang chạy trốn.

Bụp bụp bụp... Trong khoảnh khắc, dưới sự đánh giết của Tiêu Hạo Thiên và một phương cường giả chiến đội Thiên Hạ, năm sáu mươi cường giả Đế cấp cửu giai đi cuối cùng đội ngũ chiến đội Hùng Sư đã bị nổ tung. “Lui! Lui đến chỗ sâu trong đạo vực Chân Hoàng! Mau lui lại!” Mại Sắt thấy thế thì hét lớn một tiếng, xoay người, liên thủ với hơn hai mươi cường giả nửa bước Nhân Vương bên người đánh ra một đòn chống lại Tiêu Hạo Thiên. “Tử sĩ bọc lót đằng sau, tranh thủ thời gian!” Giờ phút này Mại Sắt cũng gấp gáp, anh ta trăm triệu không ngờ tới Tiêu Hạo Thiên thật sự vừa bước vào đã xuống tay giết bọn họ, một chút xíu thời gian cũng không cho bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment